Chương :
Cả trái tim Lâm Bắt Nhiễm giật thót, hắn đã biết cô mang thai sao?
Không thể nào, chẳng lẽ là bác sĩ kia bán đứng cô?
“Tôi… tôi nghe không hiểu anh đang nói cái gì…
Trương Hàn vươn tay, kéo lại khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, sắc mặt hắn âm u nói: “Bác sĩ là người của tôi, em xuân dường nào mới có thể nghĩ lầy một cái vòng tay đi hối lộ người của tôi?”
Sắc mặt Lâm Bắt Nhiễm trắng bệch, cô đã biết, hắn thực sự đã biết.
Bác sĩ kia là người của hắn, sao cô lại không có nghĩ đến điểm này?
Nhưng, cô không có cách nào.
Cô bị vây ở chỗ này không ra được, cô không biết nên xin ai giúp đỡ, cô rất bất lực.
“Lâm Bất Nhiễm, em mang thai rồi đúng không? Ai cho em mang thai, chết tiệt, có phải em còn muôn sinh hạ đứa bé này hay không?”
Lâm Bát Nhiễm lạnh lùng nhìn hắn chằm chằm: “Tôi làm sao mang thai, ai cho tôi mang thai, không ai rõ hơn anhl Khi tôi biết mình mang thai con anh, tôi đã muốn phá nó trước tiên, tôi căn bản không muôn sinh hạ đứa bé của anh!”
Cô nói cái gì?
Phản ứng đầu tiên sau khi cô biết mình mang thai chính là muốn giết con hắn?
Người phụ nữ muốn sinh con cho hắn rôi nhờ đó nâng cao địa vị của mình hắn đã thấy nhiều rỘI, nhưng hắn vẫn lần đầu tiên nhìn thấy loại kỳ lạ như GỐI Trương Hàn tức đến bật cười: “Được, vậy chúng ta thực sự là không mưu mà hợp, em không. muôn sinh con tôi, tôi cũng không muôn em sinh, tôi đã sai người làm một chén thuốc sây thai, lát nữa em hãy ngoan ngoãn uống vào.”
Hắn sai người làm thuốc sẩy thai?
Lâm Bắt Nhiễm biết hắn nhát định sẽ giết đứa bé này, nhưng không nghĩ đến tốc độ của hắn nhanh như vậy.
“Không muốn, tôi không muốn uống.”
Cả nhà tải app truyện hola nhé! Lâm Bất Nhiễm từ chối.
Trương Hàn nhanh ¡ chóng câu môi nở nụ cười, ban nãy cô luôn miệng nói muốn phá thai, giò nghe thuốc sảy thai sắp tới, lại nói không muốn uống, chẳng phải ‘ hăn đã thử ra lời thật lòng của cô rồi?
Cô căn bản không muốn phá con hắn, cô vẫn hy vọng có thể sinh hạ con hắn.
Loại nhận thức này làm cho tâm trạng Trương, Hàn không hiểu sao khá hơn: “Lâm Bất Nhiễm, em không cảm thấy tự vả mặt mình sao?”
“Ban đâu tôi muôn phá thai, thể nhưng, đứa bé này cũng là của tôi, nó không làm gì sai cả, nó chỉ là một sinh mệnh nhỏ vô tội, tôi không muốn uống thuốc sấy thai, Trương Hàn, anh thả tôi đi đi! Tôi sẽ mang theo đứa bé cút đi thật xa, như vậy sẽ không tạo thành bất kỳ ảnh hưởng với cuộc sông của anh.”
Trương Hàn đã cảm thấy cô khẩu thị tâm phi, rõ ràng không muôn giết con hắn còn mượn một đồng cớ lớn, hắn nhướng mày nói: “Em nói là nói như vậy, tôi làm sao biết em sinh xong có tới quây rôi tôi hay không, tôi không hy vọng vài năm sau mình lại có một đứa cọn riêng trở về tranh đoạt gia sản, vận là giết nó cho xong hết mọi chuyện.”
“Không muốn,” Lâm Bất Nhiễm nhanh chóng đặt tay nhỏ bé ở trên bụng, mình: “Trương Hàn, anh đừng giêt con tôi.”