Chương :
Lục Tư Tước im lặng trong chốc lát, sau đó gật đầu, tốt, nhiều năm như vậy ông cũng đợi được rồi, đợi thêm chút thời gian cũng không sao.
Lục Thần Dịch muốn ra biển chơi, đây là lần đầu tiên Lục Thần Dịch đưa ra yêu cầu muốn ra ngoài chơi, nên Lục Hàn Đình lập tức chuẩn bị du thuyền tư nhân, du lịch trên biển.
Thượng Quan Mật Nhi đương nhiên ở trong hàng ngũ được mời, ả mang theo Hạ Tịch Quán đi cùng.
Trên du thuyền tư nhân, Thượng Quan Mật Nhi đang chọn so với bikini, ả hỏi Lục Hàn Đình: “Lục tổng, anh thấy em mặc cái nào đẹp nha?”
Lục Hàn Đình nhìn thoáng qua bikini, trầm thấp mở miệng: “Cô thích là tốt rồi.”
Thượng Quan Mật Nhi hơi do dự, lúc này bên tai truyền đến giọng nói mềm nhẹ: “Quán Quán.”
Thượng Quan Mật Nhi nhanh chóng quay đầu, Diệp Linh tới!
Thượng Quan Mật Nhi đương nhiên biết được đóa hồng đỏ có gai trong vòng giải trí – Diệp Linh, hơn nữa Diệp Linh là bạn chơi từ nhỏ của Hạ Tịch Quán, là bạn thân không giấu chút chuyện nào, Thượng Quan Mật Nhi không ngờ cô ấy lại đột nhiên qua đây.
“Linh… Linh Linh, sao cậu lại tới đây?” Thượng Quan Mật Nhi nhanh chóng nặn ra vẻ mỉm cười.
Diệp Linh tiến lên, kéo lại tay Thượng Quan Mật Nhi: “Quán Quán, sao cậu thấy tớ như có chút không vui thế?”
Thượng Quan Mật Nhi cứng đò, ả biểu hiện rõ ràng như vậy sao: “Không có nha, cậu bây giờ là đại minh tinh, bận rộn như thế, tớ thật không ngờ cậu sẽ tới.”
Diệp Linh nhìn Thượng Quan Mật Nhi, sau đó giơ tay lên cuốn lọn tóc bên quai hàm ra sau tai, lộ ra khuôn mặt nhỏ minh diễm động lòng người: “Tớ qua đây chính là cho cậu một surprise thật to.”
Nói rồi Diệp Linh nhìn về phía đống bikini: “Quán Quán, cậu đang chọn bikini sao?”
“Đúng vậy, Linh Linh, tớ không chọn được, cậu giúp tớ chọn đi!” Thượng Quan Mật Nhi biết ánh mắt Diệp Linh rất tốt, gu thầm mỹ của Diệp Linh vô cùng đẳng cấp.
“Được.” Diệp Linh chỉ một bộ: “Bộ đó đi!”
Thượng Quan Mật Nhi rất vui vẻ.
Lúc này ánh mắt Diệp Linh đột nhiên rơi trên người Hạ Tịch Quán, lại nói với Thượng Quan Mật Nhi: “Quán Quán, đây là nha hoàn Tình Nhi của cậu sao, nếu đã lên du thuyền chơi, để nha hoàn của cậu cũng thay bikini đi!”
Thượng Quan Mật Nhi khựng lại, ả mang Hạ Tịch Quán qua đây là để Hạ Tịch Quán nhìn ả chơi, ả cũng không định mang Hạ Tịch Quán đến đề chơi.
Hạ Tịch Quán vẫn rất an tĩnh, toàn bộ hành trình phối hợp Thượng Quan Mật Nhi, gặp cô bạn thân Diệp Linh của mình tới, đôi mắt cô cũng sáng ngời.
Không ai ngờ Diệp Linh sẽ đến.
“Đúng vậy…” Diệp Linh đi tới bên người Hạ Tịch Quán, nhìn từ trên xuống dưới vóc người Hạ Tịch Quán: “Quán Quán, vóc người nha hoàn cậu thực sự rất đẹp, mặc bikini vào nhất định rất đẹp.”
“Cái này…” Thượng Quan Mật Nhi muốn nói chuyện.
Thế nhưng Diệp Linh trực tiếp cắt đứt: “Phụ nữ nhìn phụ nữ khẳng định nhìn không ra gì cả, cái này phải hỏi đàn ông, Lục tổng, anh nói thử dáng người nha hoàn của Quán Quán rất đẹp phải không?”
Lục Hàn Đình đột nhiên bị gọi tên đút hai tay trong túi quần, đôi mắt thâm thúy rơi vào dáng người nhỏ nhắn mềm mại của Hạ Tịch Quán, trên dưới quan sát.
Yêu kiều xinh đẹp lại mềm mại, là kiểu anh thích.
Hạ Tịch Quán cũng cảm giác Lục Hàn Đình đang quan sát mình, cô nhìn anh.
Lúc này Lục Hàn Đình ngẳắng đầu một cái liền chạm phải đôi mắt trong vắt của Hạ Tịch Quán, ý thức được mình đang ngắm nha hoàn này, anh nhấp môi mỏng, lạnh lẽo không vui.
Hạ Tịch Quán có chút mạc danh kỳ diệu, anh tại sao dường như lại… tức giận?
Cô cũng không có làm gì mà?
“Tiểu nha hoàn, cô xem trên du thuyền có người phụ nữ nào không mặc bikini, dáng cô đẹp như vậy càng phải mặc, đi thôi, tôi chọn cho cô một bộ, đến lúc đó cũng không thể khiến chủ tử Quán Quán của cô mắt mặt, đúng không Quán Quán?” Diệp Linh ngây thơ nhìn về phía Thượng Quan Mật Nhi.