Cực Phẩm Thiên Vương

chương 593: máu nhuộm đông nam á! (15)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Là một trong những dong bình đoàn nổi tiếng thế giới ngầm toàn cầu, thực lực của Địa Ngục Hỏa dong binh đoàn không thể hoài nghi, cơ hồ toàn bộ thành viên đều là cỗ máy giết người thân kinh bách chiến, thân ảnh của bọn họ trải khắp mọi ngõ ngách khắp toàn cầu.

Có thể nói, cho dù để nhân số thành viên Địa Ngục Hỏa cùng thành viên Phong Diệp ngang nhau gặp mặt, song phương dùng cùng một loại vũ khí, triển khai sinh tử chiến đấu, cuối cùng thắng lợi vẫn là Địa Ngục Hỏa!

Hiện giờ.

Mặc dù nhân số thành viên Địa Ngục Hỏa ít hơn, nhân số bọn họ không tới ba mươi người, nhưng thành viên Địa Ngục Hỏa có được vũ khí hoàn mỹ, hơn nữa còn tỉ mỉ mai phục, đột nhiên tấn công làm Phong Diệp trở tay không kịp, hơn nữa đại bộ phận thành viên Phong Diệp đều không mang theo vũ khí.

Ở dưới tình hình này, ai thắng ai thua?

Giết chóc!

Đây là một trận giết chóc nghiêng về một bên!

Đối với thành viên Địa Ngục Hỏa nhuốm máu vô số mà nói, lúc này bọn hắn giống như vừa xông vào trong bầy dê.

Bên trong tháp hải đăng.

Thái Hổ cầm kính viễn vọng, nhìn thịnh yến giết chóc phía xa xa, cả người hoàn toàn lâm vào nỗi khiếp sợ không lời nào có thể diễn tả, một cảm giác sợ hãi từ tận sâu trong linh hồn hoàn toàn chiếm cứ thân thể hắn.

Trong lòng của hắn hiện tại chỉ còn lại một ý niệm: nếu hắn gặp phải những ác ma giết người không chớp mắt kia, hắn sẽ như thế nào?

Chết!

Chỉ có một kết quả này.

Trong lòng chợt nghĩ ra kết quả này, Thái Hổ không còn bất kỳ tâm tư nào đối với Trần Phàm, chỉ còn sự thần phục!

Tuyệt đối thần phục!

Thậm chí hắn còn này sinh ý nghĩ may mắn vì Trần Phàm đã trúng ý Thủy Trúc bang của hắn.

Ngay khi Thái Hổ bị một màn trước mắt làm khiếp sợ, Địa Ngục Xà đã tháo xuống súng ngắm, mà Trần Phàm cũng đã buông kính viễn vọng.

Quá trình kế tiếp, Trần Phàm không cần xem!

Khi trước, một mình hắn tiêu diệt cả Huyết Sắc Luyện Ngục, trận chiến kia càng phấn khích, càng kích thích vượt xa trận giết chóc trước mắt rất nhiều!

Kết quả đã sớm nhất định.

- Đồ Tể tôn quý, hiện trường chỉ còn một gã sống sót, mục tiêu còn lại toàn bộ bị đánh gục, thỉnh chỉ thị!

Rất nhanh bên trong vô tuyến điện truyền ra tiếng báo cáo của Kuka, ngữ khí của hắn thật bình tĩnh, thanh âm trầm ổn, tựa hồ đối với Kuka mà nói hành động tiêu diệt vừa rồi đơn giản như ăn cơm rồi ngủ ngày thường.

- Mang theo người sống sót, chém đầu Lãnh Phong xuống, dựa theo nguyên lai kế hoạch nhanh chóng rút lui!

sắc mặt Trần Phàm bình tình ra chỉ thị.

Cùng lúc đó, điện thoại bên trong tháp hải đăng chợt vang lên, chuông điện thoại ở trong đêm đen yên tĩnh có vẻ vô cùng chói tai.

- Đi thôi, cảnh sát Thái Lan cùng hải quân hoàng gia sắp xuất động, chúng ta phải rời khỏi nơi này trước khi bọn họ đến.

Trần Phàm nhìn Thái Hổ vẫn còn bị vây trong nỗi khiếp sợ, trong lòng rất rõ ràng, trận thế vừa rồi mặc dù lấy nhân mạch của Thái Hổ tại Thái Lan cũng không cách nào xử lý êm đẹp.

Cô đông!

Thái Hổ nuốt mạnh nước bọt, thân hình run run gật gật đầu.

Trần Phàm thấy thế, không nói thêm lời nào dẫn đầu rời đi trước, Địa Ngục Xà cũng đã tháo súng cất vào túi đi theo sát phía sau, Thái Hổ không dám chậm trễ vội vàng đuổi theo.

Sau đó người đi nhà trống, chỉ còn tiếng chuông điện thoại thật chói tai vang vọng bên trong tháp hải đăng.

Khu phố tàu, trên tầng cao nhất tòa lầu tọa lạc ngay đoạn đường phồn hoa nhất.

Vương Hồng mặc một bộ đồ ngủ bằng tơ lụa, ngồi trên chiếc ghế mô phỏng theo ngai vàng, ngậm một điếu thuốc lá, sắc mặt thoải mái tới cực điểm.

Ở trước mặt hắn là màn hình LCD, hình ảnh Vương Dũng cùng Vương Hạo đang hiện lên trên màn hình.

Trong đó, Vương Dũng bởi vì bị Lâm Đông đánh thật thảm, cơ thể vẫn còn đang băng bó, so ra mà nói Vương Hạo đỡ hơn nhiều.

- Tiểu Dũng, thương thế của con thế nào?

Vương Hồng phun ra một ngụm khói, quan tâm hỏi.

Sắc mặt Vương Dũng ảm đạm, trong ánh mắt toát ra hận ý khắc cốt minh tâm ngập trời:

- Hai đùi đã được nối xương, phải dưỡng thương mấy tháng mới có thể đi lại. Hơn nữa bác sĩ nói, đời này con không thể tiếp tục vận động mạnh.

Vừa nói xong, biểu tình Vương Dũng có chút dữ tợn.

Từ nhỏ đến lớn Vương Hồng trút rất nhiều tâm huyết trên người hắn, từ nhỏ hắn đã được hun đúc, có lòng dã tâm rất lớn.

Ở tình huống như vậy, sau này hắn biến thành người gần như tàn tật, điều này làm sao hắn có thể thừa nhận?

- Cha, chừng nào cha báo thù cho con và anh hai?

Lúc này Vương Hạo cũng lộ thần tình hận ý, nói:

- Tên tạp chủng họ Trần đánh anh hai thành như vậy, thù này không thể không báo!

- Tiểu Dũng, tiểu Hạo, không bao lâu nữa đâu, tên tiểu súc sinh đáng chém ngàn đao kia sẽ gặp báo ứng.

Nhìn hình dạng hai đứa con trai, Vương Hồng rít mạnh một hơi thuốc lá, biểu tình âm trầm tới cực điểm.

Đầu bên kia, hai anh em Vương Dũng, Vương Hạo nghe được lời nói của Vương Hồng, nhất thời mừng rỡ, Vương Hạo khẩn cấp hỏi han:

- Cha, cha có biện pháp đối phó tên tạp chủng kia sao?

- Tự gây nghiệt, không thể sống.

Vương Dũng cười lạnh nói:

- Tiểu súc sinh họ Trần muốn bằng vào sức một mình diệt trừ Thanh bang chúng ta, quả thật là chuyện cười lớn trong thiên hạ! Cha, cha phái người động thủ, hay là Tiết Hồ?

Tuy rằng đều là con mình, nhưng biểu hiện của Vương Dũng rõ ràng làm Vương Hồng vừa lòng hơn một ít.

Hắn mỉm cười lắc lắc đầu:

- Không phải cha, là Tiết Hồ.

- Cha, có đáng tin không?

Vương Dũng nhíu mày, hắn là người phụ trách Thanh bang tại Hong Kong, hắn quen thuộc sự tình của Thanh bang hơn Vương Hạo, đồng dạng cũng biết cha của mình luôn luôn muốn giành quyền từ tay Tiết Hồ. Hai người tranh giành cấu xé lẫn nhau nhiều năm. Hiện giờ Vương Hồng đem hi vọng ký thác lên trên người Tiết Hồ, điều này nhiều ít làm cho hắn có chút nghi hoặc.

- Tiểu Dũng, con có thể ở tình huống như vậy vẫn bảo trì được bình tĩnh, cha thật vui mừng.

Vương Hồng cười cười nói:

- Chuyện này chắc chắn mười phần.

- Vì sao vậy cha?

Vương Dũng lại hỏi.

- Tiểu Dũng, con có điều không biết, hai ngày nay Đông Nam Á đã xảy ra chuyện lớn, Thủy Trúc bang vì đắc tội trùm buôn lậu vũ khí của nước Nga, kết quả toàn bộ thủ hạ trung tâm bị giết, cả Thủy Trúc bang sa vào năm bè bảy mảng, chia thành bốn năm mảnh!

- Cái gì? Đã xảy ra chuyện này sao?

Vương Dũng cả kinh, trong lòng chợt động, theo bản năng nói:

- Cha, đây là cơ hội tốt cho chúng ta khuếch trương thế lực a.

- Đó là đương nhiên. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Vương Hồng cười đắc ý nói:

- Tiết Hồ đã phái ra sáu mươi thành viên Phong Diệp đến đây hiệp trợ cha tiêu diệt Thủy Trúc bang, khuếch trương thế lực.

- Sáu mươi thành viên Phong Diệp?

Vương Dũng kinh ngạc há to miệng, hắn hiểu rõ sáu mươi thành viên Phong Diệp đại biểu cho điều gì.

Mà vẻ mặt Vương Hạo lại mờ mịt, tuy rằng hắn là con của Vương Hồng, nhưng cũng không hề tham dự vào công việc của Thanh bang. Đối với Thanh bang hắn hoàn toàn không hiểu gì nhiều, chỉ biết ỷ vào danh đầu của Vương Hồng và Vương Dũng làm xằng làm bậy, gây tai họa không ít cho thiếu nữ đàng hoàng.

- Tiểu Dũng, con hẳn nên hiểu được ý nghĩa của Phong Diệp đối với Tiết Hồ. Tiểu súc sinh họ Trần bức Tiết Hồ đến tình trạng bây giờ, Tiết Hồ lại dám phái ra nhiều thành viên Phong Diệp như vậy, đủ để tỏ rõ, trong lòng Tiết Hồ đã có biện pháp đối phó tiểu súc sinh kia, hơn nữa còn nắm chắc mười thành!

Ngữ khí của Vương Hồng thật khẳng định.

Vương Dũng gật đầu, nói:

- Nếu nói như vậy, có lẽ không sai, cũng không biết lão hồ ly Tiết Hồ tính toán dùng phương pháp gì xử lý tên tạp chủng họ Trần kia.

- Mẹ nó, nếu để tên tạp chủng kia rơi vào tay của em, em nhất định lột da hắn, xỉa xương cốt của hắn. Để cho hắn muốn sống cũng không được.

Thần tình Vương Hạo thật oán độc nói, cảm giác chỉ hận Trần Phàm không lập tức xuất hiện trước mặt hắn để cho hắn được tận tình trả thù.

Nhìn thấy biểu tình oán độc của con trai, Vương Hồng có chút bất mãn đối với biểu hiện của hắn, nhưng cũng không hề trách cứ bởi vì ngay chính hắn cũng hận không thể làm cho Trần Phàm lập tức xuống địa ngục!

- Cha.

Vương Dũng mở miệng cắt đứt lời Vương Hạo:

- Con chó điên của tiểu súc sinh họ Trần kia gần đây luôn ở Hong Kong, hơn nữa còn đi rất gần với Hồng Tinh Tưởng Văn...

- Hừ! Tiểu súc sinh họ Trần muốn mượn tay Hồng Tinh đối phó con, nhưng Tưởng Văn cũng không phải là người ngu ngốc. Hắn tuyệt đối không dám mạo hiểm đắc tội Thanh bang.

vẻ mặt Vương Hồng tự tin nói:

- Chờ tiểu súc sinh họ Trần vừa chết, chính là ngày giỗ của con chó điên kia!

- Không riêng gì con chó điên kia, con còn muốn đùa chết nữ nhân của tên tạp chủng Trần Phàm kia, hơn nữa kể cả con dâm phụ Trương Thiên Thiên. Chơi xong con còn muốn ném cô ta tới hộp đêm làm gái điếm, bị vạn người cưỡi!

Vương Hạo nghe xong lại tiếp tục phát tiết, nói:

- Anh, em nghe nói Xà Mỹ Nữ Hoàng Phủ Hồng Trúc tựa hồ cũng có một chân với hắn, chờ khi hắn chết anh lôi Hoàng Phủ Hồng Trúc ra, đùa chết cô ta! Đúng rồi, còn có vị hôn thê của hắn, con nhỏ tên Tô San cũng không thể buông tha!

