- Thông thiên chi lộ?
Saga cau mày suy nghĩ, nhưng không thể nghĩ ra được cái gì cả:
- Đó là thứ gì vậy.
- Thông thiên chi lộ, chính là con đường lên thần giời. Anh là Giáo Hoàng mà cũng không biết à?
Mộng Ti ôm lấy đầu gồi rồi kinh ngạc nhìn Saga.
- Ặc, cái “thông thiên chi lộ” này, anh hoàn toàn không biết gì cả, mà cũng chẳng biết làm thế nào để giúp em.
Saga cười khổ, hắn là Giáo Hoàng nhưng cũng không biết gì nhiều. Tuy Quang Minh Nữ Thần đã khẳng định, hắn chắc chắn sẽ làm Giáo Hoàng, nhưng đó hoàn toàn là do thủ đoạn của Cao Lôi Hoa. Về những kiến thức cơ bản để làm Giáo Hoàng, Saga hoàn toàn không có. May mắn là có thánh nữ Bích Lệ Ti giúp hắn học hỏi những kiến thức tẻ nhạt này.
- Cài này!!!
Mộng Ti có chút bất đắc dĩ, thân là Quang Minh Giáo Hoàng, mà Saga còn không biết “thông thiên chi lộ”.
- Cho chị hỏi một chút. Cái “thông thiên chi lộ” mà em nói có phải là “già la thông đạo” hay không?
Bích Lệ Ti ngồi đằng sau Saga giơ tay lên hỏi:
- Nếu thứ mà em nói chính là “Già La thông đạo” thì chị biết.
- Đúng, đúng! Chính là thông đạo đó! Chị biết “Già La thông đạo” sao?
Lời nói của Bích Lệ Ti như than giữa ngày đông, làm ấm áp con tim của Mộng Ti.
- Ừ, chị biết.
Bích Lệ Ti vuốt lại mái tóc của mình rồi nói:
- Thứ này, tất cả thánh nữ đều được biết.
- Thật tốt quá, chỉ cần có nó là được. Chúng ta xuất phát thôi.
Mộng Ti bật lên.
- Từ từ, Mộng Ti, em tới thần giời bằng “Già La thông đạo” để làm gì?
Saga trầm giọng nói. Hắn không tin Mộng Ti đi lên thần giới chỉ để chơi.
- Đi xử lý một người.
Cầu Cầu đột nhiên ngẩng đầu lên lạnh lùng nói.
- Giết người? Tại sao? Từ từ, Cầu Cầu, chẳng lẽ ba có chuyện rồi?
Saga cảm giác được giọng điệu của Cầu Cầu có chút không thích hợp. Điều này làm Saga nghĩ tới Cao Lôi Hoa. Saga nhớ rõ, đám người Mộng Ti, Cầu Cầu và Cao Lôi Hoa cùng nhau đi tới tháp Babel, mà Cao Lôi Hoa lại không trở về. Điều này làm Saga chú ý.
- Nói cho anh biết, có phải phụ thân xảy ra chuyện gì rồi.
Saga ôm lấy Mộng Ti rồi lớn tiếng nói
- Yên tâm đi, ba không có việc gì đâu.
Mộng Ti vỗ vỗ Saga:
- Nếu ba gặp chuyện không may thì, nhóm người Ca Đức đã cảm giác được. Anh không phải lo.
- Ba chỉ đang gặp chút phiền toái thôi.
Mộng Ti cũng không có ý định dấu diếm, nàng cần phải nói chuyện tháp Babel với Saga.
- Vậy, Cầu Cầu muốn đi tìm Mặc?
Saga nhìn Cầu Cầu.
- Chúng ta cần thông thiên chi lộ.
Saga gật đầu:
- Được rồi, Bích Lệ Ti, chúng ta đi “Già La thông đạo”.
Thánh nữ Bích Lệ Ti đứng lên:
- Đi theo chị.
Dưới sự dẫn đường của Bích Lệ Ti, cả đám người xuyên qua hoa viên của Quang Minh Thần Điện.
Chỉ phút chốc đã tới một tòa cung điện bị bỏ hoang.
- Đây là thông thiên chi lộ sao?
Cầu Cầu nhìn vào cái giếng khô bên trong cung điện.
Bởi vì đã thật lâu không ai để ý, nên miệng giếng chứa đầy mạng nhện.
