Chương : Cô Sắp Xong Rồi!
Song Song sắp khóc đến nơi: “Quán Quán, chuyện này là sao, cô chờ đó, tôi đi nói với chủ nhiệm Chu một tiếng, bảo cô ta cho cô tiếp tục ở lại viện.” Hạ Tịch Quán kéo Song Song lại, thần bí chớp chớp mắt: “Song Song, tôi đi trước hai ngày, rất nhanh sẽ trở lại thôi!” “Là thật hay giả, Quán Quán, có phải cô đang nói dối tôi không?” Song Song không tin Hạ Tịch Quán nữa, vì cô nói cô sẽ tự tay xé xác Hạ Nghiên Nghiên, lần này tốt lắm, cô không những không xé được mà còn ảo não rời khỏi viện nghiên cứu.
“Quán Quán, cô có ngốc không? Chiêu dùng Kim Vàng châm huyệt đó của Hạ Nghiên Nghiên rất lợi hại, sao cô lại nói cô mới là người cứu người? Bây giờ là như vậy, mọi người đều cười nhạo cô!” Ngay cả Song Song cũng không tin cô là người đã dùng Kim Vàng châm huyệt cứu người.
Hạ Tịch Quán đưa tay ra nắm lấy vai Song Song, để cô ấy đối mặt nhìn mình: “Song Song, nhìn vào mắt tôi, là tôi cứu người, cô phải tin tôi.” Song Song ngây ngắn.
Hạ Tịch Quán cầm hộp giấy bước ra khỏi phòng dược, lúc cô rời đi còn tinh nghịch chớp mắt: “Song Song, đừng sùng bái tôi quá, tôi đi đây, tôi sẽ sớm trở lại thôi!” Bên ngoài phòng dược rất náo nhiệt, mọi người đều tới “tiễn” Hạ Tịch Quán, mặt Hạ Tịch Quán không chút thay đổi, thẳng thắn hào phóng bước ra ngoài, ngay sau đó đã nhìn thấy Hạ Nghiên Nghiên trước mặt.
Hạ Nghiên Nghiên cười nói: “Quán Quán, chị tới đây tiễn em.” Hạ Tịch Quán đi tới: “Vậy thì cám ơn.” “Quán Quán, cô không thể đến viện nghiên cứu và cũng không thể quay về với Hải Thành, cảm giác bị đánh về nguyên hình có phải rất khó chịu đúng không?” Hạ Nghiên Nghiên cuối cùng cũng không còn giả vờ nữa, trong mắt lộ ra vẻ phách lối độc ác.
Hạ Tịch Quán ôm hộp giấy, thấp giọng cười nói: “Hạ Nghiên Nghiên, cô cho rằng mình thắng sao? Đừng ngây thơ như thế, nói cho cô biết một bí mật, cô sắp xong rồi!” Nói xong Hạ Tịch Quán rời đi.
Bàn tay buông thõng bên người của Hạ Nghiên Nghiên nhanh chóng kéo thành nắm đắm, cô ta không ngờ Hạ Tịch Quán bị đuổi khỏi viện nghiên cứu Cơ mật lại còn dám kiêu ngạo như vậy.
Cô làm sao biết cô ta sắp xong rồi chứ? Cô ta chính là một nữ thiên tài y khoa có thẻ dùng Kim Vàng châm huyệt đấy! Hạ Tịch Quán ngay sau đó nhận được tin nhắn WeChat từ Diệp Linh. “Cậu giờ lợi hại thật đó, tùy tiện nói một câu cũng làm bùng nổ hotsearch, mấy người doanh thương Weibo kia chắc cũng phải cảm ơn cậu, cậu đã cho bọn họ làm KPI hoàn chỉnh trong năm trước hạn rồi đấy, năm nay bọn họ có thể nằm chơi xả hơi rồi, Hải Thành này đã lâu chưa náo nhiệt như vậy.
Hạ Tịch Quán: “Có khoa trương đến vậy không?” Diệp Linh: “Tự cậu vào xem hotsearch đi, đến tận hotsearch về cậu, tớ cũng nghỉ ngờ cậu bỏ tiền ra mua hotsearch đấy.” Hạ Tịch Quán không cần nhìn cũng biết toàn bộ cư dân mạng đang mắng chửi mình, cô đổi đề tài: cập nhật nhanh tại truyen.one “Tớ hình như biết được vì sao y thuật Hạ Nghiên Nghiên đột ngột tiền bộ rồi, cô ta có được quyền từ điển y học của mẹ mình để lại.” Diệp Linh: “Vậy còn chần chờ gì nữa, mau đi lấy lại đi, đồ của bác gái sao có thể giao cho bọn khốn kiếp kia!” “Tắt nhiên lấy lại rồi, trước tiên tìm Hạ Chắn Quốc, lừa ông ta một chút, bảo đảm ông ta trúng chiêu.” Lúc này tin nhắn của Diệp Linh lại đến: “Tớ ở đây thấy được bố con Hạ Nghiên Nghiên Hạ Chấn Quốc này, Quán Quán, cậu có muốn đi qua không?” Hạ Tịch Quán: “Linh Linh, bây giờ cậu đang ở đâu?” Diệp Linh: “Khách sạn, chuẩn bị livestream bán hàng thôi.” Cái gì? Hạ Tịch Quán sợ ngây người. Diệp Linh là ai? Cậu ấy là bông hoa hot nhất làng giải trí cả lưu lượng lẫn thực lực, đại ngôn cao cấp của quốc tế, trong vòng hai năm đã nhận được tạp chí lớn, tài nguyên người mẫu cùng thương mại đều vô cùng nhiều, cậu ấy lại đi livestream bán hàng? Diệp Linh thần giao cách cảm với cô, nhanh chóng giải thích: “Lực lượng tư bản quá gian ác, tên điên Cố Dạ Cần kia dừng lại tất cả công việc của mình, bây giờ mình thuộc về trạng thái nửa đóng băng rồi, nên chỉ có thể nghĩ biện pháp Iivestream bán hàng.”