- Tiểu Hạo, con đừng có lúc nào cũng chỉ biết có đàn bà, nghĩ chuyện chính sự đi.

Vương Hồng nhíu mày nói:

- Cha đã quyết định sẽ không tiếp tục tranh đấu với Tiết Hồ. Sau này ở yên tại Đông Nam Á, không bao lâu, Đông Nam Á sẽ là thiên hạ của Vương gia chúng ta. Đến lúc đó anh của con phải quản lý công việc tại Hong Kong, con phải tới đây theo cha!

- Ông...ông...

Sau đó, không đợi Vương Hạo đáp lời, điện thoại di động của Vương Hồng vang lên.

Nghe được thanh âm di động, sắc mặt Vương Hồng không khỏi biến đổi.

Cho tới nay, hắn vẫn luôn có hai chiếc điện thoại, một do cận vệ phụ trách đón nghe, sau đó nhắn lại với hắn, một chiếc hắn mang theo bên mình.

Bởi vì những số điện thoại trong chiếc di động thứ hai rất trọng yếu!

Chủ nhân của những số điện thoại đó, thân phận đều không tầm thường!

- Hai đứa đừng lên tiếng, cha nghe cuộc điện thoại.

Vương Hồng nhíu mày lấy di động ra nhìn xem, đó là điện thoại người nắm quyền cảnh sát Bangkok.

Phát hiện này làm sắc mặt Vương Hồng đột nhiên biến đổi, không nói lời nào, hắn lập tức tiếp điện thoại, sắc mặt hơi có vẻ nghi hoắc:

- Tổng thanh tra Sora, đã trễ thế này ngài tìm tôi có việc sao?

- Vương tiên sinh, vừa rồi cách hai mươi cây số ở bến tàu phía tây phát sinh sự kiện bắn giết cực kỳ nghiêm trọng, song phương giao chiến vận dụng cả súng máy Gatling, tính chất vô cùng ác liệt, chẳng những kinh động cảnh sát còn làm kinh động cả hải quân hoàng gia.

Trong điện thoại truyền ra một thanh âm uy nghiêm:

- Tuy rằng chứng cứ hiện trường hoàn toàn bị tiêu trừ, nhưng tôi nghe thuộc hạ báo cáo đêm nay Thanh bang các vị đã nhập cư trái phép một nhóm người đến Bangkok. Chuyện này có quan hệ với Vương tiên sinh phải không?

- Không, không có, tuyệt đối không có!

Nghe được lời nói của Sora, sắc mặt Vương Hồng đột nhiên biến đổi, sau đó lấy lại bình tĩnh nói:

- Tổng thanh tra Sora, tôi thừa nhận tôi có giúp đỡ mấy người bạn nhập cư trái phép tới Bangkok, nhưng không có bất cứ quan hệ nào tới sự kiện bắn giết kia. Bởi vì bọn họ còn đang trên đường tới, ít nhất phải gần sáng mới có thể đến được Bangkok.

- Vương tiên sinh, tốt nhất là như vậy. Nếu để cho cấp trên của tôi cùng hải quân hoàng gia điều tra ra có quan hệ với ông, như vậy thật có lỗi, ông sẽ gặp phải phiền toái rất lớn!

Đầu bên kia điện thoại, Sora nói xong liền cúp điện thoại.

- Đô...đô...

Bên tai vang lên thanh âm đô đô, sắc mặt Vương Hồng nháy mắt biến thành cực kỳ khó xem, chân mày cau chặt lại.

- Cha, đã xảy ra chuyện gì sao?

Trong màn hình, Vương Dũng nhận thấy được vẻ dị thường của Vương Hồng, nhịn không được hỏi.

Không tiếng trả lời, trong lòng Vương Hồng dâng lên cỗ trực giác không hay, đột nhiên nhảy dựng lên khói ghế, tiến lên hai bước nhấn vào nút màu đỏ.

Đây là phương thức hắn đã quen dùng để thông báo cho cận vệ!

Nhưng lúc này cận vệ của hắn lại không thấy vào phòng.

Sau đó, ngay khi tâm thần Vương Hồng thật bất an ấn vào nút đỏ thêm lần nữa.

Cửa mở.

Một người đàn ông toàn thân nhuộm máu xuất hiện ngay cửa.

Hắn đeo chiếc mặt nạ màu vàng, tay trái cầm một đầu người máu chảy đầm đìa, tay phải cầm một con dao găm, dao găm đang nhỏ máu tí tách.

Máu, tươi rói!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio