- Mật Kết-
"Cho nên, anh định nói gì với em?"
Cố Triêu Hi hỏi.
"Anh......! cái đó anh," Thịnh Minh Dịch vừa kích động vừa căng thẳng, lời nói cũng run rẩy, "Anh vốn cũng muốn nói với em...!muốn tỏ tình với em, không nghĩ đến lại bị em giành trước."
Anh cuống quýt lấy nhẫn đã chuẩn bị trước đó ra, đó là một đôi nhẫn mới mua, là loại nhẫn trơn, màu bạc.
Cố Triêu Hi cúi đầu nhìn chiếc nhẫn kia, nâng tay lên nói: "Không phải đã có rồi sao? Sao anh lại mua nữa?"
"Không giống nhau." Thịnh Minh Dịch mở hộp lấy nhẫn ra, căng thẳng hỏi, "Anh có thể...!đeo cho em không?"
Cố Triêu Hi tháo chiếc nhẫn đang đeo ra, đưa tay về phía anh, sau đó cũng đeo chiếc nhẫn mới lên cho anh.
Sau khi đeo xong Thịnh minh Dịch kéo lấy tay cậu, nhìn cậu nói: "Chúng ta bây giờ...!chính thức là người yêu của nhau rồi đúng không."
Cố Triêu Hi gật đầu.
Đọc truyện tại trang chính chủ wattpad-camduongquytmat hoặc wordpress-danmeimiju
Có thể nhìn ra Thịnh Minh Dịch đang cực kỳ căng thẳng, lại không thể khống chế được muốn cười, nhưng anh cố gắng nhịn xuống.
"Muốn cười thì cứ cười đi." Cố Triêu Hi chọc chọc vai anh, "Em cũng rất vui."
Thịnh Minh Dịch nghĩ thầm em vốn không biết anh đang vui gì...!nếu biết đoán chừng em sẽ đẩy anh rơi khỏi tháp Tokyo mất.
Dù sao việc làm anh khổ sở mất mấy năm liền cuối cùng cũng được giải quyết rồi, trong lòng anh bây giờ là vui sướng át mất sợ hãi.
"Có phải hơi qua loa không," anh hơi tiếc nuối nói, "Đáng ra anh nên chuẩn bị trước một chút, làm cho em một buổi tỏ tình thật long trọng."
"Giống lần trước anh tổ chức sinh nhật cho em ở khu nghỉ dưỡng nhà anh ấy hả?" Cố Triêu Hi nói, "Không cần, có tâm ý là được rồi, huống hồ đây được tính là em theo đuổi anh mà? Cho nên phải là em tỏ tình chứ."
"Không không không," Thịnh Minh Dịch nhìn cậu, "Thật ra anh cũng...!anh cũng......"
"Cũng đã thích em từ lâu?" Cố Triêu Hi cười, "Chỉ cần anh bây giờ và sau này thích em là được, không cần phải xoắn xuýt chuyện trước kia nữa."
"Được," Thịnh Minh Dịch ngoan ngoãn gật đầu, "Nghe em."
Khóe môi của anh cong lên, hận không thể chia sẻ niềm vui sướng của mình với toàn thế giới này.
"Anh rất vui." Anh nói.
Cố Triêu Hi nhìn anh cười: "Em cũng rất vui."
Cậu dừng lại, hỏi: "Anh sẽ không tránh em nữa chứ?"
"Sẽ không." Thịnh Minh Dịch lập tức chủ động hôn lên môi cậu.
Cố Triêu Hi cũng hôn lại anh một cái.
wattpad-camduongquytmat
Khoảnh khắc này thích hợp với hôn nồng nhiệt, nhưng dù sao cũng đang ở bên ngoài nên bọn họ vẫn nên khắc chế lại chút.
"Em muốn về khách sạn." Cố Triêu Hi nhìn người xung quanh đi qua đi lại, nhỏ giọng nói, "Em muốn ở riêng với anh."
"Anh cũng thế." Thịnh Minh Dịch lập tức kéo cậu đi xuống.
Hai người rời khỏi tháp Tokyo, ngồi xe về khách sạn.
Trên đường vẫn luôn nắm tay, cũng chẳng vì bị người khác nhìn mà buông ra.
Cố Triêu Hi nghĩ đằng nào cũng là đất khách quê người, cũng chẳng có ai quen bọn họ.
Mà cho dù có quen đi nữa thì cũng chẳng liên quan gì.
Chẳng có gì để sợ hết.
Vừa vặn đến giờ cơm tối, bọn họ tìm một quán ăn Trung Quốc ở gần khách sạn, vừa bước vào Thịnh Minh Dịch đã nói: "Đêm nay tôi mời khách, mọi người cứ ăn uống thoải mái."
Cố Triêu Hi kéo anh: "Anh làm gì?"
Thịnh Minh Dịch cười nói: "Anh vui."
Anh nhìn thực đơn, phát hiện không có mấy món Cố Triêu Hi thích ăn, liền gọi đầu bếp ra nói với bọn họ mấy lời để bọn họ chuẩn bị.
Cố Triêu Hi bất đắc dĩ, cũng hết cách.
wattpad-camduongquytmat
Các vị khách trong nhà hàng biết có người mời khách liền thay nhau đến kính rượu.
Đến quán cơm Trung Quốc ăn cơm phần lớn đều là người cùng nước, mọi người lúc giao tiếp cũng không có trở ngại gì, sau khi biết bọn họ mới thoát ế thì hơi kinh ngạc, nhưng sau khi kinh ngạc xong thì lại chúc mừng nhiệt tình – vì dù sao cũng là được người ta mời khách.
Nếu là lúc bình thường, Thịnh Minh Dịch tuyệt đối sẽ không quan tâm đến người lạ, nhưng hôm nay anh lại cười ha ha nhận lấy những lời chúc phúc của mọi người, một ly rồi lại một ly, cực kỳ vui vẻ.
Hai người còn được nghe không ít chuyện, mọi người kể những chuyện về công việc cuộc sống ở Nhật Bản, có những câu truyện đau lòng, cũng có những câu truyện vui vẻ.
Một bữa cơm vừa náo nhiệt vừa vui vẻ.
Lúc tính tiền Thịnh Minh Dịch tiêu tốn ba vạn, anh cực kỳ kinh ngạc: "Ít thế này thôi sao?"
Cố Triêu Hi vội vàng kéo anh, trong lòng nghĩ quán của người ta cũng cần mặt mũi đấy?!
Nhân viên quán ngại ngùng nói: "Xin lỗi......!khiến cho ngài thất vọng, chúng tôi sẽ tiếp tục cố gắng!"
Thịnh Minh Dịch muốn quét thẻ năm vạn, nhưng ông chủ sống chết không cho, điều này khiến anh vô cùng không hài lòng.
Quay lại khách sạn anh lấy danh nghĩa của Cố Triêu Hi quyên góp hai tòa nhà dạy học cho tiểu học Hi Vọng, sau đó còn quyên góp mấy cái thư viện cho trường tiểu học ở nông thôn.
Cố Triêu Hi muốn ngăn anh lại, nhưng lại cảm thấy làm từ thiện thì không thể ngăn, cuối cùng chỉ có thể từ bỏ.
Quan Tuấn Hào gọi đến, lại hỏi anh xem có cần tìm hắc bang đến giúp nữa không.
Thịnh Minh Dịch đi đến cạnh cửa sổ nhận điện thoại, lời nói mang theo ý cười: "Không cần, tôi đã khắc phục được rồi.
Tôi......"
Anh quay đầu lại nhìn Cố Triêu Hi: "Tôi đã chính thức thoát ế.
Không thì anh giúp tôi rút thưởng đi.
Cho anh một trăm vạn, anh cứ rút thoải mái."
Cố Triêu Hi cuối cùng cũng không nhịn được nói: "Anh nhiều tiền quá không tiêu hết được à?!"
"Vẫn còn mà," tắt máy, Thịnh Minh Dịch nói, "Yên tâm, vẫn đủ để chúng ta tiêu."
"Đừng tiêu nữa đừng tiêu nữa," da đầu Cố Triêu Hi run lên, "Nếu anh còn tiêu tiền tiếp, em sẽ bị dọa sợ mà chạy mất đấy."
"Không tiêu nữa không tiêu nữa." Thịnh Minh Dịch ôm lấy cậu, không nhịn được lại hôn lên trán cậu.
Cố Triêu Hi đẩy anh ra: "Em đi tắm."
Thịnh Minh Dịch nhăn mày: "Cùng nhau?"
Cố Triêu Hi lắc đầu: "Không muốn."
Thịnh Minh Dịch ngầm hiểu, không miễn cưỡng.
wattpad-camduongquytmat
Cố Triêu Hi tắm hơi lâu, sau khi cậu ra thì bảo đối phương đi tắm, sau đó leo lên giường nằm lướt weibo.
Cậu tìm kiếm công ty trò chơi Hồ Quang, nhìn thấy trang chính thức của công ty đã đăng bài rút thăm trúng thưởng.
【@ Công ty Hồ Quang V: Á á á tổng tài thoát ế rồi!!! Lấy một trăm vạn ra cho chúng ta rút thưởng!! Theo dõi + chia sẻ, thêm lời chúc phúc, sẽ rút ra người tặng tệ, rút ra người tặng gói quà trong game trị giá .
Đừng hỏi một tệ còn lại đi đâu, trong game đấy! ngay ngày hôm nay đăng nhập Thần tình yêu đến đây, có thể nhận được một tệ trái tim kỷ niệm miễn phí nha~!
Đừng hỏi vì sao lại không nhận được, bởi vì còn chưa làm xong, làm xong sẽ phát ra!
Chúc tổng tài và phu nhân hạnh phúc!! 】
Cố Triêu Hi chia sẻ bài viết, tham gia.
Cậu trà trộn vào đông đảo người rút thưởng, không ai biết cậu chính là tổng tài phu nhân.
Nhưng rất nhanh sẽ biết thôi......!
Lúc Thịnh Minh Dịch tắm xong lướt weibo thì phát hiện ra mọi người nghĩ rằng anh và Quan Tuấn Hào hẹn hò.
Cho nên đã đăng một bài trên weibo, giới thiệu Cố Triêu Hi, nói cho mọi người biết đây mới là tổng tài phu nhân.
Anh lấy ảnh chụp lúc ban ngày, bức ảnh hai người đang nắm tay nhau.
Cố Triêu Hi chia sẻ bài đăng ấy, thêm một hình trái tim.
Đăng xong thì cậu nhận được tin nhắn của Quan Tuấn Hào.
Ông chủ Quan đầu tiên chúc mừng cậu, sau đó nói: 【 Tôi muốn cọ tí việc vui của hai cậu, mua một cái hot search, tuyên truyền cho trò chơi, được không? 】
Cố Triêu Hi nói: 【 Tôi không sao cả, anh hỏi anh ấy đi.
】
Quan Tuấn Hào: 【 Cậu ta bảo tôi hỏi cậu.
】
Cố Triêu Hi đồng ý.
wattpad-camduongquytmat
Dù sao cũng chẳng ảnh hưởng gì đến cậu.
Cậu hỏi: 【 Cần tôi phối hợp làm gì không? 】
Quan Tuấn Hào: 【 Vốn muốn để các cậu đăng ảnh chụp chung, nhưng Thịnh Minh Dịch nói nếu dám để lộ mặt cậu, cậu ta sẽ từ chức [cười khóc] [cười khóc].
Thôi bỏ đi, giữ vẻ thần bí lại càng có sức thu hút.
Không sao, các cậu nghỉ ngơi đi ~】
Cố Triêu Hi bỏ điện thoại xuống.
Cậu thấy Thịnh Minh Dịch đang nhìn mình, trong mắt mang theo sự chờ mong cực kỳ rõ ràng, thế nên nói: "Đừng nghĩ nữa, em không mang cái kia đâu."
Thịnh Minh Dịch nhướng mày: "Không mang mà ngày hôm ấy em lại dám câu dẫn anh?"
"Vì biết anh sẽ từ chối em đấy." Cố Triêu Hi nhún vai, "Thế nào, không phải anh từ chối em à?"
"Vậy để về nhà." Thịnh Minh Dịch nói, "Mai về nước, được không?"
"Không, " Cố Triêu Hi nói, "Đêm nay em muốn." "Được," Thịnh Minh Dịch đứng dậy, "Anh đi mua."
Anh thay quần áo ra ngoài, Cố Triêu Hi nằm trên giường đợi.
Hai phút sau trợ lý gọi điện thoại cho cậu, nói với cậu mọi người đã chuẩn bị xong hết rồi.
Cố Triêu Hi mờ mịt: "Chuẩn bị xong gì?"
"Báo cáo công việc với ngài ạ." Trợ lý nói, "Không phải ngài bảo mọi người chín giờ tối nay họp qua video báo cáo vấn đề sắp tới sao ạ?"
Cố Triêu Hi nhất thời ngẩn người.
wattpad-camduongquytmat
Cậu quên mất hành vi kính nghiệp của bản thân.
Mọi người đã chuẩn bị xong hết rồi, cậu cũng không thể hủy bỏ, chỉ đành đứng dậy mở máy tính của Thịnh Minh Dịch ra, chải lại đầu tóc bắt đầu họp.
Ba phút sau Thịnh Minh Dịch mang đồ về, nhìn thấy trận chiến trong phòng thì ngơ luôn.
Cố Triêu Hi đang đánh chữ trên điện thoại, nói xin lỗi anh, bảo anh đợi một lúc.
Thịnh Minh Dịch tránh camera, lách sang một bên, thay quần áo, sau đó đi đến cạnh bàn, ngồi ở góc chết của camera đợi cậu.
Cố Triêu Hi cực kỳ nghiêm túc nghe mọi người nói, không lâu sau đã chú tâm vào công việc.
Nhưng loại trạng thái này cũng không tiếp tục được lâu.
Bởi vì người nào đó đang bắt đầu làm chuyện xấu.
Hoặc nói là, trả thù.
Thịnh Minh Dịch ngồi xổm xuống ngay bên cạnh cậu, lật vạt áo ngủ của cậu, sau đó tách chân cậu ra.
Cố Triêu Hi lập tức nâng chân chặn ở ngực anh, ý đồ đẩy anh ra.
Nhưng Thịnh Minh Dịch lại nâng chân cậu lên, há miệng cắn cổ chân cậu, nhẹ nhàng dùng sức mút, trong nháy mắt làm cậu mất hết sức lực, thiếu chút nữa thì kêu ra tiếng.
May mà cậu nhịn xuống được.
Cậu dùng điện thoại đánh chữ cho Thịnh Minh Dịch xem: "Đừng nghịch!"
Thịnh Minh Dịch trả lời: "Là do em nói đêm nay muốn mà."
Nhưng em chưa hề nói là ngay bây giờ!
Cánh tay Cố Triêu Hi chống lên mặt bàn, cố gắng làm cho sắc mặt của mình có vẻ bình thường, cũng như duy trì sự uy nghiêm nhất định.
Nhưng sự báo thù của Thịnh Minh Dịch lại cực kỳ mãnh liệt.
Môi lưỡi ấm áp kia bao lấy cậu, không cho cậu cơ hội trốn tránh.
Cố Triêu Hi cúi đầu, dùng nắm tay chặn ở miệng mình, nhìn có vẻ rất nghiêm túc, nhưng chỉ có cậu mới biết bản thân mình đang run rẩy, đã gần như tan vỡ, hoàn toàn không nói nên lời.
......!Bây giờ cậu rất hối hận, hối hận lúc trước chơi đùa quá điên rồ.
Lúc bị trả thù căn bản không thể chống đỡ được.
Thịnh Minh Dịch so với cậu còn xấu xa hơn.
wattpad-camduongquytmat
Lúc trước cậu vui sướng làm cho đối phương bắn ra, đổi lại cậu, Thịnh Minh Dịch lại cố ý ép cậu, không cho cậu phát tiết.
Mặt Cố Triêu Hi đỏ lên, cũng may đèn trong phòng khá tối.
Cậu đưa tay dùng lực túm lấy vai của đối phương, cúi đầu lườm anh một cái, trong ánh mắt mang theo chút cầu xin.
Thịnh Minh Dịch mềm lòng, không làm khó cậu nữa.
Ngay thời khắc ấy Cố Triêu Hi gập máy tính lại.
Cấp dưới nghĩ cậu đang tức giận.
Nhưng thật ra cậu sắp không ổn.
Cả người cậu run rẩy, mấy giây sau cậu vô lực dựa vào lưng ghế, cả người toát mồ hôi đầm đìa, vết đỏ từ lồng ngực lan lên đến tận hai má.
"Anh......" Cậu gắng gượng dùng sức đạp người nào đó một phát, cắn răng nói, "Khốn nạn!"
"Anh học theo ai thế nhỉ?" Thịnh Minh Dịch đứng dậy, đến gần hôn lên môi cậu, cười nói, "No rồi."
Cố Triêu Hi xấu hổ gần chết.
wattpad-camduongquytmat
Lúc mình làm chuyện xấu thì không biết xấu hổ là gì, nhưng lúc đổi lại vai trò thì đúng là không chịu được thật......!
Cậu lau mồ hôi: "Được rồi, ngủ đi."
"Ngủ?" Thịnh Minh Dịch bế cậu lên, đi về phía giường, "Xin lỗi, đêm nay sợ là không ngủ nổi.".