_ _ _ _ __ __ _ _
Nếu tính ra thì đây là quyển của bộ này, quyển bắt đầu từ đầu cho đến lúc Vô Song tiến vào Thiên Ý Thành.
Quyển bắt đầu từ đoạn Vô Song tham gia thí luyện đến khi Vô Song lên Lôi Cổ Sơn, trở thành chưởng môn Tiêu Dao đồng thời lột xác để đạt được Tiên Thiên Âm Dương Hoàn Mỹ Đoạn Thể.
Quyển là phần tiếp theo cho đến khi kết thúc hành trình ở thế giới xuyên không.
Quyển là từ đoạn Vô Song trở về đến lúc Vô Song ra Đông Hải.
Quyển tính từ lúc Vô Song ra Đông Hải.
_ _ __ _ __ _ _
Quyển : Dục Hỏa Trùng Sinh.
Quyển : Tiềm Long Trở Mình.
Quyển : Phương Vũ Cửu Thiên.
Quyển : Vô Song Chân Long – Vô Song Thiên Phượng.
Quyển : Long Đằng Phượng Vũ.
_ _ _ _ __ _ _ _
Quyển : Long Đằng Phượng Vũ.
_ _ _ _ _ _ _ _ _
Đông Hải là một danh từ cực kỳ quen thuộc với Vô Song bởi đây chính là biển đông của tiền kiếp.
Ở thế giới này không tồn tại danh xưng Thái Bình Dương hay bất cứ danh xưng nào tương tự, tồn tại chỉ có Đông Hải.
Đông Hải rộng lớn vô cùng, rộng lớn đến mức không có một tấm bản đồ nào có thể thật sự tường tận ghi chú đầy đủ về Đông Hải, chỉ biết vượt qua Đông Hải liền cực kỳ khó khăn, nhưng chỉ cần vượt qua Đông Hải liền tiến tới một khối đại lục mới, một khối đại lục không thuộc về phương Đông.
Vô Song không có hứng thú đi xa như vậy hơn nữa tại thời điểm này không có bất cứ ai có thể tự tin đi xa như vậy, chặng đường này quá khó khăn, nếu theo ngôn ngữ tiên hiệp thì Đông Hải chẳng khác gì Vô Tận Hải là bao, một thử thách thiên nhiên thực sự với con người, một thử thách gần như không thể vợt qua.
Mục tiêu của Vô Song hiện tại là Đào Hoa Đảo hơn nữa nơi này cũng không khó đến, chí ít chẳng phải lần đầu tiên Vô Song cùng Hoàng Dung tới Đào Hoa Đảo.
Thế giới này không giống thế giới kia nhưng mà đấy về mặt sự kiện cùng con người còn lại về mặt địa lý căn bản không thay đổi gì cả, vẫn là những địa danh đó, những địa điểm đó, thuyền lớn ra khơi chỉ cần không gặp phải quái sự thì khả năng tiến tới Đào Hoa Đảo gần như là chắc chắn trăm phần trăm.
Con thuyền mà Vô Song đi xuất từ Đông Độ Khẩu, ra biển ngay trong đêm hơn nữa là thuyền lớn của Trường Lạc Bang, gần như có thể giảm thiểu tối đa khả năng gặp việc ngoài ý muốn.
Con thuyền lớn này cũng có thể nói là "cống vật" mà Diêm Ngân dâng lên cho Vô Song, bên trong con thuyền này chất đầy hàng hóa, đương nhiên hàng hóa không phải là thứ quan trọng nhất của nó, tính tổng ra giá trị hàng hóa trên cả con thuyền này cùng lắm được vạn lượng bạc, chủ yếu là lương thực, tở lụa cùng vải vóc, đối với Trường Lạc Bang thì con thuyền này thậm chí có thể không tính tới, mỗi lần ra biển việc tổn thất một hai con thuyền chở hàng như vậy chỉ sợ có thể chấp nhận được.
Dĩ nhiên nếu đã thế thì không thể coi đây là cống vật được, ngoại trừ lượng lớn vải vóc lụa là ra thì có một khoang thuyền chứa rất nhiều bao tải cỡ vừa, những bao tải này bên trong đều cất chứa thảo dược.
Vô Song là Thần Y, Vô Song nhìn cái là biết đây là loại thảo dược gì, đây gọi là Thiên La Tán, là loại thảo dược sinh trưởng chủ yếu ở phương nam, Miêu Cương cùng khu vực Nam Linh, dĩ nhiên là tại đất của Đại Thanh thì loại thảo dược này rất rất nhiều, giá trị không tính quý.
Thiên La Tán có công dụng lớn nhất chính là cầm máu, là điều chế Kim Sang Dược, là loại Kim Sang Dược có phẩm chất tương đối cao.
Cái khoang hàng này đặt ở Đại Thanh gần như không có giá trị, giỏi lắm là ngàn lượng bạc, cho dù mang đến các quốc gia khác thì cũng chẳng có mấy ích lợi tuy nhiên điểm đến của chuyến hàng này lại là Cao Câu Ly tức Cao Ly.
Vô Song ở Trung Nguyên, có rất nhiều việc không biết, độ linh thông tin tức về các quốc gia trên Đông Hải thua xa Diêm gia, theo nguồn tin của Diêm gia thì Cao Ly đang xảy ra nội chiến hoặc ít nhất cũng đang có chiến tranh.
Cao Ly là một cường quốc, một cường quốc thật sự bất quá bọn họ không phát triển hải vực quá mạnh mẽ mà lại tập trung phát triển bộ binh, người dân Cao Ly rất giỏi chiến đấu trên đất liền hoặc nói đúng hơn là trong loại địa hình rừng rậm, một loại địa hình tương tự với khu vực Miêu Cương cùng Nam Lĩnh.
Cao Ly có diện tích không thua kém gì Phù Tang đồng thời đây là một quốc gia thần bí hơn cả Phù Tang, rất ít tiếp xúc với các thế lực bên ngoài, gần như bị vây trong trạng thái bế quan tỏa cảng vậy, tất cả những gì người ta biết về Cao Ly chính là sự phân chia thế lực.
Cao Ly là một quốc gia đặc biệt, ở Cao Ly tồn tại hai ba thế lực, đầu tiên là hoàng quyền, thứ hai là Tứ Thần Môn, thứ ba là Nhật Nguyệt Lâu.
Nếu ở Phù Tang chỉ là sự tranh chấp giữa hoàng quyền cùng Bái Nguyệt Giáo thì ở Cao Ly cứ như tam quốc phân tranh vậy, từ đó có thể hiểu lý do tại sao Cao Ly bế quan tỏa cảng, hải quân của Cao Ly chỉ chịu trách nhiệm phòng vệ hải vực quốc gia, về phần tất cả các binh chủng còn lại trên đất liền của Cao Ly đều tự chia thành các khu vực dựa theo tam đại thế lực nêu trên.
Hoàng quyền của Cao Ly cũng như hoàng quyền của Phù Tang, trên danh nghĩa đứng đầu một quốc gia nhưng mà gần như không thể chưởng khống quốc gia của chính mình, khác biệt chỉ là ở Phù Tang còn có các lãnh chúa, còn tự chia Phù Tang thành các khu vực tự trị thì Cao Ly gần như phân chia về mặt tôn giáo chứ không phải địa lý.
Theo tình báo của Diêm gia, lúc này Cao Ly đang xảy ra chiến tranh, lô hàng Thiên La Táng này chuyên đưa đến Cao Ly, Diêm gia muốn dùng lô hàng này nắm rõ tình hình nội chiến của Cao Ly, đương nhiên nếu lô hàng này có thê thành công đến Cao Ly thì giá trị của nó trở lên gấp trăm lần là ít, ngàn lượng bạc có thể trở thành mười vạn lượng bạc.
Mười vạn lượng bạc không tính nhiều nhưng dùng thương thuyền này để thử nắm rõ Cao Ly thậm chí đặt mối quan hệ với một thế lực tại Cao Ly rồi dần dần mở rộng hải thương sang Cao Ly thì đây lại là một vấn đề khác, là một lợi ích mà tiền không thể nào đong đếm được.
Vô Song cùng Hoàng Dung cũng không muốn đến Cao Ly nhưng vì một chuyến hàng này thì có thể thử một chút, dù sao về mặt địa lý Đào Hoa Đảo cũng không quá cách xa Cao Ly.
Lại nói về con thuyền này của Vô Song một chút, trên con thuyền có tổng cộng người, ngoại trừ ba người Vô Song còn có thủy thủ đoàn, thủy thủ đoàn này có người họ Thiết, kẻ họ Kim, đám này đương nhiên là thuộc hạ còn sống của Diêm Kim cùng Diêm Thiết.
Đêm hôm đó, Vô Song dùng Sinh Tử Phù khống chế Diêm Kim, mang theo hắn cùng tên hắc y nhân ngay trong đêm đi thuyền ra biển, sau đó trực tiếp tiễn Diêm Kim một đoạn sang thế giới bên kia.
Diêm Kim tồn tại chỉ là giấy thông hành ra biển của Vô Song, bằng vào quyền uy của hắn tại Diêm gia thì ngay trong đêm điều một con thuyền ra biển là việc dễ vô cùng, sẽ chẳng ai quan tâm, chẳng ai hỏi tới cũng không ai dám ngă cản bất quá đây cũng là giá trị sử dụng duy nhất của hắn, Vô Song sẽ không để cho Diêm Kim sống, điều này không phải vì hắn là ác nhân hay gì cả chẳng qua Vô Song bị kế hoạch của Diêm Ngân thuyết phục, vì Diêm Ngân trải đường rộng hơn một chút mà thôi.
Cái chết của Diêm Kim ở trên biển cũng chỉ có ba người Vô Song cùng tên thủy thủ đoàn biết hơn nữa đám thủy thủ kia còn chứng kiến Vô Song dùng Hóa Thi Thủy hóa xác Diêm Kim, đối với đám người này hành động của Vô Song đáng sợ vô cùng, cho dù là hải tặc sống trên lưỡi đao biển máu cũng phải rùng mình.
Đương nhiên Diêm Kim chết vốn là việc của Diêm Kim, đám thủy thủ kia một câu cũng không dám nói lại càng không dám phản Vô Song, trên người bọn chúng đều đang dính Sinh Tử Phù, ngoan ngoãn vô cùng, nghe lời vô cùng hơn nữa chỉ xét riêng trong việc điều khiển thuyền thì cũng đắc lực vô cùng.
_ _ _ __ _ _ _ _
Đại thuyền của Vô Song rời khỏi Đông Độ Khẩu, lênh đênh trên biển gần tuần lễ mới có thể tới Đào Hoa Đảo, đương nhiên vấn đề lương thực cùng nước uống không phải việc cần quan tâm, con thuyền này ban đầu vốn dùng để chở trăm người, lúc này mới chỉ có hơn người thì việc sinh hoạt cực kỳ thoải mái.
Trong vòng một tuần lễ này, đại thuyền cũng gặp phải hai cơn bão nhỏ nhưng cũng có thể bỏ qua không tính, chỉ làm chậm hải trình một chút so với dự kiến của Vô Song cùng Hoàng Dung nhưng không ảnh hưởng đến cả chuyến đi.
Ở trên boong thuyền, nhìn về phương xa nơi đó có một hòn đảo mờ mờ ảo ảo trong làn sương, nhìn thấy hòn đảo kia thân hình Dung nhi nhè nhẹ run lên, nàng thậm chí lấy tay che miệng mình, ánh mắt ướt ướt.
Vô Song ở bên cạnh đương nhiên hiểu được tâm tình của nàng, cũng không nói gì mà chỉ tiến lên ôm nhẹ Dung nhi từ đằng sau, lồng ngực áp vào lưng nàng.
Dung nhi bị Vô Song ôm lấy, thân thể liền dần dần mềm nhũn, cả người nàng vô lực dựa vào Vô Song nhưng ánh mắt cũng không chuyển động, nàng nhìn chằm chằm vào hòn đảo kia, hòn đảo có "cha" nàng.
Sau tuần lênh đên trên biển, đoàn thuyền rốt cuộc đã tới Đào Hoa Đảo.
_ _ __ _ _ __
P/s: Chương này hơi ngắn.