Dương Kiệt cảm thấy, mình là người lúc nào cũng khiêm tốn.
Đã có người giới thiệu từ trước, buổi phỏng vấn này cũng chỉ là hình thức, chẳng bao lâu sau, Lý Thục Di đã kết thúc cuộc phỏng vấn.
Sau đó, Lý Thục Di nói qua sự sắp xếp của bệnh viện đối với Dương Kiệt.
Nhân tiện, cô ấy còn dẫn người đến các khoa khác nhau của bệnh viện để làm một số thủ tục công việc, Dương Kiệt sẽ chính thức bắt đầu vào ngày mai.
Hôm nay bệnh viện cho rằng Dương Kiệt vừa mới đến, cần ph: p xếp một số việc vụn vặt trong sinh hoạt, đồng thời cũng phải cân đối lại thời gian trực ban giữa các bác sĩ.
Dương Kiệt hơi khó hiểu: "Nói vậy là buổi chiều này em không cần làm việc?"
Lý Thục Di cười nói: "Ừ, buổi chiều em được. nghỉ, ngày mai chính thức đến làm việc. Đúng rồi, em là người mới đến, có lẽ cũng chưa quen với xung quanh, có chuyện gì cần giúp cứ nói với chị. Chị làm việc ở bệnh viện cộng đồng này được mấy năm rồi, đâu đâu chị cũng biết hết. Em không cần khách sáo với chị, sau này chúng ta là đồng nghiệp cả mà."
"Cũng không cần thiết lắm đâu ạ, có điều, vẫn cảm ơn bác sĩ Lý." Dương Kiệt khẽ gật đầu, lịch sự nói.
Hiện tại hän chỉ có một mình, chỗ ở Diệp. Khinh Tuyết sắp xếp cho hẳn năm ở ngoại ô, cách nơi này cũng không xa.
Có điều buổi chiều không cần đi làm, Dương Kiệt không biết mình nên đi đâu.
Cuối cùng sau khi suy nghĩ một lúc, hắn thấy không bằng nhân tiện hôm nay đang rảnh rồi đi dạo chợ hoa mua mấy chậu cây. Công pháp hắn tu luyện là Hồng Mông Tử Khí Quyết, ngoài tự bản thân tu luyện còn có thể mượn sự trợ giúp của vật bên ngoài.
Hơn nữa, phương thức tu luyện được đề cập trong đó siêu việt lạ thường, Dương Kiệt định thử nghiệm một phen xem sao.
Từ chợ hoa cảnh trở về, Dương Kiệt mua được năm chậu hoa.
Năm loại hoa trong chậu theo thứ tự là mộc tê, xương rồng bà, thủy hương, sò đỏ cam và và hoàng bá, tượng trưng cho kim, mộc, thủy, hỏa, thổ.
Sau khi về nhà, Dương Kiệt khóa cửa lại, để. tránh bị người khác quấy rầy.
Tiếp đó, hắn đặt năm chậu hoa trên ban công, xếp chúng theo trận pháp Ngũ Hành.
Sau đó hẳn ngồi ở trung tâm trận pháp Ngữ Hành, bắt đầu tu luyện Hồng Mông Tử Khí Quyết. Chẳng bao lâu sau, linh khí từ bốn phương tám hướng, sông núi đều bị hắn hấp dẫn, tạo thành một luồng khí lưu màu tím dày đặc bao quanh hắn.
Phần lớn năng lượng màu tím được Dương Kiệt hấp thụ qua đường hô hấp, còn một lượng nhỏ phân tán vào chậu hoa.
Năm chậu hoa cũng phát ra ánh sáng tím nhạt, chiếu rọi lẫn nhau, hơn nữa chúng hít vào thở ra rất đều đặn như có linh thức vậy.
Vì vậy Dương Kiệt tăng nhanh tốc độ vận chuyển công pháp của mình.
Chỉ chốc lát sau, hăn cảm thấy tốc độ tu luyện của mình tăng gấp ba lần, vòng xoáy linh khí trong đan điền cũng nhanh chóng lớn lên, kích thước vốn chỉ băng hạt gạo đã to chừng hạt đậu nành sau khi tu luyện một thời gian ngắn. Luyện thêm mấy ngày nữa, chắc sẽ có thể đột phá đến Luyện Khí cảnh tầng thứ hai.
Nếu sử dụng năm viên linh thạch thuộc tính khác nhau để bày Ngũ Hành Tụ Linh Trận, hiệu quả nhất định sẽ tốt hơn, nhưng hiện tại linh khí trên thế giới đã mỏng, đừng nói là linh thạch, ngọc thạch tốt cũng không tìm được mấy viên.
Sử dụng thực vật để bày Ngũ Hành Tụ Linh Trận quả thực là một ý tưởng hết sức thiên tài, dù ở niên đại nào thì thực vật cũng sẽ không bao. giờ tuyệt chủng.
Bởi vì thực vật phát triển nhanh hơn con người rất nhiều, nhu cầu sinh tồn cũng không nhiều, nếu có thể tìm được một vài cây cổ thụ đã trưởng thành hàng nghìn năm để bày Ngũ Hành Tụ Linh Trận để tu luyện thì tuyệt vời biết bao.
Dương Kiệt tiếp tục tu luyện như vậy cho đến khi chập tối, đến khi cảm thấy mình không thể dung hợp thêm linh lực nữa, mới dừng lại.
"Vãi chưởng, mấy cái cây này lớn như vậy rồi sao?"