Chương :
Lục Họa hốt hoảng vươn tay đây làn váy xuống, muốn che khuất cặp đùi đẹp trăng nõn của mình.
Thế nhưng Thượng Quan Mặc chống tay ở bên người cô, hai đầu gối cũng quỳ trên giường, anh từ trên cao nhìn COI Anh cũng không nói gì, cứ như vậy nhìn cô.
Rõ ràng rất yên lặng, thế nhưng ánh mắt lại như đã nói lễn tất cả.
Khuôn mặt Lục Họa lại nóng lên: “Thượng Quan Mặc, thời gian không còn sớm, tôi… tôi muôn vê nhà, thím Chu không tìm thấy tôi cũng sẽ lo…”
Thượng Quan Mặc câu môi mỏng: “Lục Họa, em là con nít sao, nôn về nhà như vậy?”
Lục Họa cảm giác mình như là học sinh ngoan, vô ý bị anh một học sinh cá biệt lừa đến nơi này, sau đó không cần thận … dẫn tới trên giường.
Lúc này Thượng Quan Mặc vươn tay, đột nhiên cởi cúc váy cô.
“Anh muốn làm cái gì?” Lục Họa nhanh chóng đè tay anh xuống, đôi mắt hoảng sợ nhìn anh.
Thượng Quan Mặc hôn mặt CÔ, khàn khàn B ở bên tai cô: “Em nói tôi muốn làm cái gì, hà tất biết rõ còn hỏi?”
Lục Họa thật sự luống cuống: “Tôi không biết ngươi muôn làm cái gì, anh bung tRƯỚC “Nếu như em cảm thấy tôi nói ra mới càng thêm thú vị, vậy tôi hiện tại sẽ thanh toàn em, tôi muôn làm…”
Lục Họa lúc này vươn tay che kín đôi môi mỏng ây, tuy là anh còn chưa nói ra, thê nhưng Lục Họa đã dự cảm không phải là lời gì đứng đắn, cô không muôn nghe, cô sợ nghe.
Thượng Quan Mặc hôn lên lòng bàn tay mêm mại của cô.
Lục Họa sợ đến rút tay mình về.
Lúc này Thượng Quan Mặc trực tiếp cởi cúc Váy cô.
và no Quan Mặc, anh đừng như vậy, tôi còn ôm mang thai, chúng ta.
không thê, anh thả ra đi, tôi muôn về nhà.”
“Lục Họa, em bây giò đã mang thai hơn năm tháng đi, đã sớm qua ba tháng rôi.”
Qua ba tháng có thể thích hợp quan hệ.
“Thượng Quan Mặc, anh… anh hẹn tôi hôm nay gặp mặt chính là vì chuyện này sao, anh căn bản cũng không quan tâm con trai.” Lục Họa đánh anh một cái.
Thượng Quan Mặc nắm lầy cổ tay.
mảnh khánh của cô đặt lên đỉnh đầu, sau đó cúi người hôn lên môi cô.
Lúc anh hẹn chưa từng nghĩ đến cái này, anh chỉ muốn gặp con trai một lần, nhưng khi gặp cô, tất cả đều thay đổi.
Cô càng thêm mềm mại hơn trước đây, một thân yêu ớt làm cho anh rất thương, mới vừa hôn con trai anh đã muôn hôn một cô, hai mẹ con cô, anh đều muốn cưng chiều, một người cũng không chừa.
Lục Họa bị hôn đến váng đầu, đại não cũng không suy tư nữa, thê nhưng cô rất sợ, sợ đứa bé gặp chuyện gì.
“Thượng Quan Mặc, chúng ta thực sự không thể như vậy…
“Yên tâm, em và con trai đều giao cho tôi.
Thượng Quan Mặc kéo chăn, trùm lên hai người, thê giới một vùng tăm tối, chỉ còn lại anh cùng cô.
Lập tức thế giới ầm ï cùng hỗn loạn phảng phất đều đi xa, cơ thê cứng ngắc của Lục Họa ì cũng từ từ mềm nhữn, mêm nhữ „vũng nước, cô giơ hai tay lên ôm cổ anh, bắt đầu nhẹ nhàng đáp lại anh.