Quan Tuấn Hào chuyển ghế đến trước bàn làm việc của Thịnh Minh Dịch, hai người nhỏ giọng thảo luận, Cố Triêu Hi nghe cũng nghe không hiểu, ngồi dười gầm bàn lâu cả người không được duỗi ra nên bắt đầu khó chịu, cậu bèn đổi tư thế ngồi khác, nhẹ nhàng kéo kéo ống quần của Thịnh Minh Dịch, sau đó ôm lấy bụng mình, dùng mắt ám thị.
Thịnh Minh Dịch cúi đầu nhìn cậu một cái, khẽ nhíu mày, có vẻ không hiểu ý cậu.
Cố Triêu Hi gửi tin nhắn wechat cho anh: 【 Tôi còn chưa ăn cơm.
Đói rồi, muốn được đút.
】
Thịnh Minh Dịch: 【......!】
Anh kéo ngăn kéo ra, mò ra được một thanh socola, bóc ra ngay trước mặt Quan Tuấn Hào, tự mình ăn một miếng, sau đó cầm phần còn lại lên làm động tác thả vào trong ngăn kéo.
Nhưng trên thực tế thì là chuyển xuống dưới gầm bàn, đút cho tên nhóc hư hỏng nào đó.
Cố Triêu Hi ăn thanh socola kia xong lại gửi tin nhắn cho anh: 【 Chưa no, muốn ăn nữa.
】
Thịnh Minh Dịch: 【 Đợi cậu ta đi đã rồi nói.
】
Cố Triêu Hi: 【 Vậy tôi sẽ nhảy ra khỏi đây ngay bây giờ.
】
Thịnh Minh Dịch;【 Cho cậu năm nghìn vạn không phải là để cậu tìm phiền phức cho tôi.
】
Cố Triêu Hi: 【 Thật sự đói lắm......!sáng nay tôi chưa ăn sáng chỉ vì muốn chuẩn bị cơm cho anh.
Anh có đồ ăn vặt không? 】
Rất rõ ràng Thịnh Minh Dịch không phải là kiểu người tích trữ đồ ăn vặt trong phòng làm việc, anh nhân lúc Quan Tuấn Hào đang xem tài liệu thì gửi tin nhắn cho trợ lý bảo cậu ta đặt cho mình một ít đồ ăn vặt, đưa đến công ty.
Ước chừng mười phút sau, đồ ăn vặt được đưa đến.
Đọc truyện tại trang chính chủ wattpad-camduongquytmat hoặc wordpress-danmeimiju
Nhìn thấy ánh mắt mê mẩn của Quan Tuấn Hào, Thịnh Minh Dịch nói: "Người yêu của tôi đặt đấy, cậu ăn không?"
Quan Tuấn Hào lấy một gói hạt dưa, Thịnh Minh Dịch lại xé một gói bánh mì nhỏ, tự mình cắn một miếng sau đó lại buông tay xuống.
Cố Triêu Hi cắn một miếng bánh trên tay anh.
Hai người anh một miếng tôi một miếng ăn hết chiếc bánh mì nhỏ.
Sau khi cùng nhau ăn hết ba cái Cố Triêu Hi cuối cùng cũng không còn ồn ào la đói nữa.
Nhưng cậu bắt đầu nói"Khát".
Thịnh Minh Dịch nhân lúc Quan Tuấn Hào xoay người vứt rác cầm cốc của mình chuyển xuống dưới bàn cho cậu.
Cố Triêu Hi gian khổ uống hết nửa cốc nước nhưng cũng không dừng lại.
"Muốn uống sữa." Cậu nói vào wechat.
Thịnh Minh Dịch: 【 Chút nữa mua cho cậu.
】
Cố Triêu Hi: 【 Tôi muốn bây giờ.
】
"Sao vậy, Thịnh tổng?" Quan Tuấn Hào quan sát sắc mặt của tổng tài nhà mình, "Mặt cậu đỏ lắm, có phải khó chịu ở đâu không?"
"À, không có, " Thịnh Minh Dịch nâng cốc nước lên, uống một ngụm lớn, "Hơi nóng."
"Hôm nay đúng là nóng thật, " Quan Tuấn Hào theo bản năng nhìn ra bên ngoài, "Hơn hai mươi độ đấy, mùa hè sắp đến rồi.
Hôm nào chúng ta tổ chức một bữa đi chơi đi? Đến bờ biển chơi? Có thể mang người yêu của cậu theo."
"Không mang theo, " Thịnh Minh Dịch nói, "Em ấy là một tên nhóc hư hỏng, không thể mang em ấy theo."
Vừa nói xấu xong thì bị cắn.
wattpad-camduongquytmat
Thịnh Minh Dịch thiếu chút nữa thì kêu ra tiếng.
Anh dùng sức siết chặt cây bút trên tay, cố gắng nhịn xuống.
Quan Tuấn Hào cười nói: "Sao tôi lại nghe ra ý tứ nuông chiều thế này?"
"Không có, " Thịnh Minh Dịch thở ra một hơi, "Chúng ta tiếp tục bàn công việc đi."
Chỗ mẫn cảm đang phải chịu kích thích từ miệng người khác, cả người anh sắp nổ tung.
Một tay của anh không ngừng xoay xoay cây bút để giảm bớt cảm xúc của chính mình, một tay khác đang ở dưới bàn dùng lực đẩy đầu người nào đó ra, nhưng cả người anh cơ bản không còn sức để đẩy, nên đẩy không ra.
Cố Triêu Hi với tay vào trong ống quần nhéo nhéo chân anh.
Cả người Thịnh Minh Dịch căng chặt, hơi run rẩy, bút trên tay bay ra ngoài lăn lên bàn rồi lăn xuống dưới đất.
Anh cúi người xuống nhặt, thuận tiện trừng mắt mới người nào đó.
Cố Triêu Hi lại nhân cơ hội ngắn ngủi này để cười với anh, sau đó lại tiếp tục tra tấn anh.
Một tay cậu vén ống quần của anh lên, nắm chặt lấy đầu gối của anh, dùng lòng bàn tay ấm áp nhẹ nhàng xoa nắn.
Đầu gối không phải là điểm mẫn cảm của Thịnh Minh Dịch, nhưng ông chủ đang ngồi ngay trước mặt, cả người anh bây giờ căng cứng, căng thẳng, có thể nói chỗ nào cũng là chỗ mẫn cảm.
Trận khổ hình này giằng co hơn mười phút, thật vất vả mới có thể kết thúc, Thịnh Minh Dịch cảm thấy cả người mình toát mồ hôi hột.
Quan Tuấn Hào cũng phát hiện ra anh khác thường, quan tâm hỏi: "Thật sự không sao chứ?"
"Không sao, không sao không sao......" Thịnh Minh Dịch hít sâu một hơi rồi thở ra, "Chúng ta xem trang tiếp theo."
Sau đó anh nhận được tin nhắn của Cố Triêu Hi gửi đến:
【 No quá.
】
Chỉ hai chữ đơn giản thôi cũng khiến cho Thịnh Minh Dịch mặt đỏ tim đập.
Tay anh đưa xuống dưới bàn, đụng đến được mặt của người nào đó thì nhéo nhéo mấy cái trừng phạt.
Cố Triêu Hi lại gửi đến một tin nhắn: 【 Khăn giấy.
】
Khăn giấy thật sự không dễ để chuyển xuống, Thịnh Minh Dịch không trả lời lại cậu.
Kết quả đối phương trực tiếp kéo tay anh, kéo kéo tay áo sơ mi của anh, dùng tay áo sơ mi ấy lau miệng.
Da đầu Thịnh Minh Dịch run lên.
wattpad-camduongquytmat
Anh rất sợ Cố Triêu Hi tiếp tục trêu chọc anh, nhưng cũng may đối phương không tiếp tục dằn vặt anh nữa.
Trong chốc lát Quan Tuấn Hào cũng không đi luôn, Cố Triêu Hi đành ngồi dưới đất dựa vào chân của Thịnh Minh Dịch nghịch điện thoại.
Thịnh Minh Dịch tiếp tục cùng ông chủ nói chuyện công việc, nói một cái là nói đến tận bốn giờ chiều.
"Vất vả rồi, " Quan Tuấn Hào nói, "Gọi người yêu cậu dậy đi, tôi mời hai người ăn tối."
"Không cần đâu, " Thịnh Minh Dịch cười nói, "Em ấy tỉnh lâu rồi, nhưng ngại ra, WC còn không dám đi kìa.
Nếu không anh cứ về trước đi......!đợi khi nào thích hợp chúng tôi mời anh ăn cơm."
"Xấu hổ vậy sao?" Quan Tuấn Hào trêu ghẹo nói, "Tước kia có thấy cậu ấy như vậy đâu, sao bây giờ lại giống như biến thành người khác thế?"
"Tôi cũng không biết sao lại thế, " Thịnh Minh Dịch nói, "Xin lỗi, làm cho anh phải chê cười.
Em ấy không lễ phép, chút nữa tôi sẽ nói chuyện với em ấy."
"Không đâu không đâu, có thể hiểu được, cậu không cần trách cậu ấy." Quan Tuấn Hào đứng dậy, "Vậy tôi đi trước đây, các cậu cũng mau về nhà nghỉ ngơi đi."
Tận đến lúc ông chủ rời đi, Thịnh Minh Dịch mới thật sự nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Ngày hôm nay đối với anh mà nói đúng là quá dày vò.
Anh cúi đầu nhìn, người nào đó không biết từ lúc nào đã dựa vào chân anh ngủ ngon lành, một tay kê lên đầu làm gối, mộ tay để bên người, trên tay vẫn còn cầm điện thoại.
Như thế này mà vẫn có thể ngủ......
Thịnh Minh Dịch có chút khâm phục cậu.
wattpad-camduongquytmat
Anh không tự giác chú ý đến vết hôn trên cổ đối phương, tự nhiên cứ thế nghĩ đến việc xảy ra tối hôm qua, vì thế lại đỏ mặt.
Mãi hơi nóng trên mặt mới tản đi trở lại bình thường, anh nhẹ nhàng đẩy vai cậu.
"Tỉnh tỉnh."
Cố Triêu Hi mơ mơ màng màng mở mắt ra, theo bản năng muốn đứng lên.
"Cẩn thận." Thịnh Minh Dịch dùng tay đỡ lấy đỉnh đầu cậu, tránh cho cậu bị đụng đầu, sau đó đẩy ghế ra đằng sau rồi lôi cậu ra.
"Anh ta đi rồi à?" cả người Cố Triêu Hi mỏi nhừ, sau khi đứng thẳng dậy thì nâng tay xoa lưng, ngáp một cái.
Thịnh Minh Dịch bắt đầu thu dọn đồ đạc, mang cậu rời khỏi công ty.
Lên xe, một tay anh nắm tay lái, đột nhiên nhìn thấy tay áo sơ mi của mình nên nghĩ đến tay áo này bị người nào đó dùng lau miệng, tiếp đó lại nghĩ đến tất cả những thứ đã xảy ra dưới gầm bàn ngày hôm nay, mặt lại bắt đầu nóng lên.
Cố Triêu Hi không biết anh đang nghĩ gì, chỉ thấy anh ngồi một lúc lâu rồi mà không động đậy gì, không nhịn được hỏi: "Đi đâu?"
Thịnh Minh Dịch hoàn hồn: "Đưa cậu về nhà."
"Không mời tôi ăn cơm tối à?" Cố Triêu Hi bĩu môi, "Hôm nay tôi được ăn mỗi ba cái bánh bao nhỏ, còn uống......"
Thịnh Minh Dịch chặn lời cậu: "Câm miệng."
"Anh xấu hổ à?" Cố Triêu Hi sán lại gần nhìn mặt anh, "Lúc mới quen nhau không phải anh có rất nhiều cách trêu đùa tôi sao? Sao bây giờ lại trở nên ngây thơ như vậy?"
"Lúc mới quen không phải cậu hay xấu hổ lắm sao?" Thịnh Minh Dịch cũng nhìn cậu, trả lời lại một cách mỉa mai, "Sao bây giờ lại trở nên như vậy......"
"Cái gì như vậy?"
"Dâm đãng như vậy."
"Vì người mình thích mà dâm đãng." Cố Triêu Hi kéo lấy cánh tay anh, "Bởi vì tôi yêu anh, cho nên mới kích hoạt thiên tính dâm đãng, tất cả là lỗi của anh."
Thịnh Minh Dịch trực tiếp đổi đề tài: "Muốn ăn gì?"
"Tùy tiện." Cố Triêu Hi cười nói, "Cũng không có gì muốn ăn, chỉ là muốn ăn cùng anh một bữa.
Tuy trong lòng rất muốn ăn cơm anh nấu, nhưng lo anh mệt nên ngại nói, cho nên đành phải hạ thấp yêu cầu xuống, chỉ cần ăn cơm cùng anh thôi là đã thỏa mãn rồi."
Thịnh Minh Dịch: "......"
Thịnh Minh Dịch: "Vậy cậu nói ra làm gì?"
"Ấy, anh thế mà lại nghe được nội tâm của tôi sao!" Cố Triêu Hi làm như kinh ngạc lắm, "Lợi hại thật đấy!"
Thịnh Minh Dịch thật sự không thể chịu được nữa, rút tay mình ra, lái xe đưa cậu đi mua thức ăn sau đó đưa cậu về nhà.
"Tôi không muốn về nhà."
Cố Triêu Hi nói: "Tôi muốn đến nhà anh, đến thăm mèo với chó."
Thịnh Minh Dịch đành phải quay xe lại, đưa cậu về nhà mình.
Sau khi đến, anh đi nấu cơm, Cố Triêu Hi đi chơi với chó mèo, sau khi chơi đủ thì chạy vào phòng bếp giúp anh.
Giúp nhưng cũng không quên ríu rít trêu anh.
wattpad-camduongquytmat
"Trước kia tôi rất ghét nấu cơm, nhưng cùng anh nấu cơm lại rất hạnh phúc, có cảm giác giống như một gia đình."
Thịnh Minh Dịch chăm chú rửa rau, không hé răng.
Cố Triêu Hi đụng đụng vai anh: "Cuối tuần sau bọn mình đi chơi đi?"
"Tăng ca."
"Sao anh lúc nào cũng tăng ca thế? Anh không phải là tổng tài à, có việc gì thì cứ bảo cấp dưới làm."
"Kiếm tiền."
"Không phải anh nhiều tiền lắm rồi à?"
"Không đủ."
"Anh muốn kiếm bao nhiêu nữa? Anh muốn làm gì?"
"Không liên quan đến cậu."
"À."
Âm thanh nồi canh sôi, tiếng rửa rau xen lẫn vào nhau, khiến cho căn bếp ồn ào hơn hẳn, nhưng hai người lại rơi vào trầm mặc.
Mãi cho đến lúc ăn cơm, trên bàn cơm Cố Triêu Hi mới nói một câu: "Tôi hy vọng cuộc sống sau này của anh sẽ liên quan đến tôi."
Thịnh Minh Dịch không đáp lại.
wattpad-camduongquytmat
Sau khi ăn xong anh lấy chìa khóa xe: "Tôi đưa cậu về."
"Tôi không về đâu." Cố Triêu Hi dựa vào ghế sofa, từ trong túi quần móc hai món đồ ra, "Tôi mua rồi nên phải dùng, hôm nay có thể làm việc anh muốn làm ngày hôm qua rồi."
"Không cần." Thịnh Minh Dịch nói, "Không còn sớm nữa, tôi đưa cậu về."
"Được rồi, " Cố Triêu Hi đứng lên, "Sang nhà tôi làm cũng được."
"Không làm."
"À, vậy bây giờ anh có ý gì?"
Cố Triêu Hi nhìn anh chằm chằm: "Không nói bây giờ, hôm qua anh có ý gì? Nhớ không nhầm thì lúc anh hùng hùng hổ hổ chạy ra nói cái gì mà Chắc chắn cậu cũng có cảm giác với tôi, cái gì gọi là cũng? cũng là có ý gì? Anh giải thích rõ ràng xem nào."
Thịnh Minh Dịch nhìn cậu, không nói lời nào.
wattpad-camduongquytmat
"Tôi biết anh không thể giải thích rõ ràng được, " Cố Triêu Hi bắt đầu cho anh một bậc thang, "Có lẽ chính anh cũng không biết rốt cuộc anh có thích tôi không, hay chỉ là xem tôi như hình bóng của mối tình đầu.
Không làm rõ được cũng không sao, tôi cũng không yêu cầu anh quên mối tình đầu ngay lập tức, tôi chỉ hy vọng anh đừng trốn tránh vấn đề, đừng trốn tránh tôi, đừng làm một nửa rồi vứt tôi lại một mình."
Thịnh Minh Dịch cuối cùng cũng lên tiếng: "Tôi rõ ràng là làm cho cậu sướng rồi mới đi."
Cố Triêu Hi không nhịn được cười: "Vẫn còn ghi thù à, không phải hôm nay quay lại rồi đây sao?"
Cậu bước lên phía trước, kéo tay anh: "Đêm nay tiếp tục nha, được không?".