Cao Lôi Hoa cầm lấy bàn tay mềm đặt trên đầu mình ra:
- Cô muốn làm gì?
Cao Lôi Hoa nhanh chóng né khỏi cô nàng áo tím này. Dù sao hành vi của cô ta thật sự rất quái dị. Đầu tiên là Cao Lôi Hoa xông vào trong phòng nàng, hơn nữa còn bịt kín miệng nàng. Nhưng nàng không làm gì mình còn chúc phúc cho mình nữa? Thật là kỳ quái.
- Làm sao vậy? Đứa nhỏ.
Cô nàng áo tím này nhìn Cao Lôi Hoa một cách khó hiểu, giọng nói êm ái làm cho người nghe có càm giác rất thoải mái, như được lạc vào giữa gió xuân.
Như gió xuân! Đây là cảm giác của Cao Lôi Hoa sau khi nghe giọng nói êm ái này.
- Cô muốn làm gì ta?
Cao Lôi Hoa vẫn cầm tay cô nàng hỏi.
- Ha ha. Ngươi đúng là nhanh nhẹn.
Cô nàng thấy Cao Lôi Hoa nhanh chóng né khỏi lời chúc phúc của mình thì cũng hiểu được hành vi vừa rồi của mình có phần quái dị.
- Yên tâm đi, ta sẽ không thương tổn ngươi.
Cô nàng áo tím này nở nụ cười, ngay sau đó nàng rút bàn tay mềm mại của mình lại, thoải mái rút bàn tay của mình ra khỏi bàn tay thô ráp của Cao Lôi Hoa. Đồng thời, làm một thế cầm nã thủ, chế ngự cổ tay Cao Lôi Hoa.
Bị chế ngự cổ tay, Cao Lôi Hoa nhất thời cả kinh, đồng thời tay Cao Lôi Hoa giật mạnh ra sau nhằm thoát khỏi thế của cô nàng áo tím này.
Nhưng cô nàng này nhìn có vẻ yếu ớt song bàn tay cứ như gọng kìm. Vô luận Cao Lôi Hoa dùng lực mạnh như thế nào cũng không thoát khỏi tay nàng.
Cao thủ! Cao Lôi Hoa nhìn cô nàng. Cô nàng áo tím trước mặt này tuyệt đối là một cao thủ. Chỉ là Cao Lôi Hoa không nghĩ ra vì sao khi mình bịt mồm nàng, nàng lại không phản kháng chút nào?
- Hì hì.
Cô nàng bắt được tay Cao Lôi Hoa thì đắc ý nở nụ cười. Sau đó tay kia đắc ý đặt lên đầu Cao Lôi Hoa, nhẹ giọng kêu:
- Lấy danh nghĩa của ta, chúc phúc cho ngươi. Nguyện cho ánh sáng của sinh mệnh cùng ngươi cùng tồn tại.
Giọng nói của cô nàng nhẹ nhàng mà êm ái.
Chúc phúc xong. Nàng buông lỏng tay Cao Lôi Hoa ra. Sau đó dùng hai tay ôm lấy đầu Cao Lôi Hoa.
Lúc cô nàng ôm đầu mình, mồ hôi lạnh của Cao Lôi Hoa từ trên trán không ngừng chảy xuống. Hắn muốn phản kháng, nhưng mà không thể. Bởi vì lúc cô nàng ôm đầu hắn, hắn đau lòng phát hiện ra thân thể mình không thể động đậy! Giống như bị trúng phải phù trú định thân, muốn động nhưng không sao động được.
Cô nàng ôm lấy đầu Cao Lôi Hoa xong, nhẹ nhàng tiến lại gần Cao Lôi Hoa. Cuối cùng, nàng kéo đầu Cao Lôi Hoa xuống thấp, rồi khẽ đặt một nụ hôn lên trán của Cao Lôi Hoa....
