- Mật Kết-
"Xin chào, " Cố Triêu Hi chủ động nâng tay chào hỏi với người đàn ông tên Vương Trúc kia, "Rất vui được làm quen với anh."
Bạn học Vương ngơ ra: "Cậu......"
Cố Triêu Hi cười tự giới thiệu bản thân: "Tôi là người tình thế thân của Thịnh tổng."
Thịnh Minh Dịch gật đầu: "Không sai, đúng là như vậy."
Bạn học Vương: "???"
Bạn học Vương nhìn Thịnh Minh Dịch, lại nhìn Cố Triêu Hi, nghi ngờ bọn họ uống say, lại nghi ngờ bản thân mình uống say.
Nếu hắn nhớ không lầm thì hai người trước mắt đây lúc học cấp ba hẳn là đã yêu đương rồi cơ mà.
Chỉ là hình tượng và khí chất bây giờ khác xa với ngày còn là học sinh, hắn cũng nghi ngờ bản thân mình nhớ nhầm người, người này thật sự là Cố Triêu Hi sao? Hay là em trai của Cố Triêu Hi?
Chẳng lẽ Thịnh Minh Dịch thật sự tìm người thế thân?
Bọn họ rốt cuộc đang làm gì vậy?
Thế giới này làm sao vậy?
wattpad-camduongquytmat
Không đợi bạn học Vương kịp phản ứng lại, Thịnh Minh Dịch đã bị người vây lại, không ít người vây quanh anh bắt chuyện, Cố Triêu Hi lại cực kỳ trấn định đứng bên cạnh anh, vẫn giữ dáng vẽ thong dong thành thạo.
Bạn học Vương bị cản ra phía sau nhóm người, sau khi nhìn bọn họ một cái, quyết định phải đi vào phòng vệ sinh rửa mặt cho tỉnh đã.
Đợi đến lúc hắn rửa mặt xong đi ra, muốn đi tìm đôi vợ chồng son nhà kia chứng thực, nhưng đã không tìm được bóng dáng hai người kia.
Một phút trước, công ty Thịnh Minh Dịch gọi đến, có việc cần anh quay về xử lý, anh mang cả Cố Triêu Hi về theo luôn.
Trên đường về Cố Triêu Hi vẫn có chút sợ, trong lòng nghĩ nếu bị vạch trần thì phải làm sao, tự mình thế thân cho chính mình...!đang làm gì vậy?
Cậu càng nghĩ càng cảm thấy không đúng lắm.
Đọc truyện tại trang chính chủ wattpad-camduongquytmat hoặc wordpress-danmeimiju
Hai người đều uống rượu nên không thể lái xe, trợ lý của Thịnh Minh Dịch đến đón bọn họ.
Trợ lý đưa ông chủ đến công ty rồi lại đưa Cố Triêu Hi về nhà.
Cố Triêu Hi vừa về đến nhà là đi ngủ bù, quần áo cũng không thèm thay ra, ngủ không biết trời trăng đất sao gì, trong mơ bản thân bị ngã ngựa, vô cùng đáng sợ.
Nhưng cậu bị bóng đè nên sống chết không tỉnh dậy được.
Tám giờ tối, cuộc điện thoại của Thịnh Minh Dịch làm ồn khiến cậu tỉnh lại.
Cố Triêu Hi nhận điện thoại, có chút cáu gắt khi ngủ dậy: "Làm gì?"
"Mở cửa." Thịnh Minh Dịch nói.
"Anh đến nhà tôi sao?" Cố Triêu Hi sửng sốt, ngồi dậy, kéo theo linh hồn còn chưa tỉnh ngủ ra mở cửa.
Thịnh Minh Dịch mang theo bao lớn bao nhỏ đến, đứng ngoài cửa: "Ăn chưa?"
"Anh đến nhà tôi làm gì?" Cố Triêu Hi hỏi một đường trả lời một nẻo.
Thịnh Minh Dịch nhìn cậu: "Cậu là ngốc thật hay ngủ nhiều bị ngốc thế?"
"Được rồi." Nhìn thấy đồ ăn anh mang đến, nghĩ đến bản thân vẫn chưa ăn cơm, Cố Triêu Hi cho anh vào nhà nấu cơm cho mình.
Cậu ngáp một cái, để người vào nhà rồi đóng cửa lại.
Thịnh Minh Dịch ngựa quen đường cũ mặc tạp dề vào, bắt đầu nấu cơm.
Cố Triêu Hi ngại để anh làm việc một mình nên giữa chừng cũng chạy vào giúp, nhưng chưa giúp được gì thì đồng nghiệp gọi điện đến.
Cậu lấy điện thoại ra nghe luôn ở phòng bếp.
wattpad-camduongquytmat
Người đồng nghiệp nam kia cũng được xem là cấp dưới của cậu, đầu tiên là xin chỉ dạy của cậu về công việc, sau lại nói chuyện đến cuộc sống, sau đó lại bắt đầu nói về lý tưởng đời người, đông lôi tây kéo nói hơn bốn mươi phút.
Trong lúc cậu nói chuyện điện thoại, Thịnh Minh Dịch đã làm xong hết rồi, chuẩn bị hai món một canh, cũng đã lấy bát đũa ra, biểu thị cậu mau kết thúc cuộc gọi để ăn cơm.
Cố Triêu Hi ngồi xuống bàn ăn, gật gật đầu với ánh, ý là bản thân biết rồi.
Nhưng đồng nghiệp lại đang nói hăng say, cậu ngại cắt ngang nhiệt tình của cậu ta, chỉ đành tiếp tục nghe và cổ vũ.
Thịnh Minh Dịch nhét đôi đũa vào tay cậu, sau đó lại gắp một cái cánh gà vào bát cho cậu.
Cố Triêu Hi cắn một miếng cánh gà, mùi vị cực kỳ ngon.
Nhưng cậu sợ mình thất lễ nên không dám vừa ăn vừa nói, nên chỉ có thể dùng đũa gắp miếng cánh gà kia tiếp tục nói chuyện với đồng nghiệp.
Ba phút sau.
Thịnh Minh Dịch nhỏ giọng nhắc nhở: "Bị nguội ăn sẽ không ngon nữa đâu."
Cố Triêu Hi gật đầu, nhân lúc đồng nghiệp nói vội vàng ăn hai miếng, vừa mới nuốt xuống lại vội vàng trả vời câu hỏi của người khác.
Lại thêm năm phút nữa.
Thịnh Minh Dịch dùng âm lượng bình thường nhắc nhở cậu: "Ăn cơm trước đi."
Cố Triêu Hi ngay lập tức lấy thìa chan canh lên cơm của mình.
Lại thêm mười phút nữa, cánh gà đã nguội, Thịnh Minh Dịch cũng ăn cơm xong rồi......!
Cố Triêu Hi vẫn chưa nói chuyện xong.
Cuộc trò chuyện lần này đã hơn một tiếng rồi.
wattpad-camduongquytmat
Thịnh Minh Dịch hít sâu một hơi, nâng tay giật điện thoại trên tay cậu, vừa lịch sự vừa khắc chế nói vào điện thoại: "Xin chào, cũng không còn sớm nữa, có việc gì thì ngày mai đi làm nói tiếp.
Bai bai, ngủ ngon, tạm biệt."
Anh mang theo ý cười nói xong ba từ cuối cùng, sau đó đặt mạnh điện thoại của Cố Triêu Hi lên bàn, lấy tay đè lên.
"Anh làm gì vậy?" Cố Triêu Hi kinh ngạc nhìn anh, "Như vậy không tốt lắm đâu?"
"Đúng vậy." Thịnh Minh Dịch nghiêm túc nói, "Tôi cũng cảm thấy lúc người ta đang ăn cơm lại đi nói chuyện với người khác không ngừng thì đúng là không tốt thật."
"Aizz, " Cố Triêu Hi giải thích giúp đồng nghiệp, "Cậu ta không biết tôi đang ăn cơm."
"Tôi nghĩ âm thanh lúc tôi xào rau cậu ta có thể nghe thấy, trừ phi đồng nghiệp của cậu tai không được tốt lắm." Thịnh Minh Dịch mỉm cười, "Nhưng nếu cậu ta điếc thì tôi nghĩ cậu ta sẽ không nói chuyện với cậu lâu như vậy đâu, nói hăng say thế cơ mà, ngài cảm thấy thế nào?"
Dùng cả kính ngữ rồi......!
Cố Triêu Hi nghĩ thầm không ổn, xem ra là tức giận thật rồi.
Thịnh Minh Dịch đứng lên, cầm lấy cốc trên bàn đi uống nước.
Cố Triêu Hi bất an chọc chọc cơm trong bát.
Nghĩ lại cũng có thể hiểu được, người ta tan làm cái là đến đây nấu cơm cho cậu, kết quả cậu lại cứ mãi nói chuyện điện thoại với người khác...!đối phương không vui cũng là chuyện bình thường.
Chỉ là, cậu không biết nên dỗ anh thế nào cả.
Ăn cơm trước đã!
Ăn thêm mấy bát thì anh chắc cũng bớt giận rồi!
Sau khi nghĩ ra được phương pháp bù đắp tuyệt diệu này, Cố Triêu Hi bắt đầu thoải mái ăn uống.
Ba món một canh kia Thịnh Minh Dịch cũng ăn không nhiều, còn thừa lại rất nhiều.
Cậu hỏa tốc giải quyết một bát, rồi lại lấy thêm cơm.
Đúng lúc này cậu nghe thấy tiếng bước chân đằng sau lưng, không biết Thịnh Minh Dịch đang làm gì, cậu cũng không quay đầu lại nhìn.
Không lâu sau bên trong phòng tắm truyền ra âm thanh nước chảy rào rào, Cố Triêu Hi có chút nghi ngờ.
Tên kia định ngủ ở nhà mình à?
Hay chỉ đi tắm thôi?
Cậu nghi ngờ, Thịnh Minh Dịch nấu cơm xong trên người có mùi dầu, cho nên muốn đi tắm, điều này rất hợp lý.
Chỉ là điều khiến cậu không ngờ đến đó là đối phương tắm xong thì đi thẳng vào phòng cho khách nhà cậu.
Cố Triêu Hi bỏ bát xuống đi theo.
wattpad-camduongquytmat
"Anh định ngủ lại đây à?"
"Có vấn đề gì không?" Thịnh Minh Dịch đã ngồi xuống giường, anh không mang theo đồ ngủ nên chỉ dùng một cái khăn quây lại phía dưới người.
Cố Triêu Hi đi đến trước giường: "Có vấn đề."
"Chúng ta bây giờ đang giả vờ là người yêu, người yêu sẽ thường ngủ cùng nhau, cảm ơn." Thịnh Minh Dịch nói xong lật chăn lên nằm vào, kéo khăn tắm ra vứt sang một bên, sau đó quay lưng về phía cậu, ngủ.
Cố Triêu Hi hết cách với anh.
Đóng giả người yêu đúng là phải giả vờ đúng lúc, nhưng......!nhưng mà......!
Cậu cũng "nhưng mà" không ra gì, chỉ là nhìn bạn trai cũ nằm dài ở trong nhà mình, cứ cảm thấy có chỗ nào đó không đúng lắm.
"Anh đang ghen à?" Cậu ngồi xuống bên giường, nhẹ nhàng chọc chọc lưng anh, thích thú hỏi anh.
Thịnh Minh Dich thẳng thắn trả lời: "Đúng vậy."
Anh quá thẳng thắn khiến cho Cố Triêu Hi cảm thấy anh hình như cũng hơi hơi thích mình.
Thật ra thì cùng không phải mới cảm nhận được, trước đó đã vô số lần cậu cảm nhận được ánh mắt dịu dàng tình ý của đối phương, chỉ là bây giờ càng rõ ràng hơn.
Cậu hối hận đã hỏi ra câu hỏi ấy: "Sao anh lại nói ra làm gì?"
Thịnh Minh Dịch xoay người, bình tĩnh nhìn cậu: "Rõ ràng tự cậu muốn hỏi."
Trong phòng không bật đèn, nhưng nhờ ánh sáng từ phòng khách chiếu vào nên bọn họ có thể nhìn thấy gõ gương mặt của nhau.
Cố Triêu Hi bắt đầu ngang ngược không nói lí: "Tôi hỏi, anh có thể không trả lời mà."
Thịnh Minh Dịch: "Ừm......!cậu không muốn tôi trả lời thì có thể không hỏi."
"Anh có cái gì để mà ghen?" Cố Triêu Hi không nhịn được nói, "Anh là ai? Anh cũng có phải bạn trai tôi đâu, chúng ta chỉ là đóng giả người yêu thôi? Nếu tôi có lên giường với người đàn ông khác anh cũng chẳng quản được."
"Thôi cứ coi như tôi chưa hỏi gì, anh ngủ đi." Cậu đứng dậy muốn đi, nhưng cánh tay bị kéo lại.
"Làm gì?" Cố Triêu Hi lắc lắc tay.
Thịnh Minh Dịch trượt tay xuống, nắm lấy tay cậu.
"Chúng ta nói chuyện."
Cố Triêu Hi nhìn tay anh: "Nhất định phải nói chuyện như vậy sao?"
Thịnh Minh Dịch gật đầu: "Nhất định phải nói như vậy."
"Được rồi, " Cố Triêu Hi ngồi xuống bên cạnh anh, "Vậy nói đi."
Thịnh Minh Dịch nhìn cậu, giống như đang còn rối rắm điều gì, lại giống như đang quyết định một vấn đề khó khăn, nhưng nửa ngày vẫn không nói được chữ nào, chỉ im lặng kéo lấy bàn tay cậu.
Cố Triêu Hi cảm giác cực kỳ rõ ràng tay anh đang ngày càng nóng lên, còn chậm rãi toát mồ hôi.
Là do thời tiết quá nóng, hay là anh ta căng thẳng?
Anh ta căng thẳng gì?
Đợi một lúc lâu, Cố Triêu Hi đột nhiên hiểu ra, nghi ngờ đối phương muốn tỏ tình!!
Trong nháy mắt cậu lâm vào lo âu.
wattpad-camduongquytmat
Cậu rất sợ Thịnh Minh Dịch sẽ nói với cậu một câu: "Chúng ta kết thúc trò chơi, chuyển sang yêu đương thật đi."
Nếu đối phương tỏ tình thật, cậu nên làm thế nào? Cần từ chối không?
Không, vì sao lại hỏi ra cái vấn đề ngu ngốc như vậy, chẳng nhẽ còn muốn đồng ý với anh ta sao? Đương nhiên là phải từ chối rồi!
Không, có nên đồng ý với anh ta trước không nhỉ, giả vờ ở bên anh ta, để cho anh ta ỷ lại vào mình, rồi quăng anh ta đi, báo thù rửa hận?
Không, cái này ngây thơ quá!
Không, không ngây thơ! Đây là cuộc chiến của người trưởng thành!
......!
Cố Triêu Hi xoắn xuýt, cứ cảm thấy bản thân không nên đồng ý lời tò tình của đối phương, đã chia tay rồi, sao có thể quay lại nữa? Đây không phải là tự vả mặt mình à? Nhưng cậu lại cảm thấy nên nắm lấy cơ hội này để trả thù, không thể tha cho Thịnh Minh Dịch được.
Đúng là cực kỳ cực kỳ đau đầu...!cậu lại nghĩ đến cảnh tượng nhiều năm trước, lúc Thịnh Minh Dịch tỏ tình với cậu.
Ngày ấy là lễ tình nhân, vừa hay là thứ sáu, buổi chiều trường cho nghỉ học, học sinh đều về nhà.
Thịnh Minh Dịch gửi cho cậu một tin nhắn hỏi cậu có cần anh dạy bù không, còn cậu thì cực kỳ lịch sự hỏi: "Anh không cần đi với bạn gái sao?"
Thịnh Minh Dịch trả lời: "Không có bạn gái."
Trong lòng Cố Triêu Hi sáng bừng lên.
Đúng vậy, chính là cảm giác "sáng" lên.
"Vậy học bù đi, cảm ơn đàn anh." Cậu vội vàng chạy ra ngoài mua một ít đồ ăn, mang đến căn cứ bí mật của bọn họ, chỗ hốc cây kia.
Không lâu sau Thịnh Minh Dịch cũng đến, giống như ngày thường đến dạy bù cho cậu thôi, nhưng rõ ràng tâm không ở đây, nói năng lộn xộn, mất trật tự, còn không thèm nhìn cậu.
Cố Triêu Hi phát hiện ra không đúng lắm, cậu nhìn ra ánh mắt của đàn anh có gì đó khác thường.
Cậu không biết người khác có phải như vậy không, dù sao cậu cảm nhận được rất rõ ràng Thịnh Minh Dịch muốn tỏ tình với cậu.
Cậu cảm nhận được sự lo lắng, bất an, trầm lặng của anh, giống hệt như lúc này.
Sau đó Thịnh Minh Dịch rời đi một lúc, lấy ra một bó hoa hồng đã được giấu vào bụi cây trước đó tỏ tình với cậu, cậu cũng không hề do dự đồng ý luôn, sau đó bọn họ ôm nhau, Thịnh Minh Dịch trân trọng hôn lên trán cậu, sau đó nữa cậu cũng kiễng chân lên hôn lên má đối phương, cuối cùng bọn họ chính thức yêu đương.
Trở lại hiện tại, Cố Triêu Hi cảm thấy Thịnh Minh Dịch lúc này so với lần đó còn căng thẳng hơn.
Làm cậu cũng lo lắng theo.
wattpad-camduongquytmat
Thời gian trôi qua trong trầm mặc, không biết qua bao lâu, Thịnh Minh Dịch mới thả tay cậu ra.
"Thôi bỏ đi."
Ngay lúc ấy, Cố Triêu Hi chẳng hiểu vì sao lại cảm thấy thất vọng.
Độ ấm trên tay tản đi, trái tim của cậu cũng lạnh theo.
Sau khi ý thức được bản thân đang thất vọng, cậu lại cực kỳ phiền muộn.
Cậu không nên chờ mong, không nên thất vọng.
Cậu cũng không biết mình vì sao lại như vậy.
Nhưng......!còn có thể vì gì đây?
Đáp án đã cực kỳ rõ ràng.
Chỉ là cậu không muốn thừa nhận thôi.
"Bị dở hơi à?" Cậu ra vẻ bình tĩnh mắng Thịnh Minh Dịch một câu, sau đó đứng dậy ra ngoài tiếp tục ăn cơm.
Nhưng ăn không vô.
Đêm nay cậu trằn trọc khó ngủ, nằm phỉ nhổ chính mình, thuận tiện phỉ nhổ luôn cả Thịnh Minh Dịch.
Cậu dám khẳng định lúc ấy Thịnh Minh Dịch chắc chắn muốn tỏ tình!
Nhưng cuối cùng lại nhịn xuống.
Có lẽ là cảm thấy có lỗi với bạn trai cũ, thôi coi như anh còn có chút lương tâm.
Tận đến lúc trời gần sáng Cố Triêu Hi mới ngủ được, hai tiếng sau cậu đã tỉnh dậy, sau đó bắt đầu làm bữa sáng.
Sau khi tỉnh dậy Thịnh Minh Dịch lại trở về như thường ngày, giống như buổi tối hôm qua chẳng có chuyện gì xảy ra.
Sau khi ăn xong anh nói với Cố Triêu Hi: "Cậu thu dọn một chút đi."
Cố Triêu Hi mờ mịt: "Thu dọn gì?"
"Ở chung." Thịnh Minh Dịch bình tĩnh nói, "Chuyển sang nhà tôi ở."
Hai mắt Cố Triêu Hi mở lớn: "Anh nằm mơ giữa ban ngày à?"
Đồng thời trong lòng nghĩ: Cái này có được tính là đang tỏ tình không? Chắc không đâu nhỉ?
"Chỉ bảo cậu sang ở thôi, cũng có làm gì cậu đâu." Thịnh Minh Dịch đột nhiên sán lại gần cậu, nhìn cậu chằm chằm, xấu xa hỏi, "Đầu cậu suốt ngày lo lắng cái gì thế hả?"
Cố Triêu Hi bị nhìn cho đỏ mặt lên, vội vàng đẩy anh ra ngoài cửa: "Anh đi làm nhanh lên!"
Cậu đẩy người ra ngoài sau đó vội vàng đóng cửa lại.
wattpad-camduongquytmat
Cậu cũng không biết bản thân cả ngày đang lo lắng gì nữa!
Dù sao cũng không ở chung được!
Mười phút sau, cậu đoán Thịnh Minh Dịch chắc đã đi xa rồi nên cũng chuẩn bị đi làm.
Kết quả vừa mới mở cửa ra lại nhìn thấy Thịnh Minh Dịch đang còn đợi cậu ngoài cửa.
Đúng là quái gở!
Cố Triêu Hi sợ tới mức hét một tiếng.
"Anh còn việc gì nữa?!"
"Còn đấy, " Thịnh Minh Dịch đứng dựa vào tường, dùng giọng điệu cực kỳ nhẹ nhàng nói, "Cậu vẫn chưa đồng ý với tôi."
"Nghĩ cũng đừng nghĩ!" Cố Triêu Hi khóa cửa, đi nhấn thang máy.
Thịnh Minh Dịch cũng vào thang máy.
Hai người đứng sóng vai nhau, cửa thang máy từ từ khép lại.
Không ai nói gì.
Cố Triêu Hi đứng ở đó không động đậy, một lúc sau Thịnh Minh Dịch nhìn cậu một cái.
Cố Triêu Hi: "?"
"Phiền cậu có thể nhấn giúp tầng một không?" Thịnh Minh Dịch dịu dàng nói.
Cố Triêu Hi lúc này mới ý thức được bản thân mình đang thất thần, vội vàng nhấn tầng một.
Nghĩ đến Thịnh Minh Dịch vẫn luôn quan sát dáng vẻ phát ngốc của mình, làm cậu cực kỳ ngại ngùng.
Cái tên này phiền phức quá đi mất!!.