Cưng Chiều Của Bạo Quân

chương 201: loại chuyện đó

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thái hậu sắc mặt âm trầm nói: “Cái gì?”

Như Ý nói: “Thái hậu hiểu mà! Chính là loại chuyện đó!”

Thái hậu nói: “Chuyện gì?”

Như Ý nói: “Một nữ nhân nhiều năm cô độc trong chốn thâm cung, khó tránh cô đơn, đương nhiên... Đương nhiên... haha...”

Như Ý rất không nghiêm túc bật cười.

Thái hậu tức giận nói: “Ngươi có phải ngứa miệng hay không! Ai gia cũng không điểm huyết câm của ngươi! Ta để ngươi nói thỏa thích một lát! Chờ khi chúng ta ra khỏi mật đạo, chuyện đầu tiên ai gia làm chính là tự tay giết người!”

Như Ý nói: “Thần thiếp thật sự vinh hạnh!”

Thái hậu cười lạnh: “Ai gia muốn xem thử trái tim ngươi rốt cuộc làm bằng gì? Ai gia chưa từng thấy qua người nào không sợ chết! Hơn nữa còn là nữ nhân!”

Như Ý vô tư nói: “Tùy người!”

Thật ra, mấy hung hiểm này đối với Như Ý tính là gì chứ?

Thân là đặc công, vào sinh ra tử, mưa bom đạn lạc...

So với những nguy hiểm này còn nguy hiểm gấp hàng trăm lần!

Hơn nữa không cẩn thận bị bắt, lúc này càng phải tỉnh táo!

Sợ chết không phải là đặc công, là hán gian rồi!

Hai cung nữ tay cầm đuốc, đi vào trong mật đạo...

Thái hậu cũng vào theo...

Sau đó, Trương ma ma và Lý ma ma đẩy Như Ý đi vào.

Những cung nữ khác, tự nhiên cũng từng người một đi vào mật đạo...

Bốn cung nữ cuối cùng trước khi tiến vào, tay cầm ngọn đuốc, đốt toàn bộ Thục Ninh cung, rồi nhanh chóng chui vào trong mật đạo...

Dần dần ngọn lửa lan khắp Thục Ninh cung...

Chớp mắt toàn bộ Thục Ninh cung bị bao quanh bởi biển lửa, sáng rực một vùng...

Còn Thái hậu dẫn theo một đám cung nữ tâm phúc, áp giải Như Ý, đang ở trong mật đạo phía dưới Hoàng cung, cầm đuốc mà đi...

Như Ý chú ý đến một việc...

Lão bà rời khỏi Thục Ninh cung... Vậy mà không mang theo ít đồ gì!

Bà ta ở trong cung bao nhiêu năm, lẽ nào một ít bảo bối cũng không có tích lũy sao?

Hoặc, những bảo bối này sớm đã bị chuyển đi hết rồi?

Như Ý trên đường đi, không phát ra tiếng động, chỉ hy vọng Thái hậu mau dẫn cô đến thấy bí mật của thần hạp thứ hai...

Mật đạo tối đen... Dường như rất dài rất dài...

Đi như vậy rất lâu, cũng không thấy điểm cuối.

Tất cả mọi người di chuyển một cách lặng lẽ, trừ tiếng bước chân ra, dường như không có bất kỳ âm thanh gì...

Bỗng nhiên, trong tĩnh lặng lại chuyền đến giọng của Thái hậu.

“Trác Vương phi, ngươi bình thường không phải rất lắm lời sao? Tại sao lúc này lại yên tĩnh như vậy?”

“Thái hậu không phải không thích nghe ta nói chuyện sao?”

Như Ý điềm nhiên trả lời.

Thái hậu nói: “Ngươi bây giờ không nói, chờ đến lúc nữa thì không có cơ hội nói nữa đâu!”

Như Ý nói: “Thái hậu nếu đã muốn nghe ta nói chuyện, đợi lúc nữa lại ghét ta nói chuyện!”

Thái hậu cười nói: “Ngươi yên tâm đi! Mặc kệ ngươi nói có bao nhiêu khó nghe, ai gia cũng sẽ không tức giận, cũng sẽ không trách ngươi! Bởi vì, ngươi sắp chết rồi!”