- Lấy danh nghĩa của ta chúc phúc, tên ta là, Sinh Mệnh nữ thần.
Sinh Mệnh nữ thần mềm mại thơm lên trán Cao Lôi Hoa. Đôi môi mềm mại đó khẽ nhắc Cao Lôi Hoa biết rằng, mình bị cưỡng hôn, nhưng tiếc là không phải môi, hic hic... ...
Lúc Sinh Mệnh nữ thần thơm trán Cao Lôi Hoa, một cỗ lực lượng ấm áp cuồn cuộn không ngừng từ nụ hôn dũng mãnh tiến vào trong cơ thể Cao Lôi Hoa.
Cỗ lực lượng ấm ấp này sau khi tiến vào cơ thể Cao Lôi Hoa thì chia ra làm hai phần. Một cỗ tiến vào đan điền của Cao Lôi Hoa. Vây quanh đan điền của Cao Lôi Hoa.
Một cỗ khác thì dũng mãnh tiến vào tay trái của Cao Lôi Hoa. Lúc cỗ lực lượng này tiến vào tay trái, Cao Lôi Hoa chỉ cảm thấy tay trái mình run mạnh lên.
Hơn nữa, lúc cỗ lực lượng này tiến vào tay trái thì Cao Lôi Hoa nhìn thấy những ma văn trên tay cũng dần dần biến mất. Những ma văn này xuất hiện lúc hôn lễ của Tĩnh Tâm và Cao Lôi Hoa. Lúc đó là khi ma hóa chiến đấu với Phong Thần, đột nhiên cánh tay trái hấp thu lực lượng ma hóa của Phong Thần hình thành ma văn. Mà bây giờ, ma văn trên tay hắn biến mất như chưa từng có, giống như bị cô nàng áo tím này dùng laze tẩy hình xăm vậy.
Nhìn ma văn biến mất. Thần niệm Cao Lôi Hoa lập tức tụ tập tay trái. Cẩn thận kiểm tra tay trái. Xác nhận tay trái mình không có vấn đề gì. Rốt cuộc Cao Lôi Hoa mới dám thở phào.
- Lấy danh nghĩa Sinh Mệnh nữ thần của ta, lại chúc phúc cho ngươi. Ta ban thưởng cho ngươi một cơ hội trọng sinh.
Sau khi cưỡng hôn Cao Lôi Hoa xong, cô nàng vẫn không tha cho Cao Lôi Hoa. Tiếp tục tiến hành lần chúc phúc thứ hai, nhưng lần này Cao Lôi Hoa không có phúc hưởng đôi môi mềm mại đó, vì cô nàng chỉ đặt bàn tay đầy lam quang của mình lên trên tay trái Cao Lôi Hoa.
Sau khi đặt tay lên tay trái của Cao Lôi Hoa. Một đồ án tinh xảo liền xuất hiện trên cánh tay Cao Lôi Hoa......
- Sinh mệnh. Nữ thần?
Cao Lôi Hoa nghe tên của cô nàng thì sửng sốt lên. Không tự chủ được. Trong đầu hắn nghĩ đến một hình ảnh... ...
Đó là một nơi rất mơ hồ. Loáng thoáng cảm thấy hình như là một tòa thần điện rất lớn. Rất lớn, lớn vô cùng. So với tất cả thần điện mà Cao Lôi Hoa đã từng thấy đều lớn hơn rất nhiều. Nhưng cũng rất mơ hồ, làm cho Cao Lôi Hoa không thấy rõ nơi đó như thế nào...
- Ai~
Một tiếng thở dài, trong tiếng thở dà lộ ra vẻ đau thương.
Cao Lôi Hoa có thể nghe, đó là tiếng thở dài của một người phụ nữ. Chỉ là tiếng thở dài này lại khiến cho trong lòng Cao Lôi Hoa tràn ngập cảm giác bi thương.
- Con, con xác định làm như vậy sao?
