Chương :
Lâm Mặc nhìn Trương Hàn, giọng nói không chút phập phông nào: “Nêu như tao muộn cô ây ở trên giường mình, còn cần hỗ trợ của mày?”
Trương Hàn khựng lại, sau đó “ha ha ha” cười to, hắn quả nhiên không có nhìn lầm, Lâm Mặc chính là cùng một loại người với hắn.
Nếu như cũng kéo Lâm Mặc vào trong địa ngục này, vậy thì thật là thú VỊ.
Cực kỳ thú vị.
“Tiểu tử, vậy uống rượu giao bôi đi!”
Trương Hàn thúc giục.
Lục Họa nhìn Lâm Mặc, chỉ thấy Lâm Mặc câm ly rượu lên, Triệu Hàm Hàm cũng câm ly rượu lên, cánh tay hai người quần quanh, uỗng ly rượu giao bôi.
Bốp bốp.
Trương Hàn xem náo nhiệt vỗ tay.
Ngón tay Lục Họa cuộn tròn đứng.
lên, kỳ thực cô sớm đoán được Lâm Mặc sẽ cùng Triệu Hàm Hàm uông rượu giao bôi rồi, bọn họ quan hệ thân mật cũng đã. làm, bây giờ làm cái gì đều rất bình thường.
Cô đã sớm cắt đứt trong lòng, vệ sau cũng sẽ không bao giờ quan tâm đên chuyện của Lâm Mặc, không cho cậu cơ hội nhiễu loạn nhịp tim của mình nữa.
Nhưng giờ khắc này, Lục Họa vẫn cảm thầy trong lòng rất khó chịu rất khó chịu.
Cô cũng không biết mình tại sao lại thích một chàng trai hư hỏng như vậy.
Cậu thực sự là là một tên tệ bạc!
Lâm Mặc để ly rượu xuống: “Bọn tao đi được chưa?”
Cậu dùng… bọn tao là ý chỉ cậu và Lục Họa, cậu đến đưa Lục Họa rời đi.
Trương Hàn khoát tay áo: “Đừng gấp gáp nha, nêu đã tới, chúng ta đây chơi một ván, vừa rồi bốn thiếu một, tôi vẫn luôn chờ cậu.”
“Nghĩ gì mà chơi? Chơi cái gì?” Lâm Mặc hỏi.
“Chơi bài, tiền đặt cược chính là em Hàm Hàm và Lục hoa khôi, một ván định thắng I thua, người thắng cuối cùng có thể ở mang một trong hai mỹ nhân đi, một người không bị chọn liên đưa về nhà.” Trương Hàn nói quy tắc trò chơi.
“Tốt, cứ như vậy chơi, chúng tôi đồng ý.” Hai công tử kia nhanh chóng tán thành, ánh mắt dâm dê của bọn hắn rơi trên người Lục Họa, làm người thăng cuôi cùng, bọn họ có thê mang Lục Họa đi, ha ha.
“Lục hoa khôi thực sự quá có mị lực, hai thằng bạn của tôi thèm nhỏ dãi với Lục Giáo Hoa rồi, tiểu tử, cậu chơi hay không?”
Lâm Mặc nhìn lướt qua hai công tử kia, Trương Hàn chính là muôn cậu phải chơi, ván này nếu như cậu thua, . Lục Họa nhất định sẽ bị bọn họ cho mang đi.
Cậu phải thắng.
“Được, tôi chơi.” Lâm Mặc đồng ý rồi.
Bốn người ngồi xuống, bắt đầu chia bài.
“Lục hoa khôi, em đừng ngồi một mình ở đó, qua đây, rót chén trà cho chúng tôi.” Trương Hàn phân phó.