Chương :
Lâm Mặc trực tiếp cúp điện thoại.
Đệ điện thoại xuông, Lâm Mặc khép mắt, vừa rồi cậu nói dối, tâm ý Lục Họa đối với cậu cậu đã. biết, CÔ đã thích cậu, hiện tại cô nằm ngủ bên người cậu, nêu như cậu muôn, cùng lắm là… làm cô khóc.
Thế nhưng, cậu không dám hạ thủ.
Bởi vì cậu biết một khi mình hạ thủ, cậu và cô sẽ đi đến đường cùng, liền chân chính kết thúc.
Cậu không muốn kết thúc, cậu thực sự còn cân một chút thời gian.
Nhiều năm trước lúc Lục Họa mười tuôi, cậu ở bên cạnh bán mình chôn mẫu, cái này chính là một phần kế hoạch, thiết kế cảnh gặp nhau giữa cậu và Lục Họa.
Sau đó xe cô và bố cô chạy nhanh đện, cậu thấy được cô, đó cũng là lần đầu tiên cậu nhìn thấy cô.
Cô ngôi trên xe khuynh thành mà thoát tục, tựa như tiên nữ cao cao tại thượng, trong sáng mà tốt đẹp, cứ như vậy liệc mắt, cậu cũng không có thể quên cô được nữa.
Cậu thừa nhận mỗi một lần cậu tiếp cận đều có mục đích, vì có được cô, sau đó phá hủy cô.
Thế nhưng, cậu càng luyến tiếc.
Đều là lần đầu tiên mới nếm thử tình ái, giữa lúc hư hư thật thật cậu đã dẫn yêu không buông tay cô gái bên người.
Lúc này Lục Họa trong ngực giật giật, cô vôn ngủ không ngoan, hiện tại càng ôm chặt hơn Lâm Mặc, nửa cơ thể nhỏ đều đè lên trên người cậu, có chút… nữ trên nam dưới.
Lâm Mặc cảm thây miệng đăng lưỡi khô, kỳ thực đèn trong phòng chị là cậu cô ý làm tắt, chính là muốn cô ngủ ở trong ngực cậu, thế nhưng cô nhiệt tình như vậy vẫn làm cậu bát ngờ, hơn nữa làm cho cậu không chồng đỡ được.
“Lục Họa! Lục Họa!” Lâm Mặc gọi cô vài tiêng.
Lục Họa có tật xấu khi ngủ, cô vươn tay nhỏ bé trực tiếp “chào hỏi” lên khuôn mặt tuấn tú Lâm Mặc: “Òn chết! Đừng có quậy nữal”
Lâm Mặc bị đánh: “…”
“Lục Họa, mau leo xuống khỏi người.
tôi, có nghe không, băng không tôi sẽ không khách khí với eml” Cậu nói giọng khàn khàản.
Lục Họa ngủ say đã định trước không thể cho cậu bát kỳ lời đáp nào.
Lâm Mặc nhanh chóng lật cả người, thay đổi vị trí hai người, trực tiệp đè Luế: Họa ở dưới thân.
Cô gái ngủ say sưa, không hề phát hiện.
Lâm Mặc chống tay ở bên người cô, không dám đặt trọn. trọng lượng lên trên người cô, cô cởi áo khoác, bên trong chỉ còn chiếc váy ngủ màu vàng sữa không tay, phía trước váy ngủ còn có một đóa hoa nhỏ hồng phần bằng nhung, kiểu dáng thiêu nữ thanh thuận, càng tôn lên vẻ mêm mại thơm ngát của cô.
Lâm Mặc cảm thây của cô mêm như không xương, ngón tay chậm rãi cuộn lên, kéo lại tâm chăn dưới người, cậu cúi người, từ từ đè xuông.
Cậu ở phía trên, thân thể hai người dán thật chặt, cậu đè hết lên người cô.
Nam trên nữ dưới, tư thế ái muội không gì sánh được.
Lâm Mặc chôn khuôn mặt tuần tú ở trong cổ cô, điều chỉnh hô hấp của mình, thế nhưng không được, cậu ngửi được đêu là mùi thơm ngát trên người cô.