Giọng nói nhẹ nhàng êm ái của người phụ nữ đó vang lên.
- Đương nhiên.
Giọng một người đàn ông trẻ:
- Dựa vào cái gì đại ca có thể được phụ thần sáng chế mọi thứ, mà ta không được. Cùng là con của người, dựa vào cái gì phụ thần lại quyết định như vậy! Ta muốn cùng đại ca tranh đoạt! Ta muốn cướp lấy vậy đó trong tay đại ca. Bởi vì những thứ đó đều có phần của ta! Lúc sáng tạo ra thế giới xinh đẹp này, ta cũng có phần!
- Con à, nhưng con phải biết rằng, nếu con làm như vậy, con sẽ mất đi sự che chở của ta. Từ nay về sau, con sẽ mất đi sự che chở của sinh mệnh.
Giọng nói tràn ngập sự bất đắc dĩ:
- Con sẽ mất hết sinh mệnh, trở thành một vật đầy tử khí, đầy chết chóc.
- Không có sinh mệnh. Ta còn có phương pháp sống sót khác. Thậm chí, ta càng sống tốt hơn.
Người đó không thèm quan tâm nói.
- Dù là bản thân con, nhưng cũng không phải là con.
Người phụ nữ đó cố khuyên nhủ:
- Cái mà con còn lại là một con quái vật thôi!
- Chỉ cần không cho đại ca được mọi thứ. Như thế thì đã sao!
Giọng nói mang theo sự quật cường:
- Phụ thân không thể ích kỷ như vậy, đem tất cả công lao của ta đổ sông đổ biển! Ta phải đi đoạt lại thứ thuộc về ta! Chỉ cần làm cho bọn họ trả giá lớn, ta nguyện ý như vậy!
- Tùy con vậy, con của mẹ. Mẹ bất lực rồi!
Người phụ nữ che mặt ngồi xuống, không hề liếc mắt nhìn gã đó một cái. Đồng thời, một giọt nước mắt trong suốt theo khóe mắt chảy xuống. Rơi vào thế gian biến thành một viên thủy tinh bảy màu......
Trong đầu Cao Lôi Hoa hiện lên hình ảnh lần Cao Lôi Hoa dung hợp ma cách của Chiến thần, ‘Sinh Mệnh nữ thần chi lệ’ trước ngực mở ra khi nhìn thấy tình hình của Cao Lôi Hoa lúc đó. Những tin tức này nói lên đoạn đối thoại giữa cậu con trai thứ của Sáng Thế thần Satan và mẹ cậu ta, Sinh Mệnh nữ thần. Mà hình ảnh người phụ nữ mơ hồ hẳn là Sinh Mệnh nữ thần.
- Sinh Mệnh nữ thần?
Cao Lôi Hoa nhìn chằm chằm cô nàng áo tím này, cố gắng đối chiếu hình ảnh hai người lại xem sao.
- A. Ừ, ta là Sinh Mệnh nữ thần.
Cô nàng áo tím thu hồi bàn tay mềm mại, gật đầu.
Lúc tay Sinh Mệnh nữ thần rời khỏi cánh tay mình, Cao Lôi Hoa liền nhìn đồ án tinh xảo trên tay mình. Nhìn nó, Cao Lôi Hoa có thể cảm giác cái đồ án này ẩn chứa một nguồn lực lượng vô cùng to lớn. Hơn nữa nguồn lực lượng này Cao Lôi Hoa đã từng thấy qua, đó là lúc khỏa ‘Nước mắt Sinh Mệnh nữ thần’ phát ra năng lượng! Nói cách khác, hiện tại Sinh Mệnh nữ thần cấp chop Cao Lôi Hoa thêm một cái mạng!
