Sáng hôm sau như ngày thường, Meyami vẫn chạy đi chạy lại giữa hai trường cho đến tối. Mới mò đầu vào căn tin ăn cơm. Bưng mâm cơm, tìm một bàn vắng ngồi xuống. Cặm cụi ăn cho đến hết cơm, rồi nhanh về làm bài tập, rồi leo lên giường mà ngủ nhanh một chút. Hôm nay cô mệt lắm rồi.
” Meyami Rin!!!!”
” Dạ!!!!!”
Mâm cơm đặt mạnh xuống bàn, tiếng của nam nhân có chút yểu điệu hét lên. Giật mình, miếng cơm chuẩn bị vào cổ lại trôi ngược lại khiến cô ho sắc sụa. Ngước mắt nhìn, gương mặt Tsukimiya Ringo phóng to đến cực đại, khiến cô cần ngã ra sau một chút, để giữ khoảng cách với thầy. Vâng là thầy đấy. Tuy trang phục, tóc tai, trang sức đều là nữ nhưng thực sự là thầy đấy. Một idol nổi tiếng nhất hiện nay. Về bản chất nữ tính và đáng yếu của thầy. Và là chủ nhiệm lớp của Nanami và cô không biết cô đã phạm tội gì tày trời.
”Giống thật!”
” Dạ?!”
Ngẩn tò tè, trở lại vị trí cũ khi thầy đã đứng thẳng và giữ khoảng cách với cô. Ringo- sensei cười trừ, huê tay: “ Không có gì!”
Meyami không nói nữa, tuy hắc tuyến lăn rất dư dả trên mặt mình, cặm cụi ăn cơm. Ngôi trường này lúc đầu chị Lily đã nói cần cảnh giác. Bây giờ cô cảnh giác được rồi đây. Đang yên đang lành, buổi tối đừng dọa ma người được không?!
” Meyami Rin!!!”
” Dạ!!!!”
Lại nữa, nhưng lần này là thầy chủ nhiệm lớp cô Huyga-sensei đứng trước mặt cô, còn ôm đống sách đặt ngay trên bàn ăn. Cô làm gì sai sao? Khi cô nhớ cô mới tới trường có hai ngày và cũng chưa có khả năng gặp được hai vị đại Boss này để gây chuyện.
Ăn cơm cũng không được sao?!
” Dạ thầy có chuyện gì nói giúp em đi ạ!”
Nếu cứ im lặng em sẽ vỡ tim chết ấy ạ. Câu nói đưa ra cửa miệng nhưng lại ngậm ngùi nuốt lại, truyện trọng đại đến nổi hai ông thầy này đến gặp cô “ôn chuyện” sao?!
” Meyami Rin em nên nhớ em chưa có cặp để làm bài tập hiện nay. Nếu không vượt qua kì thi thì em sẽ bị đuổi khỏi trường học ngay lập tức nghe chưa!”
Hyuga đem giọng đe dọa đặt lên đầu cô. Thật ra mới đầu năm, không biết chủ tịch nghĩ gì muốn kiểm ra thực lực của các học sinh nên đã ghép nhóm cho tất cả. Ngài cho một quyền đặc biệt cho cô nữ sinh này tự tìm bạn, ưu ái trong vòng bí mất. Nhưng hai ngày trôi qua nhìn thấy cô bé chạy đi chạy về như không có thời gian nghỉ, là thầy anh nhất định phải nhắc nhở cô bé. Dù gì cũng do Lily đưa cho anh đê dạy bảo.
Trái ngược với sự lo lắng của Hyuga, Ringo nhìn cô lại mỉm cười. Trong lớp nhắc đến một nữ sinh giống hình dạng của anh bây giờ, muốn tìm kiếm cô bé để xem mắt. Có thể là fan cuồng của ai đó, nhưng khi cố gắng tìm lại không gặp. Một việc khác, anh cần tìm cho học sinh của lớp đang tìm người. Cô bé này tìm thì không thấy đến tìm chán ngồi chơi lại xuất hiện. Đời quá trêu người rồi, và tực hơn cô bé là da thật thịt thật, tóc mềm mượt đến lạ kì. Nhìn sang Hyuga, có thể thấy hắn ta quan tấm đến nữ sinh này như thế nào. Dù sao cũng được, Ringo đã chọn cô làm đồng đội cho học sinh anh rồi.
” Em có nhớ không đấy Meyami?!”
” Dạ... À nhớ ạ!! Em đang rất cực khổ tìm kiếm đây ạ!”
Có nên nói cô quên không? Chắc chắng là không. Nếu như cô chưa chê cuộc sống mình quá lâu đi. Nhưng thực chất lời nói dối rât dễ bị lộ, và thầy hyuga đã hỏi bật ngược lại rằng: “ Chắc không?”
Meyami đành ngậm miệng, gật đâù như gà mổ thóc. Thực chất nếu mở miệng ra không chắc giữ tốt mạng này. Ringo cười trừ nhìn hành động của cô bé, ngồi xuống bàn ăn đồ ăn của mình. Cô nhìn thầy ngồi xuống, ngay lập tức nắm bắt được cơ hội
” Ăn ban đêm không tốt cho thần hình đâu ạ!”
” Yên tâm lượng kalo thầy tiêu thu rất ít!”
Ringo cười huê tay, cười nhắc nhở, rồi chỉ sang sắc mặt của Hyuga-chan đang một lúc một đen lại. Meyami chợt rùng mình, cô biết rồi, cho thầy cô ăn bơ là điều cấm kị. Vội cuối đầu, xin lỗi: “ Vâng ạ em sẽ cố gắng tìm bạn để hoàn thành bài thi này”
” Tôi sẽ cho em một tuần, một tuần sau nhớ báo kết quả tôi mong đợi!”
Nhìn bóng lưng Hyuga khuất bóng, Meyami ôm ngực thở ra, đây không phải là cách ném đá trước khi giất người không? Nhìn sang người thầy đang ăn Ringo nhìn cô với ánh mắt trêu tức. Vội ngồi xuống nài nỉ. Cô hiện tại có hai tuần và ngày để tìm bạn và sáng tác nhạc. Tiêu thật rồi.
” Được rồi! Lớp thầy cũng có học sinh chưa tìm được bạn cùng làm bài tập, thầy sẽ giới thiệu với em. Đây là địa điểm cần gặp.”
” Cái này...”
” Lần gặp đầu tiên đang phải thật lãng mạn!”
Nói xong Ringo rời đi, bỏ lại cho cô cái nháy mắt. Meyami nhìn rồi lại nhìn, hết thầy đến tờ giấy. Có nên nói bị người khác tính kế không đấy?!
Mặc đi, cái gì thì mặc, sống khỏe ăn tốt là được rồi. Đem cơm lấp đầy bụng rồi chạy về phòng tắm rửa rồi leo lên giường chăn êm nệm ấm mà ngủ. Sáng mai còn sức mà chạy đua với thời gian.
--- ------ ------ ------ ------ -----phân cách---- ------ ------ ------ ------ ----
Theo đúng giấy nhắn, hôm nay Meyami cần phải đến điểm hẹn để gặp bạn hợp tác. Nhưng trước tiên cần đối mặt với thần chết Hyuga.
” Các em mở sách trang ba ra. Meyami Rin đọc đi”
” Meyami Rin lên làm bài tập đi!”
” Meyami Rin... Meyami Rin... Meyami Rin...”
Cô cố gắng gượng dậy cho hết buổi sáng đó rồi đem cơm trốn trong góc vườn ngồi ăn ngấu nghiên. Thực chất làm sao cô biết được ông thầy kia “me” cô khi nào chứ. Cô cũng chưa nói hay làm hành đồng gì chạm đến ổng hay đem lớp tuột xuống dốc mà. Bài tập cô luôn làm đúng và hoàn thành toàn mỹ. Còn cái quái gì lão ta không hài lòng?! Tức chết cô rồi!
” Cuối cùng cũng tìm được cậu!”
” Kurusu Shou?! Cậu làm gì ở đây?!”
” Đem cái này cho cậu!”
Cậu bạn học đặt bánh ngọt trên tay cô rồi ngồi xuống. Meyami nhận lấy mắt sáng rực, cúi đầu cảm ơn. Kurusu ngẩn người rồi bật cười, huê ta bảo không có gì. Rồi đưa mắt nhìn phong cảnh, không gian lại tiếp tục yên lặng, chỉ nghe được tiếng tanh tanh khi cô vô tình chạm thìa vào khay. Lát sau cậu nghiên đầu nhìn cô cười phá lên
” Trông cậu như con mèo ấy Meyami!”
” Hả?!”
Kurusu đưa tay lau đi vết bẩn trên mặt cô, rồi chợt khự lại. Quay nơi khác: “ Xin lỗi chỉ là thói quen thôi. Có hạt cơm dính trên má cậu”
Meyami à một tiếng rồi cảm ơn. Cô chả hiểu cậu bạn nghĩ gì, vì trong lớp dường như chỉ có cậu thường xuyên tới bắt chuyện với cô, một cậu bạn vui tính năng động, lại rất giống Kyo nổi nóng khi người khác nói xấu mình và thứ quan trong của cậu. Trên khuôn mặt luôn tỏ ra sự đam mê không thể phụ nhận được từ cậu. Cô đem khay cơm đặt xuống bên cạnh, nhìn đồng hồ. Có thể còn chút thời gian, ngồi cho cơm tiêu hóa đi đã.
” Meyami này, làm sao thầy Hyuga “me” cậu ghê vậy?”
” Mình cũng chả biết! Có thể kiếp trước đắt tội”
Kurusu nhìn cô rồi cười phá lên, gật đầu tán thành ý kiến của cô. Meyami cũng cười theo, đưa mắt nhìn phía xa, gió lướt qua gương mặt rất êm.
” Tại sao cậu chọn trường này?!”
” Vì đam mê, và vì mình là fan của Hyuga-chan”
Meyami nghiên đầu nhìn cậu rồi quay lại nơi cũ. Có thể cô không phải tự chọn ngôi trường này, nhưng cô đã xác định được đam mê của mình về âm nhạc. Không trốn tránh nữa rồi!
Sau đó là cuộc trò chuyện dài nhất với người bạn cô mới quen khác giới từ trước đến nay trong hai ba ngày. Nụ cười có thể làm sáng cả một góc tối này, âm vang cả kí ức vui vẻ khi còn nhỏ kia. Kurusu là một người bạn tốt.
Cuộc đối thoại dừng lại khi tiếng chuông điện thoại vang lên. Đến giờ chạy rồi! Đứng dậy chào tạm biệt cậu rồi chạy nhanh đến trường Seisu. Hôm nay có tiết kiểm tra âm luật thì phải, cô nên chuẩn bị thật tốt trước đã.
Nơi hai người từng đứng, Kurusu chưa rời đi, nhìn khay cơm của cô. Lắc đầu: “ Cô ấy lại bỏ quên bánh ngọt!“. Cậu đem khay cơm và bánh ngọt trả lại căn tin. Xong mọi chuyện cảm giác mình quá ngốc khi tự nguyện làm một người phục vụ thế này.
”Meyami không sao đấy chứ?!”
”Mình không sao Fuyumi cảm ơn”
Cô bạn Fuyumi cố tình giữ cửa cho co chạy vào lớp. Đúng Meyami mơ trai quá mà, cô quên luôn giờ chạy lên lớp này. Thật là....
--- ------ ------ ------ -------Phân cách---- ------ -----
Sau giờ học, đến tối Meyami theo tờ giấy mà thầy Ringo đã cho cô ra đến mái đình gần hồ. Ngồi đợi một lát không thấy bóng người, Meyami tươi cười nhìn hai con mèo đang lấp ló sau bụi cây, vẫy tay gọi đến. Chúng chạy đến gần cô rồi cọ mình vòa người Meyami. Thân thiết!
Chơi được một lát, một bóng người xuất hiện đứng nhìn cô gần đình.
” Xin lỗi.....”
” Chào mình nhờ thầy Ringo đưa đến gặp cậu. Mình đang thiếu bạn làm bài tập. Có lẽ bạn là người đó?!”
Meyami quay người không vòng vo, thực chất cô biết cậu đã đến dù bước chân nhẹ đến mực nào vẫn không giấu được kiểu gấp gáp. Hơi bất ngờ trước mặt cô là một cậu con trai tóc lam mắt xanh cắt theo phong cách thiếu gia quyền quý để khá dài gần bên vai.
”.....Mình là Hijikawa Masato”
Cậu bạn thần người một lúc rồi cười nói, đưa tay tỏ ý hợp tác vui vẻ. Ngược lại với cậu, Meyami có thể hợp tác nhưng không muốn dính đến cậu, lại là một nam chính nữa đấy, chẳng ẩn tượng gì. Nhưng nghe quen tai là nam chính à. Quen rồi, tìm làm gì. Sai lầm chết người đấy