Chương :
Tất cả mọi người lui ra ngoài, sắc mặt Thượng Quan Mặc không quá tốt, anh vÃt không † thích Yêu Chuông mị thuật, vậy cứ đề cho Yêu Chuông mị thuật theo Thanh Thanh mà biến mắt đii Tình yêu của Lục Họa đối với anh, anh tin tưởng không nghỉ ngờ, thế nhưng câu “Lục Họa sớm muộn cũng có một ngày sẽ rời bỏ anh” kia của Thanh Thanh vẫn gieo mầm trong lòng anh.
Lúc này chuông điện thoại vang lên, điện thoại tới.
Lần này là trưởng lão gọi.
Thượng Quan Mặc là do trưởng lão.
nuôi nâng lón lên, trong nội tâm anh luôn tôn kính trưởng lão, tuy là bọn họ bởi vì Lục Họa mà bật đông rồi ngăn cách.
Thượng Quan Mặc ân phím nhận nghe: “Alo, trưởng lão, nêu như ông muôn chia rẽ tôi và Lục Họa, vậy ông không cần lên tiếng nữa.’ Trưởng lão thở dài một cái: “A Mặc, ta đều là vì tốt cho con, mây năm nay ta đã xem con thành con trai mà nuôi nắng dạy dỗ, lẽ nào ta còn có thê hại con sao?”
“Chuyện của con và Lục Họa ta mặc kệ, con vui vẻ là được rôi, thế nhưng ta có một điều kiện, đó chính là làm cho Lục Họa mau chóng có con của ngươi, sinh cho con con nồi dòng.”
“A Mặc, yêu cầu này cũng không quá đáng chứ! Chúng ta không thê không có người nôi nghiệp, với tình trạng cơ: thể trước mắt của con, lẽ nào con không muốn sinh con với Lục Họa sao?”
Nghe được sự thành khẩn nhường bộ trong giọng trưởng lão, sắc mặt Thượng Quan Mặc cũng hòa hoãn một Biệt “Chuyện con cái sau này hãng tínhIHiện tại Họa Họa còn chưa muôn sinh con.”
Anh đã nói bóng nói gió qua máy lần, thế nhưng Lục Họa đều từ chỗi, nhìn ra được cô là thực sự không muốn sinh con.
Anh cùng cô mới vừa tân hôn, hiện tại thời gian như keo như sơn, trong mật thêm dâu, anh cũng không muôn bởi vì chuyện sinh con làm cô không Vui.
“A Mặc, Lục Họa không muôn thì con nói với cô ta đi, một người phụ nữ nêu quả thật yêu một người đàn ông, làm sao có thể không : muôn sinh con cho anh ta chứ. Ta mặc kệ, chuyện này con phải hoàn thành, con tự liệu mà làm.” Trưởng lão trực tiêp cúp điện thoại.
Kỳ thực trưởng lão vài ngày trước đó đã từng nhắc chuyện sinh con với anh, lúc đó anh lấp liễệm cho qua, hiện tại chuyện sinh con đã không thê trì hoãn nữa, lửa sém lông mày.
Quan trọng là, trong nội tâm Thượng Quan Mặc cũng là hy vọng Lục Họa có thể cho sinh con cho anh.
Thanh Thanh bị bắt, cô ta ở trong lao ngục chịu không, nổi cực hình, cho nên đã khai ra hết.
Lục Họa được đón về, cô vui vẻ nói: “Chồng ơi, nếu như đã biết chuyện Đoạn Trường Thảo, vậy mẹ em có thể nghiên cứu ra giải dược, anh yên tâm, anh chẳng mẫy chốc sẽ khỏe thôi.”
Thượng Quan Mặc câu môi: “Ừ, anh biết rôi.
Lúc này chóp mũi Thượng Quan Mặc nóng lên, có hai hàng máu tươi chói mắt chảy xuÔng dưới, anh chảy máu mũi.
“Chồng ơi, anh chảy máu mũi rồi!”
Lục Họa nhanh chóng dùng khăn giấy bịt kín mũi anh.
“Họa Họa, chúng ta sinh con đi!”
Thượng Quan Mặc đột nhiên nghiêm túc nói.
Lục Họa khựng lại.
Thượng Quan Mặc cầm tay cô: “Họa Họa, Nệ nói thật L đấy, chúng ta sinh con đi em! Cơ thẻ anh anh tự biết, độc đã quá sâu, sợ rằng khó có thể chữa khỏi…”
“Sẽ không, mẹ em nhất định có thể : cứu anh.”