Chương :
Hiện tại chỉ còn sót Hạ Tịch Quán và Thượng Quan Khải, mỹ nhân ở cạnh, Thượng Quan Khải lúc này có hơi cồn cào động dục, gã đến gần Hạ Tịch Quán, vươn tay muốn ôm cô: “Lan Lâu công chúa, vì sao em cứ muốn gả cho Thượng Quan Húc, anh đến tột cùng có điểm nào nhất không bằng Thượng Quan Húc?”
Hạ Tịch Quán nhạy bén tránh được bàn tay dâm dê của Thượng Quan Khải, nghiêm mặt nói: “Khải điện hạ, mời anh tôn trọng một chút, nơi này là Vương cung!”
Thượng Quan Khải thích mê bộ dạng tiên khí không vẫn chút bụi trần này của Hạ Tịch Quán, làm cho gã hận không thể hiện tại liền lột áo ngoài cô ra, thấy một mặt nóng bỏng nồng nhiệt của cô.
Thượng Quan Khải cảm thấy bây giờ thời cơ cũng đẹp lúc, Hạ Tịch Quán tiến cung lúc này, một chỗ với gã, nơi đây cũng chỉ có hai người bọn họ, gã có thể tùy tiện làm càn.
Thực sự là trời cũng giúp gã, ha ha ha.
Lan Lâu công chúa…” Trong hai mắt Thượng Quan Khải lộ ra vẻ dâm tà, gã từng bước một lần đến gần, còn không kịp chờ đợi xoa tay: “Em đừng gả cho Thượng Quan Húc nữa, gả cho anh đi, anh thích em, ngưỡng mộ em trong lòng đã lâu, em làm Vương Phi của anh đi! Anh cam đoan sẽ thương yêu em.”
Hạ Tịch Quán lui về phía sau, rất nhanh đã thối lui đến trong góc tường, ánh mắt sắc lạnh nhìn Thượng Quan Khải: “Khải điện hạ, anh đừng đi tới nữa rồi, nều như anh đi tới nữa, tôi sẽ kêu người, đến lúc đó anh và người anh Cửu Lăng vương sẽ có hiềm khích, hữu nghị Hoa Tây Châu và Lan Lâu vỡ tan, hậu quả rất nghiêm trọng!”
Thượng Quan Khải không hề sợ, hiện tại gã chỉ muốn chinh phục Hạ Tịch Quán, Hạ Tịch Quán đã gợi lên lòng chinh phục trong gã.
“Ha ha ha Lan Lâu công chúa, em hù dọa ai đó, em kêu lên đi, mau kêu, kêu càng lớn tiếng càng tốt, nếu có người xông tới, anh sẽ nói là em câu dẫn anh, đến lúc đó anh sẽ bảo phụ vương tứ hôn em cho anh, gả em cho anh!” Nói tồi Thượng Quan Khải trực tiếp xông vào người Hạ Tịch Quán.
Hạ Tịch Quán đã nhìn đúng thời cơ, ngay lúc Thượng Quan Khải xông tới, cô đột nhiên khom gối, nhanh chuẩn ngoan húc về phía đũng quần Thượng Quan Khải.
Thượng Quan Khải không phòng bị, bị húc trúng.
Đau đớn thấu xương khiến gã phát ra tiếng kêu gào như.
bị thọc tiết, cái trán trong nháy mắt túa ra một lớp mồ hôi lạnh: “Lan Lâu công chúa, mày!”
Lúc nảy “cạch” một tiếng, cửa được mở ra, một người tiền đến: “Khải điện hạ, Khải điện hạ, cậu đang ở đâu?”
Tới là sủng phi khác của Thượng Quan Đẳng, Mai phi.
Mai phi năm nay chỉ tuổi, cũng trạc tuổi với con gái Thượng Quan Đẳng, Mai phi mặt đẹp da trắng chân dài, Thượng Quan Đẳng rất yêu thích cô ta.
Mai phi cũng đặc biệt không chịu thua kém, nửa năm trước đã mang thai, hiện tại bụng bự, mang thai năm tháng rồi.
Thượng Quan Đằng cảm giác mình ở độ tuổi này vẫn có thể làm sủng phi mang thai, thực sự là bảo đao chưa già, nên hắn vô cùng coi trọng cái thai này của Mai phi.
Đợi Mai phi sinh xong, hắn còn muốn mở buổi tiệc lớn, làm cho người trong thiên hạ đều nhìn xem Thượng Quan Đằng là có khả năng giỏi thế nào.
Mai phi nghe nói Thượng Quan Khải tới, vẻ mặt tha thiết chạy tới, bây giờ thấy Hạ Tịch Quán và Thượng Quan Khải ở cùng một chỗ, Mai phi lập tức biến sắc, chỉ vào Hạ Tịch Quán mắng: “Tiện nhân, chỉ thích câu dẫn đàn ông, Khải điện hạ là người mày có thể câu dẫn sao?
Mai phi tiến đến, dáng vẻ lên mặt nạt người, vênh váo hống hách.
Hạ Tịch Quán nhàn nhạt nhìn cô ta một cái, sau đó nhếch môi thành đường vòng cung nhàn nhạt: “Mai phi, cô là sủng phi của quân vương, vậy sao cô lại lo lắng chuyện của Khải điện hạ như vậy?”
Mai phi lúc này mới ý thức được bản thân phản ứng qua kích, cô ta nhanh chóng che giấu nói: “Tôi là sủng phi của quân vương, dĩ nhiên chính là nửa mẹ kế của Khải điện hạ, đám hồ ly tinh giống như các mày quấn quít lấy Khải điện hạ tôi gặp đã rất nhiều, đều muốn bay lên đầu cành làm phượng hoàng.”
“Nửa mẹ kế?” Hạ Tịch Quán vô cùng hứng thú lặp lại ba chữ này, đôi mắt lưu chuyển nhìn Mai phi và Thượng Quan Khải.
Hiện tại sắc mặt Thượng Quan Khải trắng bệch, tâm tình của hắn rất tệ, hôm nay lại là không ăn được thịt dê còn rước phải một thân mùi dê.
Hiện tại thấy đôi mắt thông tuệ của Hạ Tịch Quán đảo quanh trên hai người bọn họ, Thượng Quan Khải lập tức có một loại ảo giác bị Hạ Tịch Quán bắt gian, gã nhanh chóng lên tiếng nói: “Mai phi, không được vô lễ, vị này không phải là nha hoàn trong cung, mà là Lan Lâu công chúa.”
Lan Lâu công chúa?
Thì ra cô chính là Lan Lâu công chúa!
Mai phi đố kị và địch ý nhìn chằm chằm Hạ Tịch Quán, âm dương quái khí châm chọc: “Thì ra cô chính là Lan Lâu công chúa, tôi còn tưởng rằng Lan Lâu công chúa băng thanh ngọc khiết bao nhiêu, không ngờ trong lúc đó lại thích chơi ái muội với đàn ông, bơi qua bơi lại giữa Khải điện hạ và Cửu Lăng vương.”