Cực Phẩm Thiên Vương

chương 672: chơi lửa dễ thiêu thân (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Yến gia, Yến Thanh Đế...

Năm chữ này giống như sử dụng ma pháp, không ngừng quanh quẩn bên tai Nạp Lan Vĩnh Kha...

Hắn giống như đã mất đi toàn bộ lối suy nghĩ, ngơ ngác đứng nơi đó, thật lâu cũng không hé răng, cũng không hề chuyển động thân thể!

Đầu bên kia điện thoại, người kia cũng không cảm thấy kinh ngạc với phản ứng của Nạp Lan Vĩnh Kha.

Theo hắn xem ra, ở trong quốc nội phàm là người hiểu được ý nghĩa của năm chữ này, không bị hù sợ đúng thật là tìm không được mấy người.

Dần dần, dần dần. Nạp Lan Vĩnh Kha lấy lại tinh thần, trong con ngươi không ngừng lóe ra, suy nghĩ vì sao Yến Thanh Đế lại động thủ với Nạp Lan gia tộc.

Theo hắn xem ra, toàn bộ tinh lực chủ yếu của Nạp Lan gia tộc đặt trong lĩnh vực hắc đạo cùng kinh doanh, cơ bản không hề có khúc mắc gì với Yến gia.

Chẳng lẽ là bởi vì Trần Phàm?

Nghĩ nghĩ, trong lòng Nạp Lan Vĩnh Kha chợt động, mơ hồ đoán được mấu chốt.

- Vĩnh Kha, Yến gia đột nhiên nhắm vào Nạp Lan gia, hơn phân nửa do nguyên nhân Trần Phàm đến Đại Liên lần này.

Ngay khi Nạp Lan Vĩnh Kha mơ hồ đoán được lần này Yến gia ra tay có liên quan tới Trần Phàm, người bên kia điện thoại lại mở miệng nói:

- Điểm này tôi đã nghe được từ chỗ Dương Tổ Đức. Dương Tổ Đức nói cho tôi biết. Yến gia cũng không phải muốn tiêu diệt Nạp Lan gia, nhưng dụng ý cụ thể là gì, hắn nói ông có thể nghĩ đến.

Nghe được lời nhắc nhở của đối phương, tuy rằng Nạp Lan Vĩnh Kha đã đoán được điểm này, nhưng vẫn không hé răng.

- Vĩnh Kha, tôi biết bởi vì chuyện Trần Phàm cứu con gái anh tại Hong Kong, trước mắt Nạp Lan gia đi rất gần với Trần Phàm. Mà tôi cũng thừa nhận Trần Phàm là nhân vật rất giỏi.

Nhìn thấy Nạp Lan Vĩnh Kha trầm mặc, người bên kia điện thoại lại nói:

- Nhưng nếu để cho tôi lựa chọn giữa hắn và Yến gia, tôi sẽ không chút do dự lựa chọn Yến gia! Dù sao tính chất đặc thù của quốc gia chúng ta ông cũng rất rõ ràng, muốn đánh gục Yến gia đang như mặt trời ban trưa, điều này trên cơ bản là chuyện không thể nào!

- Cho nên tôi đề nghị ông hãy phủi sạch quan hệ với Trần Phàm, cứ như vậy chẳng những có thể giải trừ chuyện phiền toái lần này, còn có được chỗ dựa vững chắc như Yến gia, là một công hai chuyện, là chuyện tốt, không có gì đáng để do dự.

- Ngược lại, nếu Nạp Lan gia tộc không chịu lựa chọn như vậy, sẽ hoàn toàn đắc tội Yến gia, có lẽ Yến gia vì chú ý toàn cục chưa chắc sẽ làm ra hành động diệt trừ Nạp Lan gia tộc, nhưng với lực uy hiếp cùng chèn ép của Yến gia, để Nạp Lan gia tộc phải xuống dốc, đây là chuyện không thể nghi ngờ!

Nạp Lan Vĩnh Kha vẫn không nói chuyện, nhưng đôi mày càng cau chặt lại!

Hắn nghe ra ý của đối phương: đối mặt uy hiếp, nếu Nạp Lan gia tộc không làm ra lựa chọn chính xác, người bên kia tuyệt đối sẽ lựa chọn ngưng hẳn chuyện giao dịch tiền và quyền với Nạp Lan gia tộc!

Mà Nạp Lan Vĩnh Kha rất rõ ràng, đối phương chính là một hình ảnh thu nhỏ của quan chức quan trường. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY -

- Chu phó chủ tịch, để cho tôi hội báo với cha tôi, trao đổi một phen.

Nạp Lan Vĩnh Kha trầm ngâm nói:

- Trước khi tôi làm ra quyết định, tôi hi vọng ông có thể vận dụng một ít quan hệ, ít nhất đừng cho cảnh sát mang những khách nhân của sòng bạc và quyền tràng ngầm đưa đi!

- Được rồi, tôi sẽ làm hết sức.

Đầu bên kia điện thoại, Chu phó chủ tịch của Liêu Ninh cân nhắc một chút, đưa ra câu trả lời, hiển nhiên hắn cũng rõ ràng, yêu cầu không bất giữ những khách nhân cũng không tính là quá phận, làm việc cũng không hề khó khăn.

Dù sao hắn từ chỗ Dương Tổ Đức nghe được tin tức chuẩn xác: Yến gia chỉ cần gõ gõ Nạp Lan gia, không phải muốn bức Nạp Lan gia lên tuyệt lộ!

Chấm dứt cuộc điện thoại, Nạp Lan Vĩnh Kha nhịn không được thở dài.

Nếu là trước kia, hắn cảm thấy sự lựa chọn này cần phải cân nhắc một chút, mà hiện giờ, Trần Phàm đã trở thành con rể của hắn, lựa chọn đã rất rõ ràng!

Nhẹ nhàng lau đi mồ hôi lạnh trên trán, Nạp Lan Vĩnh Kha cất điện thoại, suy nghĩ một phen, đi vào trong phòng ăn.

Bên trong phòng ăn, nhóm người Nạp Lan Đức Long tựa hồ cũng hiểu được Trần Phàm uống hết bốn bình rượu cũng đã quá nhiều, cũng không tiếp tục buộc Trần Phàm uống rượu, mà đang vui vẻ trò chuyện gì đó.

- Vĩnh Kha, thời gian đã không còn sớm, bữa cơm dừng tại đây đi, đừng làm ảnh hưởng tiếu Phàm nghỉ ngơi.

Nhìn thấy Nạp Lan Vĩnh Kha đi vào phòng, Nạp Lan Đức Long cười nói.

- Nạp Lan Vĩnh Kha cau mày gật đầu:

- Dạ.

Nạp Lan Vĩnh Kha ngoại trừ kế thừa khí chất của Nạp Lan Đức Long, phong cách làm việc cũng cực kỳ giống nhau - gặp chuyện rất bình tĩnh, rất có phong phạm của đại tướng!

Cũng chính bởi vì điểm này, tuy Nạp Lan Vĩnh Kha không có con trai, nhưng Nạp Lan Đức Long vẫn cho phép Nạp Lan Vĩnh Kha làm gia chủ.

Giờ này khắc này nhìn thấy Nạp Lan Vĩnh Kha chau mày, biểu tình ngưng trọng, Nạp Lan Đức Long hơi sững sờ, hỏi:

- Vĩnh Kha, điện thoại của ai vậy? Đã xảy ra chuyện gì?

Nạp Lan Đức Long vừa mở miệng, tất cả mọi người kể cả Trần Phàm đều đưa mắt nhìn Nạp Lan Vĩnh Kha.

Sau đó mọi người nhìn thấy biểu tình ngưng trọng trên mặt hắn, đều theo bản năng hiểu được, chỉ sợ đã gặp phải vấn đề khó khăn.

Thấy mọi người nhìn chăm chú, Nạp Lan Vĩnh Kha thoáng do dự, không trả lời.

- Vĩnh Kha, nơi này không có người ngoài, có lời gì cứ nói thẳng.

Nạp Lan Đức Long cau mày, tựa hồ có chút bất mãn với thái độ do dự của con trai.

Nghe được lời bất mãn cùng nhắc nhở của cha mình, Nạp Lan Vĩnh Kha cắn chặt răng, nói:

- Cha, ba sòng bạc cùng hai quyền tràng ngầm của chúng ta toàn bộ bị cảnh sát phong tỏa!

Hoa lạp!

Lời nói của hắn giống như bỏ xuống một quả bom trong phòng ăn, toàn bộ mọi người kể cả Trần Phàm đều kinh ngạc.

Dù Trần Phàm rõ ràng biết được Nạp Lan gia tộc thâm căn cố đế tại Đông Bắc, luôn luôn xưng bá ngầm thế lực cùng lĩnh vực kinh doanh, mạng lưới quan hệ của Nạp Lan gia tộc có thể dùng từ khủng bố để hình dung!

Ở dưới tình hình này, bãi của Nạp Lan gia bị phong tỏa, đủ dùng từ không thể tưởng tượng nổi!

- Năm bãi đều bị đóng cửa? Vĩnh Kha, điều này không có khả năng đi?

- Đúng vậy, cảnh sát làm sao có thể trắng trợn đi phong tỏa bãi của chúng ta đây?

- Dù muốn đóng bãi của chúng ta, chúng ta lẽ nào không nghe được chút tin tức nào sao?

Sau thoáng khiếp sợ, ba người chú của Nạp Lan Hương Hương cũng liền mở miệng, tựa hồ không tin được lời của Nạp Lan Vĩnh Kha là thật sự!

Bản thân họ là nhân vật trọng yếu của Nạp Lan gia tộc, đều rất rõ ràng, mạng lưới quan hệ trong quan trường của Nạp Lan gia tộc đạt tới trình độ như thế nào, bọn hắn rõ ràng năm bãi kia liên hệ tới bao nhiêu thế lực, đại biểu cho lợi ích của bao nhiêu thế lực.

Bọn hắn không tin, cảnh sát Liêu Ninh dám không để ý tới lợi ích của những đại nhân vật sau lưng, động thủ phong tỏa bãi!

- Vĩnh Kha, rốt cục sao lại thế này?

Nạp Lan Đức Long không chút do dự tin lời nói của Nạp Lan Vĩnh Kha, hắn không cho rằng Nạp Lan Vĩnh Kha lại dùng loại chuyện này để nói giỡn, nhất là ngay trước mặt Trần Phàm.

Nạp Lan Vĩnh Kha chau mày, than thở nói:

- Con gọi điện thoại hỏi Chu Kỷ Lương, hắn nói đây là Yến gia chỉ thị!

Yến gia?

Nghe được hai chữ này, ngoại trừ Trần Phàm, đồng tử của mọi người kể cả Nạp Lan Đức Long đều đột nhiên phóng lớn, vẻ khiếp sợ trong con ngươi không hề che giấu!

Trần Phàm cũng không cảm thấy kinh ngạc, bởi vì hắn đã sớm nghe tin tức Yến Thanh Đế được điều tới Đại Liên, tin tức này chính do Hoàng Chí Văn nói cho hắn biết.

Mà theo Trần Phàm xem ra, lấy thế lực của Nạp Lan gia tộc tại Đông Bắc, dám gióng trống khua chiêng muốn phong tỏa bãi của Nạp Lan gia tộc, ngoại trừ Yến Thanh Đế, hắn thật sự tìm không ra người thứ hai!

Về phần vì sao Yến Thanh Đế đột nhiên động thủ với Nạp Lan gia tộc, trong lòng Trần Phàm tự nhiên là hiểu rõ.

Không riêng gì Trần Phàm hiểu rõ, nhóm người Nạp Lan Đức Long cũng không phải ngu ngốc, sau thoáng khiếp sợ, ánh mắt họ hữu ý vô ý đảo qua trên người Trần Phàm.

Hiển nhiên bọn họ đều đã hiểu được một chuyện: Yến gia đột nhiên động thủ đối với Nạp Lan gia tộc, hẳn bởi vì Trần Phàm!

Nhìn thấy mấy người Nạp Lan Đức Long nhìn Trần Phàm, Nạp Lan Vĩnh Kha lại nói:

- Căn cứ tin tức Chu Kỷ Lương nói ra, Yến Thanh Đế tựa hồ muốn cho chúng ta chút màu sắc nhìn xem, muốn chúng ta phân rõ giới hạn với tiểu Phàm, sau đó tới cậy nhờ Yến gia!

- Yến Thanh Đế không khỏi cũng quá bá đạo đi!

Nạp Lan Vĩnh Kha vừa thốt lên, Nạp Lan Hương Hương không vui, hiện giờ nàng đã trở thành nữ nhân của Trần Phàm, còn mang thai con của Trần Phàm, muốn Nạp Lan gia tộc cùng Trần Phàm phân rõ giới hạn, điều này sao có thể?

Không có khả năng!

Điểm này trong lòng đám người Nạp Lan Đức Long đều hiểu rõ ràng.

- Hôm nay tiểu Phàm đã là người của Nạp Lan gia tộc, muốn chúng ta phân rõ giới hạn với tiểu Phàm là chuyện không thể nào!

Nạp Lan Vĩnh Kha mở miệng lần nữa, ngữ khí thật kiên quyết:

- Cho nên chúng ta phải thương lượng biện pháp giải quyết chuyện này.

Lần này không ai hé răng.

Nhóm người Nạp Lan Đức Long không tự chủ được đưa mắt nhìn Trần Phàm.

Hiển nhiên, họ đều rất rõ ràng, dựa vào thế lực của Nạp Lan gia tộc tranh đấu với Yến gia, không thể nghi ngờ chỉ là người si nói mộng!

Hi vọng duy nhất chỉ có thể ký thác vào trên người Trần Phàm.

Dù sao hắn từng đánh vào mặt Yến gia, lại làm cho Hắc Kim đế quốc của Tiết Hồ sụp đổ, làm Tiết Hồ giống như một con chó nhà tang cút ra khỏi quốc nội, là một trong số ít các nhân vật có thể đối kháng với Yến gia!

- Yến Thanh Đế khinh người quá đáng, con cũng không tin hắn thật sự có thể làm cho Nạp Lan gia chúng ta suy sụp!

Nhìn thấy mọi người đều đưa mắt nhìn Trần Phàm, Nạp Lan Hương Hương tức giận nói, tựa hồ nàng không muốn để cho một mình Trần Phàm đi gánh vác nhiệm vụ gian nan này.

Nghe được lời nói phẫn nộ của nàng, trong lòng mọi người đều cười khổ.

Trần Phàm hiểu rất rõ ràng, sở dĩ Nạp Lan gia tộc bị Yến gia chèn ép, hoàn toàn bởi vì sự tồn tại của hắn, mà Nạp Lan Hương Hương trở thành nữ nhân của hắn, còn mang thai con của hắn, về tình về lý hắn nhất định phải ra mặt cho Nạp Lan gia tộc!

Hiểu được điểm này, trong ánh mắt mong chờ của mọi người, Trần Phàm ngẩng đầu vẻ mặt bình tĩnh nói:

- Mời mọi người yên tâm, con sẽ xử lý tốt chuyện này.

- Hô...

Nghe được lời cam đoan của Trần Phàm, mọi người không hẹn mà cùng nhẹ nhàng thở ra.

- Yến Thanh Đế, mày đang muốn chơi với lửa, có ngày sẽ chết cháy!

Trong mắt Trần Phàm chợt lóe sát khí.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio