Cực Phẩm Ở Rể

chương 943

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương 943: “Hoàng tử Louis, Hoa Hạ chúng tôi có một câu nói, tức nước vỡ bờ”, chính là mọi người đề cho môi trường cuộc sông của tiệu công chúa quá sạch sẽ quá vô khuẩn, vì vậy mới dẫn đến tình trạng sức khỏe của công chúa như bây giờ, loài người chúng ta đều đến từ tự nhiên, hơn nữa cũng, ỷ lại vào tự nhiên, nêu như muôn với tự nhiên cắt đứt sự tiếp XÚC, ngược lại càng dễ sinh ra đủ loại vận đề!” Lâm Vũ nhẫn nại giải thích, “Tôi đảm bảo với ngài, có tôi chơi củng với tiêu công chúa, tuyệt đối sẽ không sảy ra bât kỳ điều gì ngoài ý muốn!” Hoàng tử Louis sắc mặt biến đồi, rõ ràng là kông dám đưa ra quyết định. “Hoàng tử Louis, nếu như ngài, đồng ý với anh ta, vậy thì mong hãy đề tôi từ chối thân phận là bác sĩ chữa trị của tiểu công chúa trước!” Kluman bước lên trước một bước, nói có chút giận dữ, rõ ràng là cố tình áp chế Hoàng tử. Ông ta nói như vậy, Hoàng tử Louis rõ ràng càng thêm khó xử, sắc mặt biên đôi vô cùng khó nhìn, một bên là Đông y, một bên là Tây y, anh ta cũng không biết chọn lựa thế nào. “Bác sĩ Kluman, nếu như ông đã không tin tưởng Đông y chúng tôi như thê, không ngại chúng ta đánh cược thế nào?” Lâm Vũ thây Hoàng tử Louis khó khăn như vậy, chủ động nói với kluman, “Nếu như trước mặt trời mọc mà tiểu công chúa không có bắt cứ chuyền biến gì tốt, vậy tôi sẽ thừa nhận Đồng y là trò lừa gạt người!” Lâm Vũ nói như vậy, Kluman hai mắt trợn to, lập tức hưng phần, lạnh lùng nói: “Được, với lại tôi muôn hội trưởng. tổ chức y học Hoa Hạ, tự mình xin lỗi Tây y chúng tôi!” “Điều này thì dễ, tôi chính là hội trưởng hiệp hội chữa bệnh Hoa Hạ… Lậm Vũ cười tủm tỉm nói, “Có điều nếu như ông thua thì sao?” “Ông chính là?” Kluman có chút sững người, sau đó cười nhạo một tiêng, nói: “Vậy càng tốt, nêu như tôi thua, tôi đồng ý ở lại Hoa Hạ, bái làm học trò của cậu, cùng cậu học Đông yl” “Thật không?” Lâm Vũ nghe xong lời này mắt sáng lên, nếu như Kluman phản đối Đông y này thật sự bái bản thân làm sư phụ, vậy thì sau này mọi người Đông y ở trên quốc tê, ai còn dám coi thường Đông y nữa? “Đương nhiên là thật rôi!” Kluman coi thường hừ một tiếng, ông ta căn bản không cho rằng mình sẽ thua, ông ta biệt răng, chỉ cân tiêu công chúa bước ra khỏi cửa, thì sẽ lập tức yêu câu quay lại. Không chỉ là không khí . ở Kinh Thành có khói bụi, phế bộ của cô ây không chịu được, hơn nữa cảm giác nóng rực của ánh nắng mặt trời buổi trưa chiều xuông, làn ra non nót của cô cũng không thê chịu đựng nổi. “Hoàng tử Louis, đoạn đối thoại của chúng tôi ngài Ho nghe thấy rồi, mong ngài giúp làm người chứng kiên!” Lâm Vũ nói có chút phân khích, có chút mong chờ thời khắc Kluman sẽ bái mình làm “sư phụ”. Hoàng tử Louis gật đầu, nhưng ánh mắt có chút chần chừ, nhìn em gái một cái, sau đó căn răng, gọi người trợ lý ở bên cạnh, dặn dò anh ta đi mua quả bóng da. “Đại Na công chúa, cô chắc rất lâu rồi chưa ra ngoài chơi rôi phải không?” Lâm Vũ ôn hòa cườ với Đại Na công chúa, “Tôi đưa cô ra ngoài chơi được không?” “Được, nhưng mà tôi… Sức khỏe của tội… Đại Na công chúa có chút lo lăng nói. “Không sao cả, tôi là bác sĩ Đông y, có tôi ở đây, cô sẽ không có bất kỳ điều gì đâu!” Lâm Vũ cười rực rỡ với cô. Đại Na công chúa dường như bị nụ cười của Lâm Vũ truyện tới, cô đã từng gặp hơn trăm vị bác sĩ, chỉ có Lâm Vũ là người bác sĩ làm cô cảm nhận được sự thoải mái, vì vậy cô mạnh mẽ gật đầu. Sau khi đợi được bóng dạ được mua về, Lâm Vũ mặc xong quần áo cho cô bé, một tay câm bóng da, một tay nắm tay cô bé, đưa cô đi ra ngoài. Kluman đợi mấy người bác sĩ đi theo sau, sắc mặt đều vô củng lo lắng, vẫn còn có người trong tay năm chặt túi dưỡng khí, đề phòng tiêu công chúa sảy ra bất trắc.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio