Chương :
“Vì sao cầu cứ , cầu chuyện gì?”
“Không biết nữa, song trực giác em nói… Họa Họa là vì một cậu chàng mà cầu chúng ta đó.”
Bàn tay đang, đánh bàn phím phát ra tiếng “lóc cóc” đột nhiên dừng lại, Lục Hàn Đình thu tay về, tựa lưng lên trên ghế làm việc, chậm rãi xoay lại, nhìn bà xã đại nhân nhà mình.
Hạ Tịch Quán tỏ ra tiếc nuối nhún vai: “Không sai Lục tiên sinh, tình địch của anh đã xuất hiện.”
` Hạ Tịch Quán làm việc rất nhanh, mới vừa cúp điện thoại trong chốc lát đã có đoàn đội bác sĩ tinh anh chạy tới, tiếp nhận toàn bộ cuộc phẫu thuật này.
“Chúng tôi bây giờ sắp bắt đâu phâu thuật, mời tât cả nhân viên yên lặng, những người không có nhiệm vụ miễn vào.”
Àm một tiếng, cửa phòng phẫu thuật đóng lại, đèn đỏ chói mắt lân nữa sáng lên.
Lâm Mặc, Trương Hàn, Lục Họa cả ba đứng ở hành Ìang gấp đợi, lúc này ai cũng không lên tiêng.
Nhóm bác sĩ y tá bị “mời” đi ra hai mặt nhìn nhau, thở mạnh cũng không dám, mẫy người vừa rồi đi vào là ai thế, trên ngực áo bọn họ đều thêu một chữ “X”, toàn bộ y giới đều biết: “X” là từ sau khi giáo sư Lục Tử Tiễn qua đời được Prof. Hạ đặt tên, đó là thời đại tiên lên một bước mới của y học.
Lục Họa ngồi trên ghế dài ở hành lang, Lâm Mặc và Trương Hàn đứng ở hai bên, Lâm Mặc rủ mắt, vô cùng yên lặng, vết thương trên cánh tay Trương Hàn vẫn chưa xử lý, máu đều khô lại.
Lúc này một nhóm cảnh sát chạy tới, thủ hạ Trương Hàn chỉ vào Lâm Mặc nói: “Là nó, chính nó làm thiếu gia nhà tôi bị thương, chúng tôi có rât nhiều người kiểm chứng, bệnh viện cũng có camera, thăng này hơn bốn năm trước đã đâm thiêu gia nhà tôi một lần rồi, sau đó bị tống Vào trại quản giáo, không ngờ nó vận chứng nào tật nây, lại câm dao hành hung, lần này các anh nhất định phải tống nó vào tùi”
Cảnh sát đi tới trước mặt Trương Hàn và Lâm Mặc: “Chúng tôi nhận được điện thoại báo cảnh sát, nghe nói ở đã xảy ra âu đả, mời hai người phối hợp điều tra của chúng tôi, ban nãy là ai làm anh bị thương?”
Lục Họa ngắng đầu, nhìn về phía Trương Hàn. Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé!
Vừa rồi việc Lâm Mặc lầy dao không cãi được, ai cũng có thê làm chứng, nếu như Trương Hàn muôn khiên Lâm Mặc chết thì hiện tại chính là thời cơ tốt nhất.
Nhịp tim Lục Họa nhất thời tăng lên, Lâm Mặc trước đây đã từng vào trại giáo dưỡng, cô không hy vọng trên người cậu lại có thêm vết dơ nào nữa.
Trương Hàn đứng tựa đầu vào vách tường, hắn nhẹ nhàng nhắc mí mắt lên nhìn những cảnh sát kia: “Vết thương, là tao tự làm ra, liên quan đéo gì đến chúng mày!”
“ ..” Cảnh sát đều không còn gì để nói rồi, con người này quá kiêu ngạo: “Các anh…
Mặt mày Trương, Hàn đã âm xuống, lộ ra vẻ âm lệ, hắn từ cổ họng bật ra một chữ: Ptn, .
Trương Hàn đã nói như vậy, những cảnh sát kia không thê làm gì khác hơn là rút lui, thủ hạ run rây. nhìn thiếu gia nhà mình, không rõ thiếu gia vì sao vẫn che chở Lâm Mặc.
Lúc này điện thoại vang lên, thủ hạ nhìn, là lão gia tử gọi điện thoại tới.
Chuyện này đã kinh động đến lão gia tử trong nhà.
Thủ hạ nhanh chóng tiến lên: “Thiếu gia, điện thoại của lão gia tử.”
Trương Hàn nhìn thoáng qua điện thoại di động, phía trên hiện lên ba chữ “lão gia tủ”.
Lúc này “cạch” một tiếng, cửa phòng phẫu thuật mở ra, bác sĩ đi ra.
Trương Hàn không nghe điện thoại, mà chạy lên trước: “Phâu thuật thế nào?”
Lâm Mặc và Lục Họa cũng vây lại bác sĩ tháo khẩu trang xuông: “Phẫu thuật rất thành công, bệnh nhân đã được cứu!”