Chương 966: Lệ Chấn Thần hừ lạnh một tiếng, lời vừa dứt, chân nhún mạnh một cái, cơ thể nặng trịch như pháo đạn lao ra, mạnh mẽ hướng về phía Bộ Thừa, nắm đắm mạnh mẽ công kích vào mặt Bộ Thừa. Nắm đắm này của anh vừa nhanh vừa mạnh, nêu như đổi lại là Đại Quân và Tần ì Lãng, cũng có thể đón được, hơn nữa dù có trôn thoát, e rằng cũng chật vật vô cùng. Nhưng trên khuôn mặt của Bộ Thừa vẫn đừng im bắt động lại không hề có chút gợn sóng nào, thậm chí ngay lúc năm đậm của Lệ Chấn Sinh chạm tói, đến mắt cũng không chớp. Có điều mắt thầy ngay giây phút nắm đấm của Lệ Chân Sinh chạm đên mặt, cơ thê anh ta liền co mạnh, dưới góc độ không thê tin nồi, linh hoạt như ma chui xuông nách Lệ Chân Sinh, đồng thời tay càm con dao, chém thẳng vào ót của Lệ Chấn Sinh. Lệ Chắn Sinh thấy trước mắt Bộ Thừa biến mắt, mặt thoáng ‹ chốc biến sắc, đồng thời cũng cảm thấy sau gáy có một luông gió, theo bản năng cúi đầu, khó khăn tránh né con dao của Bộ Thừa, hơn nữa cơ thể anh dựa thế uốn, chân sau bất ngờ đạp mạnh vào bụng Bộ Thừa. Cước đá này của anh mang thế Khai Sơn Toái Thạch, nêu là người thường, bị một cước này đá phải, có thể sẽ phải mất nửa mạng, dù là Bộ Thừa một thân luyện voc, bị anh đá phải, e rằng cũng phải đau đến mười ngày nửa tháng. Vả lại Bộ Thừa cách anh có mấy bước, một cước này e rằng không thể tránh được! Nhưng Bộ Thừa vốn không định tránh, chân bước hụt, hai chân hơi chĩa ra, bàn tay cứng như thép bóp vê phía trước, giữ chặt đùi của Lệ Chân Sinh, kiên cường ÿ thế mạnh nhận một cước này của Lệ Chắn Sinh, giày thậm chí là áo của Lệ Chấn Sinh anh chưa từng chạm tới! Lệ Chấn Sinh mặt biến sắc, chỉ cảm thầy hai chân mình nhữ đập phải đá, khiên anh không thể nào dùng sức nỗi, cũng không thể cử động. Không đợi anh rút chân ra, hai tay Bộ Thừa đã vặn lại, cơ thể Bộ Thừa trong phút chốc liền bị lật mạnh lại, nhếch nhác ấn mạnh trên mặt đất, thuận thể lăn đi, lúc này mới ổn định cơ thê, vừa ngắng đầu, còn chưa kịp ra động tác, lại phát hiện nắm đấm mạnh mẽ đã bay đên xé nát không trung, rôi đột nhiên dừng lại trước mũi anh. Trên trán rịn một lớp mồ hôi lạnh, vẻ mặt hoảng sợ nhìn Bộ Thừa khuôn mặt vô cùng điềm tĩnh của Bộ Thừa. “Nếu anh là kẻ địch của tôi, anh hiện tại, đã chết rồi!’ Bộ Thừa lạnh lùng nói, anh ta hoàn toàn tin răng một cú đấm này có thể lấy đi tính mạng Lệ Chấn Thần. “Tốt! Thân thủ tốt lắm! Bộ đại ca à!” Lâm Vũ thấy vậy mắt liền sáng rực, trong lòng mừng rỡ, nhanh, quá nhanh! Hơn nữa mỗi một chiêu, lực đều đủ mạnh, vô cùng chuẩn xác, không hỗ danh là đồ đệ của chiến thân! Hiên nhiên, nhưng năm gân đây Hướng Nam Thiên không nói dốc sức dạy bảo Bộ Thừa, chắc chắn cũng đã đem phần lớn tuyệt học cùng năng lực dạy cho anhl Nếu Hướng Nam Thiên mười năm này không trúng độc, việc chỉ dạy Bồ Thừa còn tuyệt vời hơn nữa, vậy lực chiến đấu của Bộ Thừa cò thể sẽ càng kinh người! Nói thật lòng, nếu để Bộ Thừa đấu tay, đôi, Lâm Vũ cũng không thê năm chắc một trăm phân trăm có thê thắng anh, không thể không nói, lần này chính anh cũng đã nhặt được bảo bối rồi! Lệ Chấn Thần vẻ mặt khoảng sợ đứng dậy, hoàn toàn tâm phục khẩu phục, thân thủ của Bộ Thừa này căn bản không cùng đẳng cấp với anh, thân thủ đáng sợ như vậy, anh chưa hề thấy trên người Lâm VũI “Lão đệ, công phu của cậu học ở đâu thế?!” Lệ Chân Sinh vừa kinh ngạc vừa tò mò. “Sư phụ tôi!” “Sư phụ của cậu là?” “Đây là bí mật, về sau anh sẽ biết thôït” Bộ Thừa vẫn lạnh nhạt nói. “Lão đệ thân thủ tốt ghê nha, không biết về sau có thể dạy anh vài chiêu không? Anh mời cậu uống rượu, rượu tchii3f Mao Đài đây!” Lệ Chán Sinh cười ha ha nói, trong giọng điệu có chút nịnh nọt, mây bình rượu Mao Đài anh ta mãi mới có được chính là niềm vui thích của anh đấy, đến bản thân còn chẳng dám uống, có điều nếu có thê học một hai chiêu từ Bộ Thừa thì cũng đáng!