Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương : Quán Quán, Anh Áy Đối Xử Với Cô Rất Khác Mọi người nhanh chóng rời đi.
Song Song tức giận giậm chân tại chỗ: “Quán Quán, cái trò khổ nhục kế của Hạ Nghiên Nghiên chơi đẹp thật đó, bây giờ cô ta quay lại cắn cô một cái, hoàn mỹ Xoay mình rồi.” Hạ Tịch Quán đứng ở nơi đó nhìn theo hướng biến mắt của Hạ Nghiên Nghiên: “Song Song, đừng lo lắng, tiếp theo xem Hạ Nghiên Nghiên sẽ còn trò gì nữa, để cô ta nhảy múa một hồi đi.” Nhìn thấy dáng vẻ bình tĩnh của Hạ Tịch Quán, Song Song mới yên tâm.
Hai người bước vào dược phòng, Hạ Tịch Quán chỉ vào chậu hoa trong góc hỏi: “Song Song, thứ trong chậu hoa này có phải mấy liều thuốc hiếm mà cô trồng không?” Song Song gật đầu, cô ngượng ngùng nói: “Thực ra gia đình tôi cũng là một y dược thế gia, nhưng tôi không thích học y từ khi còn nhỏ nên ông nội tôi rất thất vọng về tôi, tôi không có tài cán gì, chỉ thích chút cỏ cây các kiểu, rồi sưu tầm các loại thảo mộc quý hiềm hoặc thậm chí đã tuyệt chủng thôi.” Hạ Tịch Quán trợn to hai mắt, luyện chế ra dược liệu quý hiếm mà nói không có tài cán gì “Song Song, cô giỏi thật đó, tôi giúp cô chuyển những chậu hoa này ra ngoài phơi nắng nhé?” “Được chứ, cảm ơn Quán Quán.” Hạ Tịch Quán dời một chậu hoa ra bên ngoài, cô không nhìn đường đi, đang đi thì cái đầu nhỏ của cô bỗng va vào một bức tường thịt.
Đau.
Lúc này, Song Song chạy ra ngoài: “Quán Quán, cô không sao chứ?” Lục Tử Tiễn nhìn Song Song – người đã giảm cân thành công, Song Song nhanh chóng quay người lại, cười hoạt bát đáng yêu: “Thế nào? Có phải sáng mắt ra không? Tôi gầy rồi, tất cả đều nhờ công lao của Quán Quán đấy!” Lục Tử Tiễn lại liếc nhìn Hạ Tịch Quán, sau đó không nói gì mà quay trở lại chỗ ngồi của mình.
Song Song nhìn dáng vẻ đẹp trai lạnh lùng của Lục Tử Tiễn, anh cầm một cuốn sách y học, ngón tay mảnh khảnh trăng nõn, đẹp như tác phẩm nghệ thuật.
“Thế nào Quán Quán? Có phải anh ấy rất đẹp trai không? Toàn bộ vẻ lạnh lùng cao ngạo của đám công tử danh môn ấy có anh ấy cũng có, anh ấy chính là cỏ thơm của viện nghiên cứu chúng ta!” Song Song nhỏ giọng phấn khích nói.
Hạ Tịch Quán xoa xoa trán: “Song Song, cô thích anh ấy sao?” “Ai cũng yêu cái đẹp mà, tôi không thích, cũng không dám thích anh ấy, anh ấy rất lạnh lùng, hồi đó anh ấy mới đến viện nghiên cứu, mấy sư tỷ viện chúng ta như phát cuồng vây quanh anh ấy, nhưng đã lâu vậy rồi mà anh ấy vẫn chưa hẹn hò với cô gái nào.” Song Song nói chuyện phiếm.
“Phải không?” “Ừ, anh ấy coi thường chúng ta, nhưng Quán Quán, tôi nghĩ anh ấy đối xử với cô rất khác!” Hạ Tịch Quán run lên: “Có ý gì?” “Chính là.., mong các bạn hãy sang truyen one đọc nhé.” Song Song suy nghĩ một chút nên nói thế nào: “Tôi chỉ cảm thấy từ khi cô xuất hiện, anh ấy đối xử với cô rất khác, trước đây hai người từng quen nhau sao?” Hạ Tịch Quán vội vàng lắc đầu: “Không quen, Song Song, đừng nói bậy, tôi đã kết hôn rồi, Lục tiên sinh thích ăn giám lắm đó!” Nhắc đến Lục tiên sinh thích ăn giấm, Song Song bỗng dưng thấy sợ.
Hạ Tịch Quán vừa dọn chậu hoa xong, lúc này “ting” một tiếng, là tin nhắn Wechat của Diệp Linh gửi: “Quán Quán, mau lên Weibo đi, Hạ Nghiên Nghiên tẩy trắng kinh hồn lắm kìa.”
Xem thêm nhiều truyện hot nhé!
Cha Của Cục Cưng Là Một Tổng Tài
Chàng Rể Cực Phẩm
Bác Sĩ Thiên Tài Giang Bắc Minh
Yêu Phải Tổng Tài Tàn Phế
Con Dâu Của Nhà Giàu
Tổng Tài Phu Nhân Có Thai Rồi