- Đúng, đây chính là thông đạo nối liền với thần giới “ Già La thông đạo”. Đây cũng chính là nơi Quang Minh thần dùng thần thức trao đổi vs Giáo Hoàng.
Bích Lệ Ti giải thích.
- Tiếp đến, phải nhờ Saga thôi.
Bích Lệ Ti cầm lấy quyền trượng – thứ biểu hiện quyền uy của Giáo hoàng, đưa cho Saga rồi chỉ vào cái giếng. Ý bảo Saga đặt quyền trượng vào trong động.
Nếu không nhắc tới, thì cũng không ai để ý bên trong miệng giếng còn có một lỗ nhỏ.
- Đây là cách bảo hộ thông đạo này của Quang Minh Thần Điện.
Bích Lệ Ti giải thích với mọi người.
Cùng so sánh với các thông đạo khác, cách làm của Quang Minh Thần Điện thật khác người. Có ai nghĩ được trong đó mới là thông thiên chi lộ.
Khi Saga đặt quyền trượng vào, bên trong giếng cạn xuất hiện một thông đạo không gian. Nó rất giống với “Già La thông đạo” mà Cao Lôi Hoa tiến vào.
- Đi thôi, Cầu Cầu!
Mộng Ti nói với Cầu Cầu rồi chuẩn bị nhảy vào.
- Mộng Ti, từ từ! Anh cũng muốn đi!
Saga kiên định nói.
- Anh, điều này chỉ sợ không được.
Mộng Ti lắc đầu nói:
- Bởi vì thông đạo này, chỉ có thần mới có thể đi qua, bởi vì thân thể họ mới có thể chịu được áp lực của thông đạo. Nếu không sẽ bị hóa thành bụi vũ trụ nếu cố gắng đi vào. Đây cũng là lý do, mà tất cả các Giáo Hoàng Quang Minh Thần Điện đều biết, nên họ mới không dám đi vào.
Nghe được câu nói như vậy, Saga không khỏi chán nản.
- Để sau hãy nói. Anh lúc này còn mang một trách nhiệm. Đám ma thú đó còn đang cần anh xử lý.
Mộng Ti giống như an ủi một đứa trẻ, cô bé giơ tay vỗ vỗ đầy Saga.
- Được rồi anh đợi các em trở về.
Saga thở dài. Hắn cũng biết rằng, dù mình có thể đi thì cũng chẳng giúp được gì cả.
- Yên tâm đi, anh. Chúng em nhất định sẽ trở về bình an.
Nói rồi, nàng tiến nhập “ Già La thông đạo”.
Tiếp sau đó là Cầu Cầu, Huyết Sắc Minh Vương, Tra Lý cùng ba tram lên hắc ám “ma kỵ” cùng tiến vào thông đạo.
Sâm Lâm Thụ Yêu bị Mộng Ti bắt ở lại. Bởi vì Mộng Ti sợ rằng nhân lực của Saga không đủ, nên lưu nó lại để trợ giúp Saga…. …
.
Thần giới.
Lối ra của Già La thông đạo.
Cửu U cùng Cầu Cầu bước ra khỏi thông đạo. Từ khi bước vào thần giới nàng đã chuẩn bị kỹ cho cuộc chiến này.
Dù sao, mấy trăm “ma” hùng hổ tiến tới thần giới, không bị đám thần đó nghênh đón mới là chuyện lạ.
Nhưng ngoài ý muốn là, khi các nàng ra khỏi thông đạo thì cũng không xuất hiện một vị thần nào cả.
- Quái, chẳng lẽ thần nhân đều trở nên tốt bụng hết rồi?
Cửu U nghi hoặc nói.
Tí tách, tí tách.
Vài giọt mưa bắn vào mặt Cửu U, nàng nhẹ nhàng lấy tay lau đi.
- Trời mưa.
Cửu U nhìn lên bầu trời rồi nhẹ giọng nói:
- Thực không ngờ được thần giới cũng có mữa.
Cửu U không nhịn được mà ngầng lên nhìn.
Đó là những hạt mưa màu vàng.
- Không, đó không phải là mưa
Huyết Sắc Minh Vương ngơ ngác nhìn lên trời. Đó không phải là mưa, mà là những giọt máu màu vàng, những giọt máu của các vị thần.
Đó là một trận mưa máu, một điềm báo cho hạo kiếp dành cho chư thần.
Thần giới đều bị nhiễm vàng.
Thần giới đã sớm loạn rồi. Sau khi Mặc trở về từ tháp Babel, hắn đã nhanh chóng thực hiện một loạt hành động trên thần giới.
Hiện tại chư thần có thể chiếu cố cho chính mình không cũng là một vấn đề thì làm sao có thể quan tâm mấy tên lao ra từ “Già La thông đạo” được?
- Tuy rằng không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng không bị đám thần nhân gây phiền toái là chuyện tốt. Bây giờ chúng ta đi thẳng tới ma ngục thôi.
Cửu U đánh giá bốn phía rồi nhẹ giọng nói.
Kỳ thật thần giới xảy ra chuyện gì, Cửu U cũng đoán được một ít.
Câu nói của Mặc khi rời tháp Babel quả nhiên không phải chơi. Mặc xác thực đã triển khai hành động với thần giới.
Mọi người đều nói Ma vương Satan là ma đầu nhưng so sánh với tam đệ của hắn thì còn kém xa. Ít nhất Satan tuyệt đồi không khiến thần giới bị huyết tẩy.
- Cầu Cầu, chúng ta tốc chiến tốc thắng.
Cửu U vỗ vỗ Cầu Cầu, nhẹ giọng nói:
- Mặc kệ ngọn nguồn của việc này là gì, chúng ta cứ làm việc của chúng ta đã.
- Chúng ta tiến tới chỗ của Mặc bằng tốc độ nhanh nhất.
- Đi tới ma ngục nào! Tôi biết đường!
Huyết Sắc Minh Vương nắm chặt phá đao. Ma ngục là nơi mà Huyết Sắc Minh Vương quen thuộc nhất.
Dưới sự chỉ dẫn của Minh Vương, xuyên qua Bích Ba hồ trong truyền thuyết mọi người đã tới Ma ngục.
Ba trắm kỵ sĩ đi thành đội hình tại thần giới quả nhiên rất đặc biết.
- Đứng lại! Phía trước là ai, mau khai tên ra.
Đoàn người Huyết Sắc Minh Vương vừa tiến vào ma ngục thì một tiếng kêu bén nhọn vang lên.
- Là ba của người.
Tra Lý nở nụ cười.
Tiếp đón tên lính này là một chiếc búa lớn.
Chiếc búa này chính là vật phẩm Sáng Thế Thần chế ra, một búa đã đủ đánh bật tên gác cửa ra ngoài.
- Ma kỵ, tiến lên mở đường.
Cửu U phất tay ra hiệu lệnh.
Ba trăm tên ma kỵ quát nhẹ một tiếng rồi lấy ra tử vong lợi kiếm quét sạch hết tất cả những sinh vật trước mặt.
Sau khi tiến nhập ma ngục, con ngươi màu đỏ của Cầu Cầu không ngừng nhìn khắp nơi.
- Mặc, tên tiểu nhân ti bỉ, ngươi lăn ra đây cho ta.
Cầu Cầu hét vang khắp toàn bộ ma ngục.
Một tiếng phượng minh nhanh chóng đáp lại lời của Cầu Cầu.
Một con hỏa phượng hoàng nhanh chóng lao tới.
Đồng thời các vị thần như đám con rối từ bốn phương tám hướng tụ lại.
- Ha ha, tưởng là ai. Các ngươi đến tìm chết à.
Mặc khoan thai nói.
Mặc phát ra thần lực áp chế đám người Cầu Cầu. Xem ra hắn đã hấp thụ được Sáng Thế Thần Lực.
Dưới uy áp của Sáng Thế Thần lực, ngay cả Huyết Sắc Minh Vương hay Tra Lý đều cảm thấy khó chịu.
- Gừ!
Người duy nhất không chịu ảnh hưởng của uy áp chính là Cầu Cầu - người đã dung hợp Sáng Thế Thần Cách.
Ánh hào quang màu vàng bắt đầu phát ra từ phía Cầu Cầu.
Nhưng Cầu Cầu không biến thành Tứ Dực Ngân Phi Lông hay Địa Ngục Tam Đầu Khuyển.
Lần này Cầu Cầu biến thành hình dáng của nhân loại…