Như Ý nói: “Vậy có phải lời gì cũng có thể nói không?”

Thái hậu nói: “Đúng!”

Như Ý nói: “Đã như thế, Thái hậu hãy để ta chết được thống khoái minh bạch đi!”

Thái hậu nói: “Ngươi có chuyện gì không hiểu?”

Như Ý nói: “Chuyện không rõ có rất nhiều nha! Thái hậu tại sao đang yên đang lành lại đốt Thục Ninh cung? Chức Thái hậu không làm, tại sao muốn chạy vào trong mật đạo làm chuột!”

Thái hậu nói: “Ngươi hiểu cái gì!”

Như Ý khẽ cười: “Chính là bởi vì không hỏi mới hỏi Thái hậu! Thì ra, thần thiếp cũng rất hiếu kỳ, tại sao đường đường tẩm cung của Thái hậu lại có chuột xuất hiện! Điều này quả thật quá kỳ quái! Bây giờ mới biết, thì ra Thái hậu bí mật đào một địa đạo! Tự nhiên sẽ dẫn đến có chuột rồi! Điều này không thể trách cung nữ thái giám không quét dọn sạch sẽ được!”

Thái hậu nói: “Ngươi bây giờ hiểu được ngược lại cũng coi như thông minh!”

Như Ý nói: “Trên thực tế khi chuột xuất hiện trước đó, Thái hậu dường như không có kinh ngạc quá lớn, ta đã có chút hoài nghi!”

“Ngươi bây giờ biết rồi?”

“Chỉ là, rất nhiều chuyện bắt đầu cũng không rõ ràng, biết sự thật thì sẽ hiểu rõ thôi! Không phải như vậy sao? Thái hậu không phải nói khiến ta chết được minh bạch sao? Dù sao ta cũng sắp chết rồi, Thái hậu không cho thể ta chết được minh bạch sao?”

Thái hậu nói: “Ngươi nói tới nói lui, chính là muốn biết bí mật của ai gia?”

Như Ý cười cười gật đầu: “Thái hậu quả nhiên rất thông minh!”

Thái hậu nói: “Được! Dù sao ngươi cũng không sống được bao lâu, ai gia tin người chết tuyệt đối có thể giữ kín bí mật! Cho nên... Nói cho ngươi cũng không sao!”

“Đúng!”

“Phải phải phải!”

“Quyết định này của Thái hậu quá anh minh rồi!”

“Thần thiếp sắp chết rồi!”

“Người chết nhất định sẽ giữ kín bí mật!”

“Thái hậu đem bí mật nói cho thần thiếp, không cần sợ ta làm lộ bí mật của người đâu!”

Như Ý cười hi hi cười, dáng vẻ rất nhả nhớt.

Hình như một chút cũng không sợ.

Giống như rất vui vẻ nói “Aiya hôm nay thời tiết không tệ nha” vậy!

Thái hậu liếc cô một cái, ngược lại cũng không có hoài nghi nhiều, chỉ là lượng lữ một hồi, liền nói: “Ngươi có biết ai gia là ai không?”

Như Ý nói: “Cả Hoàng cung đều biết Thái hậu là người của Bạch gia Giang Nam!”

Thái hậu cười lạnh nói: “Ngươi sai rồi!”

Như Ý nói: “Sai rồi sao? Ý gì vậy?”

Thái hậu nói: “Ngươi sai rồi.”

Như Ý hiếu kỳ hỏi: “Lẽ nào Thái hậu không phải người của Bạch gia Giang Nam sao?”

Thái hậu nói: “Ai gia thực sự là người của Bạch gia! Có điều, đó đã là... Ba mươi... Ba mươi bốn, không, là chuyện của 35 năm về trước rồi!”

Như Ý nói: “Thái hậu tiến cung được 35 năm rồi?”

Thái hậu gật gật đầu: “Đã rất lâu đến mức ai gia cũng không nhớ rõ nữa!”

Như Ý kinh ngạc nói: “Nếu như Thái hậu 15 tuổi tiến cung, vậy năm nay cũng 50 tuổi rồi sao?”

Thái hậu tức giận: “Không cho phép nhắc đến tuổi tác của ai gia!”

Như Ý nhẹ nhàng cười, không nói gì.

Cô biết lão bà này chắc chắn không chỉ 50 tuổi!

Bất quá bây giờ cô muốn thăm dò bí mật của lão bà này, vì thế không nên chọc bà ta tức giận!

Nếu bà ta tức giận, quyết định không nói nữa thì phải làm sao?

Đây là một cơ hội khó có được!

Như Ý cố gắng nghĩ cách, lấy thân mạo hiểm, cuối cùng mới túm được cơ hội này, tiếp cận gần với bí mật của Thái hậu như vậy...

Rất nhanh...

Cô có thể biết chủ nhân của thân hạp thứ hai là ai!

Chỉ cần cô tìm thấy chủ nhân của thần hạp thứ hai...

Thì có thể trở về thế kỷ 21 rồi!

Trác Vương phủ?

Hoàng Cung?

Bạo quân?

Tất cả đều không có bất cứ quan hệ gì với nàng cả!

Cô không phải người của Trác Vương phủ!

Cũng chưa từng nghĩ sẽ làm Phi tử trong Hoàng cung gì đó cả...

Cô bây giờ chỉ muốn biết chủ nhân của thần hạp thứ hai là ai...

Chỉ cần tìm thấy người có thể mở ra thần hạp thứ hai đó, cô có thể trở về!

Còn bây giờ...

Cô đã sắp tiếp cận được bí mật rồi...

Sắp rồi, cô muốn từ trong miệng của Thái hậu, biết bí mật của thần hạp thứ hai...

Như Ý giả vờ hiếu kỳ hỏi: “Thái hậu, người nếu không tính là người của Bạch gia, thì rốt cuộc người có thân phận gì? Thần thiếp nghĩ bí mật thân phận này của Thái hậu, nhất định rất thần bí và thú vị!”

Thái hậu nói: “Ổ? Ngươi làm sao biết được?”

Như Ý nói: “Thái hậu lại từ bỏ thân phận của nhà mẹ đẻ, chắc chắn bí mất thân phận này phải rất thú vị! Nếu không, toàn thiên hạ đâu tưởng rằng Thái hậu là người của Bạch gia, nhưng thật ra lại không phải chứ!”

Thái hậu nói: “Ngươi rất thông minh! Nếu như thủ hạ của ai gia có một người thông minh như ngươi thì tốt rồi!”

Như Ý cười nói: “Thái hậu có thể suy nghĩ nhận ta làm thủ hạ nha? Ta nhất định sẽ là một thuộc hạ tận tâm!”

Thái hậu cười lạnh nói: “Ai gia nào dám nhận người làm thủ hạ chứ? Chỉ sợ lúc đó ai gia bị ngươi bán còn giúp ngươi đếm tiền ấy chứ!”

Như Ý cười cười: “Thái hậu thật sự biết nói đùa! Đúng rồi, vẫn là quay lại vấn đề chính đi! Thái hậu, người rốt cuộc là ai?”

Như Ý trong hoàn cảnh bất lợi cũng rất giỏi, ăn nói linh tinh, nải nhải lắm điều, tại ra hỗn loạn, bắt đầu câu chuyện...

Nhưng bây giờ, cô không muốn bắt đầu câu chuyện nữa.

Thời gian của cô không còn nhiều!

Mật đạo này có dài, cũng sẽ rất nhanh đi hết!

Đi hết mật đạo, Thái hậu sẽ hạ thủ giết cô!

Cho nên, cô nhất định phải trước khi đi hết mật đạo, thăm dò ra bí mật Thái hậu!

Thái hậu một chút cũng không giữ lại, liền kể: “Ai nha bao nhiêu năm nay luôn làm tai mắt ở kinh thành cho Bạch gia, cả đời vì Bạch gia cống hiến nhiều như vậy, cuối cùng cái gì cũng không có được! Cả đời cô đơn trong thâm cung!

Như Ý nói: “Mỗi người đều muốn vì bản thân mà suy nghĩ! Người không vì mình, trời chu đất diệt! Thái hậu vì bản thân mình tìm một đường lui, cũng không thể trách được!”

Sắc mặt già nua của Thái hậu, xuất hiện một tia đắc ý: “Đây không phải đường lui. Đây là con đường hoàn toàn mới!”

Như Ý nói: “Một con đường đen tối? Con đường này quả thật rất đen tối, địa đạo này đi lâu như vậy cũng chưa đi hết, nói thật, Thái hậu, mật đạo này rốt cuộc thông tới nơi nào?”

Thái hậu cười thần bí: “Nhất định sẽ khiến ngươi sau khi ra ngoài phải chết!”

Như Ý nói: “Được thôi! Thái hậu tiếp tục nói!”

Thái hậu nói: “Nhiều năm nay, ai gia luôn mơ có một ngày...”

Bà ta khá cao hứng, hơn nữa thần sắc còn mang theo một tia đắc ý...

Thế nhưng, bỗng nhiên dường như kiêng dè cái gì đó.

Liền không mở miệng nhắc đến nữa.

Như Ý truy hỏi: “Thái hậu, tại sao không nói nữa?”

Thái hậu nói: “Chuyện này ai gia không muốn nói với ngươi! Ngươi hỏi chuyện khác đi!”

Như Ý giả vờ nói: “Bỏ đi! Không hỏi nữa, dù sao hỏi Thái hậu cũng không nói!”

Thái hậu nói: “Trừ chuyện này! Chuyện khác ai gia đều có thể nói cho ngươi!”

Như Ý nói: “Là thật sao?”

Thái hậu nói: “Ai gia há lại lừa một người sắp chết?”

Như Ý nói: “Thần thiếp có một chuyện không rõ, Thái hậu tại sao biết Hoàng thượng luyện thành ma công thì lại vội vã rời đi? Một chiêu kim thiền thoát xác này, cũng là một chiêu khổ nhục kế nah! Ngay cả Thái hậu cũng bỏ hết quyền lực, địa vị trong cung mà đi!”

Thái hậu có chút vô lực lại nghiêm túc nói: “Quan hệ giữa ai gia và Hoàng thượng, luôn duy trì thế cân bằng vi diệu, chính bởi vì võ công của Hoàng thượng không đủ đối phó với ai gia! Bây giờ, Hoàng thượng đã luyện thành ma công... Sớm muộn có một ngày, Hoàng thượng sẽ đối phó ai gia! Thay vì chờ bị hắn cản trở, vậy không bằng ai gia tự tìm đường sống!”

Như Ý cẩn thận nghe.

Trong lòng nghiêm túc suy xét...

Bạo quân tu luyện ma công...

Sau khi thần công đại thành...

Thay đổi trở nên vô cùng quái dị!

Bên cạnh hắn vô duyên vô cơ lại nhiều thêm một nữ tử tóc bạc...

Nữ tử tóc bạc này, hình như có một loại quan hệ không tầm thường với bạo quân.

Cô dường như có chút khúc mắc với bạo quân.

Thế nhưng, lại có chút sợ hãi bạo quân...

Hơn nữa, hành vi dạo gần đây của bạo quân xác thực rất kỳ lạ!

Thần tốc diệt trừ phủ thừa tướng...

Hơn nữa cái giá bỏ ra tiêu diệt Trác Vương phủ với hắn mà nói dường như không có bất kỳ uy hiếp nào...

Nhiều lần cứu Như Ý, nhưng lại biểu hiện với cô rất vô tình...

Trong lòng của bạo quân, cũng chôn giấu một bí mật rất lớn...

Chẳng lẽ...

Bí mật này, có liên quan đến Thái hậu? Trong đầu của Như Ý, bỗng nhiên lóe lên một ý tưởng.

Cô luôn cho rằng, bí mật của bạo quân, nhất định có liên quan đến nữ tử tóc bạc thần bí đột nhiên xuất hiện đó...

Nhưng mà, trước nay không có nghĩ tới, bí mật của bạo quân có liên quan đến Thái hậu!

Thái hậu tiếp tục nói: “Hoàng thượng dạo này bận đối phó phủ thừa tướng và Trác Vương phủ, tiếp theo thì sẽ đến ai gia!”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio