Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

chương 405

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương : Mắt Em Không Thấy Được Nữa.

Hạ Tịch Quán ném điện thoại cho Hạ Nghiên Nghiên,

xoay người rời đi.

Hạ Nghiên Nghiên sững người tại chỗ, bùng lên lửa

giận, cô ta không ngờ khi xem đoạn video này Hạ Tịch

Quán lại phản ứng như vậy, không những không kích

thích Hạ Tịch Quán mà bản thân cô ta còn bị Hạ Tịch

Quán kích thíchI

Hạ Nghiên Nghiên tức giận giậm chân tại chỗ.

Khi Hạ Tịch Quán rời khỏi bệnh viện, cô lấy điện thoại

gọi cho Diệp Linh.

Rất nhanh điện thoại được nối thông, giọng nói nhẹ

nhàng của Diệp Linh truyền đến: “Quán Quán, chuyện

của ông cụ mình đã giải quyết ổn thỏa, đưa ông cậu

vào viện rồi, vệ sĩ canh giữu /, yên tâm đi, ở đây có tớ.”

Trái tim Hạ Tịch Quán ấm áp, quả nhiên dựa vào đàn

ông vĩnh viễn không thể sánh bằng dựa vào bạn thân:

“Linh Linh, vất vả cho cậu rồi, tối nay tớ sẽ không qua

đó, đề phòng Hạ Nghiên Nghiên tìm người theo dõi tớ.

“OK, có bác sĩ và y tá chuyên nghiệp trông chừng ở

đây, ông cụ đang hồi phục rất tốt, cậu mau đến với

Lục tiên sinh nhà cậu đi.”

Nhắc đến Lục tiên sinh, hàng mi cánh bướm của Hạ

Tịch Quán lặng lẽ rũ xuống, đọng lên hàng mi vẻ u buôn.

“Quán Quán, cậu bị sao vậy?” Thân thiết nhiều năm

như vậy, Diệp Linh luôn có thể nhận thấy sự thay đổi

trong tâm trạng của Hạ Tịch Quán đầu tiên: “Cậu cãi

nhau với Lục tiên sinh à

Hạ Tịch Quán nhìn xuống dưới đất: “Ừ.”

“Vợ chồng nào mà không cãi nhau, chuyện bình

thường thôi, nhưng đừng cãi nhau qua đêm, kẻo

những người như Hạ Nghiên Nghiên lại thừa dịp xông

vào, đàn ông mà, rất dễ bị dụ, cậu nên thân dưới dỗ

dành anh ta trước, đợi dỗ xong thì máy ngày sau anh

ta lại dỗ cậu, làm mình làm mẩy một chút, tiến lùi như

vậy mới có thể giữ vững trong bàn tay, cứ như vậy thì

chồng kiểu gì cậu cũng dạy được hét cả.”

Hạ Tịch Quán có hơi buồn cười: “Linh Linh, cậu còn

không có bạn trai, sao biết nhiều như vậy, còn có cả bí quyết nữa.”

Diệp Linh: “Không biết à, đàn ông là sở trường của tới”

Tâm trạng của Hạ Tịch Quán tốt lên rất nhiều, cô biết

Diệp Linh đang chọc cho cô vui, có cô bạn thân như

vậy, trong lòng cô rất ấm áp.

Nhưng rất nhanh Hạ Tịch Quán trở nên cứng đờ, bởi

vì tầm nhìn của cô lại chìm vào bóng tối, đột nhiên cô

không thể nhìn thấy gì cả.

Hạ Tịch Quán nhanh chóng nhắm mắt rồi lại mở ra,

vẫn không nhìn thấy gì.

Chương : Mắt Em Không Thấy Được Nữa.

“Linh Linh, vậy tớ về nhà trước, không tám với cậu nữa.

“Được, bye bye.” Diệp Linh cúp máy.

Hạ Tịch Quán cất điện thoại, cô không dám nói

chuyện tiếp với Diệp Linh, sợ Diệp Linh sẽ phát hiện

ra điểm khác thường của mình.

Bây giờ mắt cô không nhìn thấy gì, toàn bộ thế giới tối

đen, sự hoảng sợ cùng bất an theo bản năng dâng

lên, Hạ Tịch Quán đứng tại chỗ, không dám động đậy.

Ngay sau đó cô lấy điện thoại ra, bắm một số điện thoại.

Số điện thoại của Lục tiên sinh luôn là số liên lạc khẩn

cấp của cô, chỉ cần nhắn nút là gọi được

Di động du dương vang lên một lần, sau đó không

nhanh không chậm được nối thông, giọng nói trầm ấm

từ tính của Lục Hàn Đình truyền đến: “Alo.”

Hạ Tịch Quán siết chặt điện thoại: “Lục tiên sinh, là

em, bây giờ anh đang ở công ty à, có thể đến đón em

về nhà được không?”

“Cô đang ở đâu?”

“Em đang ở bệnh viện trên đường Trung Sơn.”

Chẳng máy chốc, chiếc Rolls-Royce Phantom chậm

rãi dừng ở ven đường, cửa sổ ghế người lái trượt

xuống, lộ ra khuôn mặt anh tuần tinh xảo của anh.

Là Lục Hàn Đình.

Lục Hàn Đình đến rồi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio