Phong Thần bị Lý Thương Hải chặt một đuôi, máu tươi chảy ra, máu của nó là máu đỏ, là màu máu bình thường thuần túy.
Phong Thần quay đầu lại nhìn Lý Thương Hải, cái miệng mèo lại mở ra.
"Mieow Mieow "
"Mieow Mieow "
"Mieow Mieow "
Thật ra nếu không tính cái thân thể quá to lớn ra, bản thân Phong Thần thật sự dễ thương, bằng cái khuôn mặt mèo của nó thì Phong Thần hoàn toàn có thể mang đi "bán manh", tuy nhiên vì cái thân hình không khác gì con hổ lại dẫn đến hình ảnh có chút đau mắt, có chút không hợp mắt người xem, nói chung là rất kỳ quái .
Sáu cái đuôi còn lại bắt đầu cong lên, bản thân Phong Thần thậm chí như không có cảm giác đau, sau một lần tấn công Lý Thương Hải không thành, trên từng vằn đen của Phong Thần xuất hiện ma khí bốc lên, lần này nó bắt đầu thuế biến.
Cũng giống như Hắc Thủy Thần thì Phong Thần trong trạng thái ma hóa hoàn toàn sẽ có màu đen, lúc này những cái vằn đen trên cơ thể nó sẽ lan ra, xâm chiếm lấy toàn bộ cơ thể nó.
Dưới tác dụng của ma khí, có lẽ Phong Thần cũng nên gọi là Hắc Phong Thần.
Phong Thần rõ ràng bị Lý Thương Hải chặt mất một đuôi nhưng mà Hắc Phong Thần lúc này vẫn có y nguyên cái đuôi đồng thời ánh mắt của nó cũng chuyển sang màu đỏ, màu của thị huyết cùng cuồng nộ.
Một lần nữa sinh vật này động, tốc độ của nó lại càng nhanh hơn, lần này tốc độ của Hắc Phong Thần hoàn toàn vượt qua Vô Song rồi, nó như một cơn gió thuần túy, vô ảnh vô tung, cắt qua cơ thể lúc nào cũng không ai biết, chết thế nào cũng không ai hay.
Phong Thần khác với Thủy Thần, nhiều năm trước Phong Thần không bị Tiêu Dao Tử giết còn Thủy Thần bị, con Hắc Thủy Thần mà Vô Song giết chỉ có thể coi là hậu đại của con Thủy Thần năm xưa, được đám người Bồng Lai Tiên Đảo tạo ra để thay vào vị trí trống.
Hắc Thủy Thần chết trong tay Tiêu Dao Tử là đế vị, con Hắc Thủy Thần chết trong tay Vô Song chỉ là chuẩn đế hơn nữa linh trí của nó chưa cao, thủ đoạn cũng không nhiều, Hắc Thủy Thần vốn có hình thái sinh mệnh rất cao, căn bản không thua Phong Thần nhưng mà nó không có thời gian phát triển, nó sống không đủ lâu để mà phát triển.
Phong Thần thì khác, nó sống đủ lâu, đủ lâu để có thể so với con người, so với đế vị của nhân loại, chỉ bằng cái tốc độ này nó đã không hề kém Đông Phương Bất Bại.
Đáng tiếc hôm nay nó gặp một tồn tại càng kinh khủng hơn, một tồn tại được liệt vào hàng Ngũ Đế.
Phong Thần lao qua người Lý Thương Hải với thứ tốc độ không tưởng, sau đó một vết máu bắn lên, lần này trên người Phong Thần cũng không có bộ phận nào bị chém đứt nhưng ở phần bụng của nó xuất hiện một vết chém, một vết chém tương đối sâu.
"Miewo miewo "
Phong Thần dùng bốn chân đi lại trên mặt đất, cái đầu hơi quay về phía sau đưa lưỡi ra liếm vết thương của chính mình, ở phía ngược lại đối thủ của nó vẫn đang phe phẩy cây quạt của chính mình, nàng từ đầu đến giờ vẫn không rời khỏi vị trí.
Cũng không rõ việc liếm vết thương có tác dụng gì không, chỉ thấy một lúc sau, Phong Thần chuẩn bị tấn công Lý Thương Hải lần thứ ba.
Phong Thần tuyệt đối có linh trí, nó hiểu được sự khác biệt của hai bên là lớn thế nào nhưng mà nó không lựa chọn bỏ chạy, nó lựa chọn tấn công kiểu khác.
Cả người Hắc Phong Thần hạ thấp trọng tâm, sau đó như một cái lò xo bắn ngược lên trời nhưng mà cũng không phải lao vào Lý Thương Hải mà là lao vào một thân cây gần đó.
Tiếp theo sinh vật này mượn vô số thân cây xung quanh làm bàn đạp, thân ảnh liên tục đạp vào các thân cây mà đẩy bật cả người đi.
Lý Thương Hải đứng ở giữa, xung quanh nàng là cả rừng cây, lúc này Lý Thương Hải có cảm giác đâu đâu cũng là hư ảnh của Hắc Phong Thần, đây không phải là ảo ảnh mà là tàn ảnh, khi tốc độ quá cao thì tàn ảnh sinh ra, càng đáng sợ là Hắc Phong Thần nhanh đến nỗi không phải chỉ có một đạo tàn ảnh mà theo cách di chuyển này lại có - đạo tàn ảnh cùng hiện ra.
Rốt cuộc lúc này Lý Thương Hải mới thu cây quạt lại, nàng chậm rãi buộc cây quạt về bên hông mình, khóe miệng cong lên.
"Thông minh, quả thật rất thông minh".
Lý Thương Hải không thể không khen Hắc Phong Thần bởi vì hiện tại nàng đúng là không theo kịp tốc độ của Hắc Phong Thần nữa.
Trên thực tế, nếu Hắc Phong Thần không làm trò này mà chỉ dùng tốc độ thuần túy thì Lý Thương Hải cũng phải tập trung vô cùng mới bắt được thân ảnh của nó chứ cũng chẳng nhẹ nhõm gì.
Đương nhiên nếu chỉ dùng tốc độ đã có teher uy hiếp vị trí Ngũ Đế thì chỉ là hành động hão huyền.
Trên người Lý Thương Hải bắt đầu xuất hiện một vòng khí lãng màu xanh, khí lãng dần dần bao bọc lấy cả người nàng lại.
Nội lực của Lý Thương Hải khủng khiếp đến mức bắt đầu theo khí lãng màu xanh nhạt tràn ra ngoài, sau đó gần như tạo thành một lớp hộ thể cho chính nàng.
Tiêu Dao Phái Tuyệt Học – Bắc Minh Thần Công.
Bắc Minh Thần Công có hộ thể chân khí, cái này ngay cả Vô Song cũng làm được nhưng mà Lý Thương Hải không dùng Bắc Minh Hộ Thể mà dùng một thứ còn cao cấp hơn gọi là Bắc Minh Hạo Hãn.
" Ở tận cùng phía bắc có ao tối, đó chính là ao trời. Trong ao có cá lớn, vài nghìn dặm không nhìn thấy cá bao giờ. Nếu như nước tích không đủ thì không có sức mang nổi thuyền lớn. Đổ một chén nước vào chỗ trũng, lấy cái lá cỏ làm thuyền thì được, còn lấy cái chén làm thuyền thì không xong vì nước nông mà thuyền quá lớn. Bản phái võ công cũng chẳng khác, yếu quyết đầu tiên là tích súc nội lực. Nội lực đầy đủ rồi, võ công trong thiên hạ ta đều dùng được, khác gì biển bắc, thuyền lớn thuyền nhỏ đều chở được, cá lớn cá nhỏ đều dung được. Cho nên nội lực là gốc, chiêu số là ngọn".
Lý Thương Hải chưa từng quên lời của sư phụ, chưa từng quên yếu quyết của phái Tiêu Dao, nội lực là gốc, chiêu số là ngọn.
Nội lực của Lý Thương Hải phải dùng từ kinh hãi thế tục để mà hình dung, không có nội lực bậc này nàng căn bản không thể tiến vào Nhập Tiên Cảnh.
Bắc Minh Thần Công vốn dựa vào biển bắc mà thành hình, đã là biển thì phải có sóng, đã là biển thì phải có sóng lớn.
Biển bắc thuyền lớn thuyền nhỏ đều chở được, cá lớn cá nhỏ đều dung được, sóng to thế nào cũng có, đây chính là Bắc Minh Hạo Hãn của Bắc Minh Thần Công.
Biến nội lực bản thân thành thực chất, cô đọng thành kết giới, biến kết giới tựa như bắc hải, nghe mà kinh người.
Hắc Phong Thần một lần nữa tấn công Lý Thương Hải, khi mà tốc độ của nó đã kéo đến đỉnh điểm thì nó lại rơi vào hạ phong bởi nó không thể kéo thêm nữa, vật cực tất phản, cứng quá thì gãy, khi chính nó cũng không thể làm chủ được cái tốc độ này nữa thì chỉ tự gây hại cho bản thân.
Tốc độ của Hắc Phong Thần đã siêu tuyệt Lý Thương Hải, đã vượt qua khả năng phản ứng của nàng vì vậy nó phải tấn công, nếu đợi tố độ của nó vượt qua chính khả năng phản ứng của bản thân thì lúc đó mới là thảm họa.
Hắc Phong Thần tấn công, Lý Thương Hải thì chỉ đứng đó, lấy Bắc Minh Hạo Hãn bảo vệ bản thân mình, nàng như Lã Vọng Buông Cần, chỉ đợi Hắc Phong Thần lao tới.
Hắc Phong Thần nhanh vô cùng, Lý Thương Hải căn bản ngăn không được nhưng mà bất kể nhanh ra sao khi chạm vào vật chất đều phải dừng lại, bất kể nhanh thế nào khi công kích chạm tới mục tiêu đều phải "ngưng".
Bàn tay của Hắc Phong Thần rốt cuộc chạm vào Bắc Minh Hạo Hãn, một đòn này uy lực vô cùng, nó dễ dàng xuyên qua Bắc Minh Hạo Hãn của Lý Thương Hải nhưng mà rất nhanh Hắc Phong Thần mới nhận ra Bắc Minh Hạo Hãn là cái gì.
Bắc Minh Hộ Thể như một mặt gương cứng, đập vỡ mặt gương cứng thì không còn gì cả.
Bắc Minh Hạo Hãn chính là biển cả, vượt qua mặt biển thì chỉ có đối diện với tầng nước càng sâu, càng âm u.
Bắc Minh Hạo Hãn là một lĩnh vực thủ hộ của Lý Thương Hải, nó không phải một kết giới rỗng ruột mà là một kết giới đặc, một kết giới đặc được tạo nên từ nội lực của Lý Thương Hải.
Một đòn của Hắc Phong Thần siêu nhanh, siêu mạnh, nhưng mà trải qua từng tầng nước ngăn cản, từng tầng nội lực của Lý Thương Hải ngăn cản, bàn tay của Hắc Phong Thần rốt cuộc ngừng lại, rốt cuộc cũng không xuyên qua được cái kết giới khủng bố kia, không chạm được vào người Lý Thương Hải.
Tiếp theo trong cái biển bắc tĩnh lặng kia, một đợt sóng ngầm khủng khiếp xuất hiện, một luồng dư lực từ trong kết giới của Lý Thương Hải bắn ngược ra, Bắc Minh Hạo Hãn lúc này như biển động những ngày mưa bão, từ bên trong "biển bắc " này xuất hiện vô vàn cơn sóng, cơn sóng bắn ngược Hắc Phong Thần ra ngoài.
Trước uy lực của cơn sóng, Hắc Phong Thần lập tức rú lên một tiếng như con mèo bị đạp đuôi, cả người bị sóng biển quăng đi, nó đâm rầm vào một thân cây đại thụ gần đó.
Hắc Phong Thần có tứ chi nhưng mà hiện tại một chi đã be bét máu, nhìn thảm vô cùng.
.........
Comment càng nhiều, tác giả càng có hứng viết truyện.
Cầu đại gia tặng kim nguyên đậu cùng nguyệt phiếu, hứa sẽ ngoan.