Cô gái áo tím này thực sự là Sinh Mệnh nữ thần! Dù có há to miệng hơn chữ O, hắn cũng không nghĩ đến cô gái này là mẹ của chúng thần-- Sinh Mệnh nữ thần. Ở trong trí tưởng tượng của Cao Lôi Hoa, thân là chúng thần chi mẫu, hình dáng của Sinh Mệnh nữ thần hẳn là một người phụ nữ trung niên hoặc một bà già mới đúng.
- Như thế nào? Ngươi có vẻ kinh ngạc quá à?
Sinh Mệnh nữ thần mỉm cười hỏi:
- Chẳng lẽ ta quá khó coi nên ngươi kinh ngạc vậy.
- Hic. Không phải.
Cao Lôi Hoa vội vàng lắc đầu, hình dáng Sinh Mệnh nữ thần có thể nói là một trong những người đẹp nhất mà Cao Lôi Hoa nhìn thấy. Cao Lôi Hoa kinh ngạc bởi Sinh Mệnh nữ thần quá trẻ.
- Ha ha.
Sinh Mệnh nữ thần cười cười. Nói:
- Hiện tại có chúc phúc của ta, có thể che dấu ma khí trên người ngươi. Ngươi nếu đi ra, sẽ không sợ ai phát hiện ra ma khí trên người nữa.
- Che dấu ma khí?
Nghe Sinh Mệnh nữ thần nói, Cao Lôi Hoa mới hiểu được vì cái gì Sinh Mệnh nữ thần thi hành chúc phúc cho hắn. Cao Lôi Hoa đương nhiên biết trên người mình trừ bỏ thần cách lôi thần ra còn có ma cách tốc độ của Chiến thần, bình thường ở đại lục bởi vì Cao Lôi Hoa tu luyện nội công nên ma khí từ ma cách người khác cũng không cảm giác ra được.
Nhưng nơi này không giống như trên đại lục, nơi này là thần giới. Tuy ma khí trên người Cao Lôi Hoa che dấu rất tốt, nhưng cũng có người có thể phát hiện ra ma khí trên người. Giống như trước mắt, Sinh Mệnh nữ thần là một cái ví dụ điển hình.
Nhưng mà Cao Lôi Hoa vẫn không hiểu vì sao Sinh Mệnh nữ thần lại giúp hắn che dấu ma khí.
- Cô, vì sao phải giúp ta?
Cao Lôi Hoa hỏi. Đồng thời Cao Lôi Hoa khỏi động tay chân, lúc Sinh Mệnh nữ thần chúc phúc lần thứ hai xong, Cao Lôi Hoa đã khôi phục được năng lực hoạt động.
- Vì cái gì giúp ngươi? A, ta cũng không biết. Có thể là trên người ngươi cps một cỗ lực lượng làm ta cảm thấy thân thiết…
Sinh Mệnh nữ thần nói. Chỉ là nói với Cao Lôi Hoa nhưng ánh mắt Sinh Mệnh nữ thần không có rời đi tay trái của Cao Lôi Hoa.
Chẳng lẽ có liên quan với tay trái của ta? Cao Lôi Hoa nghĩ thầm.
Cao Lôi Hoa đã đoán đúng, Sinh Mệnh nữ thần làm tất cả là vì có quan hệ rất lớn với cánh tay trái của hắn. Từ lúc Cao Lôi Hoa nhảy vào căn phòng nhỏ của nàng, lại dùng tay trái bịt miệng Sinh Mệnh nữ thần, Sinh Mệnh nữ thần lập tức cảm giác ra tay trái của Cao Lôi Hoa là tay trái của Satan.
Hắc ám Satan là đứa con mà Sinh Mệnh nữ thần yêu thương nhất. Năm đó hắc ám Satan bởi vì phụ thân Sáng Thế thần đem thế giới giao hết cho đại ca Quang Minh s quản lý, lòng không phục liền hóa ma. Đó là chuyện đau lòng nhất của Sinh Mệnh nữ thần. Vì chuyện này, nàng ly thân chống mình và bỏ đi. Cho nên, lúc cảm thấy cánh tay trái Satan trên tay Cao Lôi Hoa, nàng lập tức tiến hành chúc phúc cho Cao Lôi Hoa. Dùng lực lượng sinh mệnh của nàng che dấu ma khí trên người Cao Lôi Hoa, tránh cho lực lượng trên cánh tay trái Satan phát ra khiến người thần giới để ý.
- Thân thiết?
Cao Lôi Hoa nghe Sinh Mệnh nữ thần nói, liền cười ha hả. Tuy không biết Sinh Mệnh nữ thần vì cái gì giúp chính, nhưng mình tại thần giới không quen không biết, có người giúp cũng là chuyện tốt.
- Đứa nhỏ, ngươi tên gì?
Sinh Mệnh nữ thần thực tự nhiên vươn tay, vuốt ve đầu Cao Lôi Hoa, giọng nói nhỏ nhẹ của nàng làm người nghe cực kỳ sảng khoái thoải mái.
- Cao Lôi Hoa.
Cao Lôi Hoa cười khổ đáp. Nói thật, bị một cô nàng so với mình nhìn còn trẻ hơn vuốt ve đầu kêu ‘đứa nhỏ’. Cảm giác này lão Cao đúng là chưa từng có cảm thụ qua, cảm giác này chỉ có thể dùng hai từ quái dị để hình dung. Tuy cũng hiểu luận về bối phận thì hắn đúng là đứa nhỏ thật, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy quái dị ra sao đó.
- Đúng rồi, Cao Lôi Hoa.
Đột nhiên Sinh Mệnh nữ thần nói với Cao Lôi Hoa:
- Ta nhìn thấy ngươi thì cảm thấy thân thiết vô cùng, không bằng ta nhận ngươi làm con nha, thế nào?
Sinh mệnh nữ thần có ý tốt. Nhưng nhìn hình dáng trẻ măng thế này, nói lão Cao gọi nàng là ‘mẹ’ thật không có khả năng.
Cho nên, trong lòng Cao Lôi Hoa lập tức nghĩ cách cự tuyệt ý tốt của Sinh Mệnh nữ thần.
Mà lúc này. Bên trong ý thức của Cầu Cầu, Quang Minh nữ thần nhìn thấy bộ dáng do dự của Cao Lôi Hoa thì vội vã đá chân.
‘Đáng chết, mau đáp ứng đi, tên ngốc này. Còn không mau đáp ứng!’
Quang Minh nữ thần ở trong ý thức hải của Cầu Cầu gấp đến độ muốn điên lên, phải biết rằng, nếu trở thành con nuôi của Sinh Mệnh nữ thần, thì địa vị có thể ngang hàng với vua chúng thần Quang Minh s. Cơ hội như vậy không phải lúc nào cũng có. Mà Cao Lôi Hoa giờ còn do dự, điều này làm cho Quang Minh nữ thần phát cuồng.
Nhìn Cao Lôi Hoa do dự, Sinh Mệnh nữ thần tựa hồ nghĩ tới cái gì. Lập tức nàng bật cười:
- Cũng đối, làm con của ta, thì cũng không thích hợp với ngươi cho lắm. Dù sao bối phận của ta lớn hơn ngươi nhiều lắm. Nếu ngươi kêu ta là mẹ cũng không thích hợp.
- A.
Cao Lôi Hoa ngượng ngùng cười, hắn còn tưởng rằng Sinh Mệnh nữ thần nghĩ thông suốt.
- Như vậy đi, ngươi nếu không chê ta, không bằng ngươi gọi ta là bà nội đi. Tuy vẫn còn lớn nhưng ngươi cũng đừng chối từ nữa.
Sinh Mệnh nữ thần nhìn Cao Lôi Hoa, nói.
Đúng lúc này, một giọng nói nam tính ngoài phòng vang lên:
- Mẫu thần, s cầu kiến...