"Chúng ta đi đâu vậy?" Kim Hồng sắc mặt lo lắng, có chút khẩn trương, cả người đều dựa vào Tiếu Trần rất gần, nhưng lại có chừng mực không chạm vào thân thể cậu
Tiếu Trần đối với lĩnh vực an toàn của mình rất nhạy cảm, mặc dù vậy, cậu cũng có chút nhịn không được tránh né nữ sinh đến gần.
"Đi ngõ hẻm đi." Tiếu Trần giọng nói có chút lãnh đạm.
Kim Hồng có chút khϊế͙p͙ đảm gật đầu, ánh mắt có chút mơ hồ.
Thật kỳ quái.
Tiếu Trần chú ý tới, khi bọn họ đang đi trêи những con đường này, ngày hôm qua những lão nhân như cái xác không hồn lại đồng loạt đứng lên, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào bọn họ.
Rõ ràng đều là một vài lão nhân đã già cả, nhưng không phải vì sao, tay chân lại rất linh hoạt, cùng tứ chi thân thể gầy gò của bọn họ một chút cũng không phối hợp.
Kim Hồng bị nhìn chằm chằm có chút sợ hãi, cả người đều trốn sau lưng Tiếu Trần.
Tiếu Trần sắc mặt hơi thay đổi, từ xa liền nhìn thấy một lão nhân gầy gò ở cửa dùng một cái nồi thật lớn, dùng cành cây khô nhặt trêи núi, đun sôi nước nóng, trong tay cầm dao, ngồi xổm trêи mặt đất trêи đá mài nhiều lần, bộ dáng muốn làm thịt heo.
Nhìn thấy bóng dáng hai người Tiếu Trần, trực tiếp cầm dao đứng lên, mắt không chút thay đổi nhìn bọn họ, thậm chí không hề cố kỵ cùng đối diện với ánh mắt của Tiếu Trần.
Trước mắt Tiếu Trần có chút tối, lông tơ dựng đứng, tay chân có chút run rẩy không khống chế được.
Đại não của cậu một lần nữa xuất hiện một cảnh tượng khiến cả đời cậu khó quên
Đao xẹt ngang trêи cổ người, máu lập tức phun ra, bắn tung tóe lên quần áo của người xung quanh, biểu tình của mỗi người đều vô cùng lạnh lùng, thậm chí không có chút dao động tình cảm nào, lạnh lùng đứng ở một bên, lẳng lặng nhìn chấp đao giả cầm đao chuyển động qua lại trêи cổ người bị làm thịt.
Người bị làm thịt bởi vì tay chân bị trói buộc, cổ họng lại bị cắt ra, căn bản không cách nào kêu lên, ngay cả tay chân cũng chỉ có thể co giật nhẹ.
Dạ dày Tiếu Trần bắt đầu ghê tởm, hai tay nắm thành nắm đấm, mồ hôi lạnh từ trêи trán cậu toát ra, đầu cũng bắt đầu choáng váng.
Lão nhân nhìn Tiếu Trần, cũng không biết là nhìn thấy cái gì, mặt vốn giống như cá chết xuất hiện nứt nẻ, thậm chí ngay cả đao cũng trực tiếp rơi xuống đất, ngực hô hấp dồn dập hai giây, té ngã lăn lộn chạy về phòng, ngay cả đầu cũng không quay đầu lại.
Kim Hồng đã trốn sau lưng Tiếu Trần khóc lên, "Hắn đi rồi phải không? "
Trong lòng bàn tay Tiếu Trần đều đổ mồ hôi lạnh, cậu thở phào nhẹ nhõm, "Ừm. "
Tiếu Trần và Kim Hồng bình tĩnh lại, ép mình lấy lại tinh thần, tìm kiếm gần đó xem có phương tiện giao thông nào không, nhưng quá kỳ quái! Đừng nói là phương tiện giao thông, nơi này thậm chí ngay cả cá vịt gà, loại gia súc phổ biến nhất này cũng không có một con, mỗi một căn nhà đều rất cũ, thậm chí các bức tường đều là tường bùn, cũng không biết là xây dựng thế kỷ nào.
- Tìm khắp các nơi trong thôn, căn bản cái gì cũng không có! Mã Hàng có chút tức giận, nhịn không được thấp giọng kêu lên, "Đáng chết, thôn này quá linh dị, lúc trước không nên trở về!'.
Mã Hàng đẩy nam nhân bên cạnh hắn, "Ca, làm sao bây giờ! "
Trong nháy mắt thân thể nam nhân bị Mã Hàng đẩy đột nhiên run lên, cả người giống như mất hồn, đôi mắt trống rỗng kia, trong nháy mắt Mã Hàng đẩy hắn chậm rãi tập trung.
Mã Hàng thấy anh trai hắn không để ý đến mình, đối phương bởi vì nghĩ sự tình quá xuất thần, cũng không tức giận.
Mã Thành Công đỡ trán mình, cơ thể bắt đầu run rẩy.
Khi hắn nhìn rõ người bên cạnh là ai, không khỏi há to miệng, "Mã Hàng? "
Mã Hàng quay đầu lại, đáp một tiếng, "Ca. "
Mã Thành Công nhìn bốn phía xung quanh.
Những con đường núi gồ ghề, những ngôi làng miền núi hoang vắng, những ngọn núi hẻo lánh đến nỗi cả một con chim cũng không có...
Mã Thành Công không khỏi che miệng mình, cả người đều giống như cách một thế hệ.
Hắn còn sống?
Nghĩ đến đây, ánh mắt Mã Thành Công lạnh lùng, trong nháy mắt Mã Hàng không nhìn hắn, ánh mắt Mã Thành Công nhìn hắn tràn đầy cừu hận.
Anh đối xử tốt với em! Em lại làm thế với anh!
Mã Thành Công nuốt nuốt nước miếng, buộc mình phải bình tĩnh lại, dùng tay phải đỡ trán mình che giấu nội tâm oán niệm của mình và sự sung sướиɠ sau khi trọng sinh.
Nhưng chẳng bao lâu, hắn nghĩ đến tình cảnh của mình, tâm lại lạnh xuống.
Thăm dò mở miệng, "Những người khác, thế nào rồi? "
Mã Hàng chớp chớp mắt, nghe được anh trai hỏi vấn đề này, trong lòng một trận kỳ quái, nhưng không nghĩ nhiều, "Cứ như vậy đó, ai biết bọn họ làm sao, đợi đến giữa trưa tập hợp mới biết được bọn họ có tìm được phương tiện vận chuyển nào có thể trở về không"
Mã Thành Công nghe xong, lập tức rõ ràng dòng thời gian hiện tại.
Nghĩa là mọi thứ còn chưa bắt đầu!
Mã Thành Công cắn chặt khớp hàm, bắt đầu nhớ lại.
Thôn làng này được gọi là thôn cằn nhằn, là nơi hắn và em trai Mã hàng sống khi còn nhỏ, khi hắn còn nhỏ, nơi này náo loạn nạn đói, trong thôn thậm chí còn xuất hiện hiện tượng ăn thịt người.
Người đầu tiên trong làng xuống tay, là góa phụ không có con được gả vào làng bên ngoài, sau đó là một đứa trẻ không có sức đề kháng. Họ thậm chí còn gọi thịt người là cừu hai chân, phụ nữ gọi là cừu không ghen tị, trẻ nhỏ được gọi là xương.
Đã bao giờ nghe nói về thí nghiệm tình mẫu tử Lực lượng Nhật Bản?
Nhốt các bà mẹ và trẻ sơ sinh vào một ngôi nhà có thể nướng chín người và kiểm tra phản ứng của họ.
Xem liệu những người mẹ này có thể bảo vệ con cái của họ không, đem đứa trẻ ôm trong vòng tay của họ để ngăn chặn đứa trẻ bị nướng cháy bởi nhiệt độ cao; vẫn là sẽ chọn giẫm lên con cái của họ trêи mặt đất, để bảo vệ bàn chân của họ khỏi nhiệt độ cao.
Vào thời điểm đó, mức độ tràn ngập người ăn thịt người đã đến mức phụ tử ăn, hoàn toàn không thua kém thí nghiệm tình mẫu tử kinh người này.
Kể từ đó, thôn làng đã bị nguyền rủa đáng sợ.
Vô sinh, tất cả các loại cái chết kỳ lạ... Người dân trong làng càng ngày càng ít, thậm chí có rất nhiều người cố gắng rời khỏi đây, nhưng cái chết không dừng lại vì thời gian trôi qua, thậm chí càng ngày càng quỷ dị...
Bảy người mà họ trở về bây giờ là những người trẻ tuổi còn lại trong làng!
Thân thể Mã Thành Công không khỏi rùng mình một cái.
Nhưng hắn biết! Họ cũng sẽ chết!!
Khoảnh khắc hắn nhắm mắt lại trước khi chết, hắn mới mơ mơ màng màng nhìn thấy bóng dáng sau đám người!
Chỉ nhìn một cái là ra!
Hắn nhận ra nam nhân đó là ai!
Là Đàm Quân!
Tên điên đó!
Hắn căn bản không phải là con người!! Mà là một con quỷ ở đây!!
Mã Thành Công hít một hơi khí lạnh, cũng không biết trong đầu xuất hiện hồi ức gì, hai chân đều bắt đầu run rẩy không ngừng.
- Là các người! Kim Hồng nhìn thấy hai người Mã Hàng, liền kêu lên, nhưng cô nhíu nhíu mày, không tiến lên một bước.
Mã Thành Công nhìn thấy Tiếu Trần cả người đều giật mình, không thể không lui về phía sau một bước, vẻ kinh hãi hoàn toàn không thèm che giấu.
Tiếu Trần là người đầu tiên chết trong bảy người bọn họ!
Bị ném vô chảo dầu!
Ngay cả da cũng bị nóng đến nổ tung, không ra hình người, cả người đều sưng đỏ, xấu hổ như lợn bị giết mổ, người bị ném vào, phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương, còn chưa tới vài phút, đã trở thành thịt nát bị thiêu rụi.
Mà hắn đứng ở đó, thấy một màn này từ đầu đến cuối?
Tiếu Trần bị ánh mắt của Mã Thành Công làm cho có chút khó hiểu, nhưng cậu không nói gì, cách bọn họ rất xa, hoàn toàn không có muốn tới gần, cậu đối với những người này có tâm lý chán ghét.
Gió nhẹ nhàng thổi qua, lá cây chết trêи mặt đất bị thổi đến một vòng tròn.
Tiếu Trần đột nhiên cảm giác được có thứ gì đó lạnh lẽo nắm lấy tay cậu, cúi đầu nhìn, chỉ là không khí, hoặc là nói, chỉ là cậu không nhìn thấy mà thôi.
Nhưng đáy lòng Tiếu Trần lại một trận an tâm.
Trêи thế giới này, ai cũng có thể làm tổn thương cậu, nhưng cậu biết, Đàm Quân sẽ không.
"Át chù!" Mã Thành Công cảm giác lòng bàn chân của mình phát lạnh như rơi xuống hầm băng khiến hắn khó chịu, giống như bị tảng băng trượng vây quanh, khiến hắn hắt hơi một cái.
Đàm Quân sẽ không bỏ qua bất cứ ai!
Mã Thành Công cắn răng, cơ thể run rẩy dữ dội.
Nếu sớm biết sẽ xảy ra, hắn sẽ không làm những chuyện đó!
Vốn tưởng rằng mình chạy trốn rất xa, rời khỏi nơi này, có thể thoát khỏi ác mộng! Ai có thể nghĩ đến!
Trưởng thôn chết tiệt này đã gửi cho hắn một lá thư!
Đây chính là thời khắc mấu chốt để hắn thăng chức! Nếu những thứ trong bức thư bị phơi bày! Tiền đồ của hắn sẽ bị hủy hoại!
Ai có thể nghĩ đến!
Tất cả những điều này chỉ là một trò lừa bịp mà Đàm Quân lừa bọn họ trở lại! Mục đích là để đem họ một lưới bắt hết!
Mã Thành Công có một cảm giác tuyệt vọng bất lực.
Hắn căn bản không quên được cái loại cảm giác lúc sắp chết, thân thể giống như có hơn một vạn sâu chui vào cắn hắn, đau so với việc gãy tay gãy chân còn đau hơn.
Tra tấn tinh thần mới càng thêm đau đớn!
Nếu hắn quay trở lại một lần nữa là để chết! Làm thế nào hắn có thể cam tâm!
Bảo bối của ta cuối cùng đã trở lại!
Đám người kinh tởm các người đi chết đi!
Koko.
____________________________________________
Tác giả có một cái gì đó để nói: "Vai phụ của thế giới này sẽ hơi khác so với hai sự kiện trước đó (không phải nói Mã Thành Công), chỉ số IQ tổng thể cao hơn, và kết thúc không phải là một sự hủy diệt (hài hước)
Cảm ơn bạn đã thích nha!
So trái tim!!!!
Bẹp các bạn một ngụm! (Tác giả hôn mí bạn đó)
_________________________________________
Thí nghiệm tình mẫu tử Lực lượng Nhật Bản: Tập trung người mẹ và con của cô ấy vào một ngôi nhà với nhau, sau đó liên tục làm nóng căn phòng. Phụ thuộc vào việc mẹ đặt trẻ bằng chân hay nhấc trẻ lên. Loại thí nghiệm này là phi nhân tính, nhưng thực hiện loại thí nghiệm tình mẫu tử này thì thật là nực cười. (Trích từ Baidu.)