Mặt trời xuống núi, màn đêm dần phủ xuống Ngũ Bá Cương, thời điểm này Hốt Tất Liệt lại mở mắt ra.
Hốt Tất Liệt không nhìn Cơ Vô Song bởi vì Cơ Vô Song từ đầu đến cuối không có bất cứ biến đổi gì, từ đầu đến cuối vẫn trong trạng thái tĩnh tâm, mặc kệ mọi thứ xung quanh.
Hốt Tất Liệt hiện tại đang nhìn một người khác hoặc đúng hơn là một đám người khác.
Một đám người của Thiên Hành Giáo nhưng mà cái đám người này sẽ không làm Hốt Tất Liệt hứng thú, hứng thú duy nhất của hắn là nữ nhân đi đầu.
Một làn áo xanh nhạt cho người ta cảm giác nhẹ nhàng mà thoải mái, đầu đội mũ rộng vành hoàn toàn che đi dung mạo của chính mình, nữ nhân này ăn mặc phi thường kín đáo, cũng không khoe ra bất cứ bộ phận nào của cơ thể nhưng là lại hấp dẫn đến lạ thường, có một loại cảm giác thanh lệ thoát tục như có như không, rất khó diễn tả thành lời.
Nếu phải dùng từ chính xác nhất miêu tả nữ nhân này có lẽ là hai chữ "dễ chịu", nữ nhân này thực sự làm người khác cảm thấy rất dễ chịu, rất thoải mái ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Hốt Tất Liệt vừa nhìn nữ tử này đã thấy hứng thú, ánh mắt thủy chung xoáy về phía nàng.
Nữ tử đi đến nơi, ánh mắt nàng rất nhanh nhìn về phía Hướng Vấn Thiên.
Hướng Vấn Thiên bị khống chế, hai đầu gối quỳ xuống đất, cơ thể quay về phía nàng, sắc mặt tuyệt đối không tốt nhưng mà cũng không có cách nào cử động nổi.
Hướng Vấn Thiên nhìn thấy nàng vẻ mặt kích động vô cùng bất quá ánh mắt của Hướng Vấn Thiên tuyệt không giống đang cầu cứu mà như muốn nói nàng chạy đi, chạy thật xa khỏi nơi này.
Nhìn thấy thảm trạng của Hướng Ván Thiên, đám người Thiên Hành Giáo tuyệt đối không chịu được, ở sau lưng nữ tử này chí ít cũng phải có hơn trăm người của Thiên Hành Giáo, số lượng phi thường lớn bất quá cũng không để bọn họ động, nữ tử liền đưa tay ra ngăn cản.
Nàng là giáo chủ, ở đây sẽ không có ai dám nghịch lại lời nói của nàng, bị nàng cản lại liền không ai dám tiến lên nữa bất quá ở phía đối diện Hốt Tất Liệt lại làm một hành động càng thêm quá đáng, càng thêm mang tính khiêu khích.
Hốt Tất Liệt đứng lên, bàn tay to lớn ấn vào đầu Hướng Vấn Thiên khiến hắn ngã cả người về phía trước sau đó thản nhiên đè cái thân thể trên kg lên lưng Hướng Vấn Thiên, coi Hướng Vấn Thiên như ghế ngồi, ánh mắt tham lam nhìn về phía nữ tử kia.
Hành động này càng như đổ thêm dầu vào lửa nhưng mà Hốt Tất Liệt hắn sợ ai?, lưa cháy càng to trái lại hắn lại càng thấy hứng thú.
Đáng tiếc nữ tử kia cũng không để cho lửa cháy to hơn, Hốt Tất Liệt chỉ thấy nàng quay lại nói vài câu với đám người phía sau, đám người Thiên Hành Giáo tuy không cam tâm nhưng lập tức lùi lại thậm chí tương đối cách xa nơi này, mãi đến mức biến mất khỏi tầm mắt của Hốt Tất Liệt mới thôi.
Đợi đám người Thiên Hành Giáo rời đi, nữ tử hít vào một hơi thật sâu rồi như lấy dũng khí rồi bước về phía Hốt Tất Liệt.
Thấy nàng tiến tới, ánh mắt Hốt Tất Liệt càng lộ ra sự húng thú nồng đậm, ánh mắt càng ngày càng mị.
Nữ tử bước về phía này đến khi còn cách Hốt Tất Liệt khoảng bước chân nàng liền dừng lại, ánh mắt bình tĩnh đến lạ thường.
"Ta chính là giáo chủ Thiên Hành Giáo ".
Nói xong câu thứ nhất nàng lại nhìn Hốt Tất Liệt, vài giây tiếp theo mới lại nói tiếp.
"Nếu ngươi muốn bàn chuyện với Thiên Hành Giáo liền cho thấy thành ý của mình, ta đã cho thấy thành ý của ta vì vậy ngươi trước thả người đi ".
Nàng nói xong Hốt Tất Liệt liền phá lên cười, cười đến từng tảng mỡ trên người đều rung lên, bộ dạng phi thường đáng sợ.
Hốt Tất Liệt thực sự rất đáng sợ, hắn béo đến mức làm người ta kinh sợ, nhìn như một con quái vật vậy.
"Thành ý?, thành ý của ngươi nếu là bảo cái đám ruồi bọ kia cút đi thật xa thì ta không cảm thấy đây là thành ý gì cả ".
Hốt Tất Liệt nói xong liền liếm khóe miệng, bàn tay béo mập chỉ về phía nữ tử trước mặt mà nói.
"Trước bỏ cái mạng che mặt kia ra để ta nhìn dung mạo sau đó cái gì cũng có thể dễ bàn ".
Nữ tử hơi run lên nhưng lại nhìn thảm trạng của Hướng Vấn Thiên liền thở dài một hơi, nàng thản nhiên bỏ cái mạng che mặt của mình ra, tháo lớp mũ trùm đầu để lộ dung mạo của chính mình.
Dung mạo của nàng vừa lộ ra, Hốt Tất Liệt có chút bất ngờ sau đó hắn thản nhiên đứng lên, hắn cao hơn nữ tử ít nhất phải hai cái đầu thêm vào khối thịt khổng lồ trên người khi Hốt Tất Liệt đứng bằng hai chân lại càng thêm kinh khủng.
Dĩ nhiên Hốt Tất Liệt không quan tâm tới mấy cái này, hắn vừa đứng lên đã bằng một tốc độ không thể tưởng tượng áp sát nữ tử, bàn tay béo mập chạm vào dung mạo của nàng, trong giây phút này thân thể nữ tử liền trở nên cứng ngắc, căn bản không thể động.
"Theo bản tọa đi, bản tọa có thể cho ngươi một đời vinh hoa phú quý ".
Nói tới đây Hốt Tất Liệt lại nhếch miệng.
"Đương nhiên ngươi là người trong giang hồ, người trong giang hồ chắc hẳn cũng có chút chuyện xưa, nói ra chuyện xưa của ngươi bản tọa giúp ngươi giải quyết sau đó theo bản tọa thế nào? ".
Nữ tử bị Hốt Tất Liệt khiến cho bản thân cứng ngắc nhưng mà nàng cũng không phải nữ tử bình thường, chỉ thấy bàn tay nàng hóa thành chưởng pháp, một chưởng đánh vào ngực Hốt Tất Liệt.
Một chưởng đánh ra... Hốt Tất Liệt bật cười, bàn tay vẫn thản nhiên giữ lấy khuôn mặt nàng như không có gì xảy ra.
Nữ tử thấy vậy lập tức đánh ra vài chưởng nhưng mà bất kể nàng đánh bao nhiêu chưởng thì Hốt Tất Liệt căn bản như không cảm thấy cái gì, thậm chí khi nữ tử này đá thẳng vào hạ bộ của Hốt Tất Liệt... Hốt Tất Liệt vẫn không cảm thấy gì, hắn cười càng ngày càng vui vẻ, hắn cười như đang thấy một con kiến muốn gây sát thương cho rồng vậy.
Nữ tử sau một hồi công kích rốt cuộc cũng dừng lại, nàng biết hiện tại phản kháng là không được, kẻ trước mặt quá kinh khủng nhưng mà ánh mắt của nàng lúc này lại lộ ra một vẻ quyền uy, một thứ uy thế của thượng vị giả.
"Làm càn, ngươi biết ta là ai không?, đến cả ta cũng dám khinh bạc, ngươi liền sẽ chết không có chỗ chôn ".
Hốt Tất Liệt có thể cảm nhận được cái uy của thượng vị giả từ nữ nhân này vì thế hắn bật cười, sau đó ánh mắt của Hốt Tất Liệt lóe lên.
Trong phút chốc nữ tử chỉ cảm thấy vô biên vô tận uy áp, nếu cái khí thế thượng vị giả của nàng chỉ là của giang hồ nữ tử, chỉ là của một phương thế lực thì nàng hiện tại như đang đối mặt với hoàng uy, với nhấ thế đế vương.
Cả người nàng run lên, dưới cái uy thế kia hai chân như nhũn ra, sinh sinh quỳ xuống, khí thế của nàng không là gì cả, uy thế của nàng trong mắt Hốt Tất Liệt như con kiến vậy.
Thời điểm này trong lòng nữ tử ngoại trừ hoảng sợ chỉ có hoảng sợ, nàng cảm giác mình nhỏ bé đến cùng cực.
Ngay thời điểm này, một giọng nữ vang lên, một giọng nữ như dòng nước thánh khiết ôn nhuận giữa biển máu khủng khiếp do Hốt Tất Liệt tạo ra vậy.
"Ngươi gọi là gì? ".
Giọng nữ này vang lên, đến cả Hốt Tất Liệt cũng thu khi thế lại, ánh mắt húng thú quay về nhìn sau lưng.
Đối với Hốt Tất Liệt nữ tử trước măt hắn chỉ là món ăn phụ, nữ tử sau lưng hắn mới là món ăn chính.
Giọng nói này đương nhiên thuộc về Vô Song, khi mà Cơ Vô Song lên tiếng bản thân nữ tử đang bị nhốt trong uy thế của Hốt Tất Liệt như được giải thoát, giọng nàng run lên mà đáp.
"Nhậm Doanh Doanh ".
_ _ __ _ _ __ _
Màn đêm đã sắp buông xuống, cho dù Vô Song mê luyến cái cảm giác ở Cổ Tế Đàn thì hắn cũng phải rời đi, khi mà Vô Song rời đi thì Cơ Vô Song liền mở mắt.
Cơ Vô Song mở mắt, đập vào mắt nàng chính là cảnh Hốt Tất Liệt uy hiếp Nhậm Doanh Doanh.
Cơ Vô Song không phải cứu thế chủ, không phải đại thiên nhân, nàng biết Hốt Tất Liệt kinh khủng vô cùng, nếu Hốt Tất Liệt không đụng vào người bên cạnh Vô Song thì Vô Song cũng lười tính toán bất quá trên đời có một số nữ tử mà Vô Song vẫn sẽ bảo vệ.
Vô Song hỏi tên nữ tử kia đơn giản chỉ là hỏi nhưng mà khi nghe thấy ba chữ Nhậm Doanh Doanh thì Cơ Vô Song biết mình nhất định phải bảo hộ nữ tử này.
Bất kể là phiên bản nào của Vô Song đều không có quan hệ với Nhậm Doanh Doanh, một chút tình cảm cũng không có nhưng mà Nhậm Doanh Doanh lại có tác dụng cực kỳ đặc biệt, nàng là chìa khóa của toàn bộ cốt truyện Tiếu Ngạo Giang Hồ, nàng không thể cứ thế mà đi theo Hốt Tất Liệt thậm chí càng không thể bị Hốt Tất Liệt vấy bẩn.
Vô Song lúc này đứng lên hứng thú nhìn Nhậm Doanh Doanh sau đó hướng về phía Hốt Tất Liệt mà nói.
"Thánh Cô của Nhật Nguyệt Thần Giáo ngươi cũng dám động? ".
Hốt Tất Liệt nghe vậy bật cười.
"Nhật Nguyệt Thần Giáo?, tạm thời chưa nghe hơn nữa có nghe ta cũng không quan tâm ".
"Thánh Cô của Nhật Nguyệt Thần Giáo càng không có hứng quan tâm, càng không đáng để ý ".
"Hiện tại ta vẫn cảm thấy dung mạo của nàng đáng để quan tâm hơn ".
Hốt Tất Liệt quả thực là một trong số ít người có thể khinh thường Nhật Nguyệt Thần Giáo, hắn căn bản không quan tâm bất cứ một môn phái giang hồ nào cả, đừng nói là Thánh Cô của Nhật Nguyệt Thần Giáo, cho dù là công chúa Đại Thanh chưa chắc Hốt Tất Liệt đã để ý.