*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đến khi khó khăn lắm mới khiến tất cả mọi người xuống nước được, Lý Kiêu nhảy xuống cuối cùng, nghe thấy đất đá rơi ầm ầm từ trên đỉnh đầu xuống.
Một khối đá lớn rơi ngay trên đỉnh đầu Lý Kiêu, lao thẳng xuống dưới
Tảng đá lớn đập mạnh xuống nước, dấy lên một cơn sóng cực lớn
May mà Lý Kiêu rơi xuống nước sớm hơn tảng đá mấy giây, có lực cản của nước nên làm chậm tốc độ rơi xuống nước của tảng đá, khiến Lý Kiều tránh được.
Nhưng tốc độ kia vẫn không thể khinh thường
Lý Kiêu sải hai tay, ra sức bơi về phía trước thì bị một lực kéo lôi đi
Cô ngẩng đầu lên nhìn thấy Nhiếp Nhiên ở bên cạnh mình
Nhiếp Nhiên đang nín thở, im lặng chỉ phía dưới, ra hiệu cho cô bơi xuống
Hai người ra sức bơi cách nhau hai, ba mét
Lý Kiểu thấy chỗ mình vừa rơi xuống đã bị đá chiếm hết
Hơn nữa theo tốc độ nước chảy, những tảng đá kia cũng đang lao về phía trước với khí thể không gì cản nổi
Cô cau mày, lập tức hiểu ra.
Nếu như vừa rồi cô không bơi xuống thì sẽ bị đá đập trúng, có thể sẽ chết tại chỗ
Cứ nghĩ đến việc mình thoát khỏi lưỡi hái tử thần, cô lại nhìn Nhiếp Nhiên với ánh mắt thâm sâu
Những người ở lớp 6 vì bị Lý Kiêu kịp thời đạp xuống đều rất may mắn tránh được cơn mưa đá kia, nhưng đáng tiếc cuối cùng lại không thoát được đá trong nước
Có người bị đá đập phải, có người bị nước cuốn trôi rất xa
Lý Kiêu dốc hết toàn sức cứu người nên không cẩn thận bị một hòn đá đập mạnh vào lưng
Cô nghiến răng, cảm thấy cổ họng tanh ngọt, rõ ràng đang cố trấn định lại sau củ tấn công mãnh liệt vừa rồi
Nhiếp Nhiên cau mày, vươn tay kéo những người đang bị trôi đi lại gần
Đến khi Lý Kiều đỡ hơn, bọn họ mới cầm tay nhau thuận theo dòng nước không ngừng bơi về phía trước
Mỗi lần gặp người cùng đội, họ lại kéo người đó vào cùng
Dần dần, đội ngũ không ngừng tăng lên, cuối cùng mười mấy người bơi về phía trước như một đường thẳng
Bơi dưới làn nước giá lạnh lâu khiển thể năng của bọn họ nhanh chóng bị tiêu hao, chân tay bọn họ bắt đầu tê dại, đầu óc nặng nề choáng váng
Hàng ngũ bắt đầu chậm lại, hoàn toàn dựa vào dòng nước đẩy bọn họ đi
Nhiếp Nhiên không chỉ một lần dùng ánh mắt ra hiệu cho Lý Kiêu từ bỏ, nhưng Lý Kiêu hoàn toàn không để ý đến
Cô tức giận trong lòng
Nếu không phải nể tình vừa rồi lúc tảng đá trên đầu lao đến, người này đã bất chấp nắm chặt tay mình không buông thì cô thực sự muốn phủi tay đi thẳng
Những tảng đá phía sau vẫn đang không ngừng lướt qua vai, chúng bị dòng nước cuốn nhanh về phía trước giống như từng viên đạn trí mạng, lúc nào cũng có thể khiến người ta chịu thương vong nghiêm trọng.
Nhiếp Nhiên cẩn thận để ý tốc độ và số lượng đá lao qua, nhưng đột nhiên cảm nhận được tốc độ của dòng nước bắt đầu càng lúc càng nhanh
Cô lập tức quay lại nhìn ra phía sau, lúc nhìn thấy tảng đá sau lưng ầm ầm lao đến với tốc độ kinh người thì mắt cô rét lạnh
Hỏng rồi, chắc chắn bên núi đã sạt lở, cho nên mới có dòng nước ngầm lớn như vậy.
Cùng lúc đó, dường như Lý Kiêu cũng cảm nhận được sự khác thường của dòng nước
Cô quay đầu lại, trái tim lập tức chùng xuống
Cô không ngờ tốc độ sạt lở lại nhanh mạnh như vậy
Hai người không hẹn mà cùng nhìn đối phương, sau đó đồng thời tăng nhanh tốc độ, cố gắng tránh xa dòng nước ngầm chảy xiết này
Nhiếp Nhiên và Lý Kiêu còn chưa kịp bơi ra được bao xa đã cảm nhận được một lực mạnh cực lớn ở sau lưng xô thẳng tới bọn họ
Cơn sóng ngầm đó giống như đang há cái miệng đỏ lòm, nhanh chóng lao đến nuốt chửng bọn họ, nhanh đến nỗi khiến người ta không kịp có bất cứ phản ứng nào.