Chương : Chặn Hạ Tịch Quán Lại
Trước Cổng Trường Đại Học A Con người Tôn Tiến này đặc biệt thích chơi, không ngại lớn chuyện, anh ta hô hào: “Vậy mai các anh đều phải tới, không chỉ các anh, đem hết đám bè bạn chơi cùng đến luôn, tôi cho các anh xem thật kỹ cái gì mà xấu đến ma chê quỷ hờn!”
“Được, một lời đã định!”
Lệ Yên Nhiên uống một ngụm nước trái cây, cô ta không tham dự, kỳ thực cô ta chỉ nói một câu, cái khác cũng không có làm.
Nhưng Tôn Tiến náo loạn như thế, e rằng hơn nửa giới công tử thượng lưu đều chắn động, ngày mai nhất định sẽ có màn kịch thú vị lắm đây.
Lệ Yên Nhiên nhớ tới Lục hàn Đình ngồi trong xe nhìn chằm chằm Hạ Tịch Quán, màn kịch ngày mai này anh Hàn Đình cũng không thể vắng mặt được đâu nhỉ?
Sáng sớm hôm sau.
Hạ Tịch Quán đến Đại học A, lúc này một chiếc xe riêng sang chảnh chạy nhanh đến, sau đó dừng lại, tài xế cung kính kéo cửa xe ra, Lệ Yên Nhiên xuống xe.
Hai người gặp nhau.
Hạ Tịch Quán nhìn về phía Lệ Yên Nhiên, Lệ Yên Nhiên đang nhìn cô, hôm nay Lệ Yên Nhiên mặc một thân váy công chúa, cô ta dùng ánh mắt cao ngạo quan sát Hạ Tịch Quán từ trên xuống dưới.
Là hòn ngọc quý trên tay Lệ gia, là thủ phủ thiên kim, trước mặt người nào cô ta đều trưng ra kiêu ngạo.
Hạ Tịch Quán đã nhìn thấu địch ý trong mắt Lệ Yên Nhiên, trong mắt cô ta hình như có vài phần… hả hê.
“Yên Nhiên, cậu đến rồi à, chúng ta cùng nhau vào trường thôi!” Lúc này mấy nữ sinh chạy tới vây Lệ Yên Nhiên vào giữa.
Lệ Yên Nhiên nhanh chóng lộ ra ý cười ngây thơ rực rỡ, nhân duyên cô ta rất tốt, dù là ở giới mỹ nữ quyền quý hay là trong trường học, cô ta có sự thanh tao của thiên kim, nhưng không làm giá, rất bình dị gần gũi, còn thỉnh thoảng tặng người bên cạnh món quà nhỏ đắt giá, nên tất cả mọi người đều rất thích cô ta.
“Ừ, chúng ta vào thôi.” Lệ Yên Nhiên theo mấy nữ sinh vào Đại học T.
Hạ Tịch Quán nhàn nhạt thu mắt, cũng vào Đại học A.
Đại học A, lớp Trung y .
Hạ Tịch Quán vào lớp, Phạm Điềm tức giận nói: “Quán Quán, tớ tức sắp chết rồi.”
“Sao vậy?”
Phạm Điềm đưa điện thoại di động đẩy qua: “Quán Quán, cậu tự xem đi này, diễn đàn Đại học A chúng ta từ tối hôm qua bắt đầu bị công kích, tất cả mọi người đều đang bàn tán về cậu, nói cậu đeo mạng che mặt là tiểu tiên nữ, tháo xuống là con nhỏ xấu xí!”
Hạ Tịch Quán nhìn thoáng qua, hôm qua diễn đàn Đại học A đăng hình cô, nói cô là tân hoa khôi Đại học A, nhưng đêm qua bắt đầu có rất nhiều người tràn vào, xúm lại ác ý bình luận, “Đeo mạng che mặt thì tiểu tiên nữ gì chứ, có bản lĩnh tháo mạng che xuống thử xeml”
“Danh tiếng Đại học A thúi quắc đó giờ, bọn họ còn có thể có hoa khôi cái gì chứ?”
“Hoa khôi chân chính ở Đại học T, là Lệ Yên Nhiên áy, hoa khôi của Đại học A ư? Đùa cái gì vậy?”
Những người này chẳng những sỉ nhục Hạ Tịch Quán, còn muốn túm cô và Đại học A với nhau, sỉ nhục cả Đại học A.
Rất nhiều bạn học vây quanh, tức giận bát bình nói.
“Tịch Quán, cậu đừng buồn, những đứa này đều là anh hùng bàn phím núp lùm thôi, miệng thúi chết đi được!”
“Tịch Quán, ở trong mắt chúng tớ, cậu chính là hoa khôi của Đại học A chúng ta, mặc kệ cậu tháo mạng che xuống có dáng vẻ thế nào, chúng tớ đều đứng về phía cậu!”
Trường nào cũng có sự gắn kết, đám học sinh Đại học A này tuy là học tập không giỏi, nhưng liên thủ đối ngoại, kéo bè kéo lũ đánh nhau lại khá thành thạo.
Đương nhiên đây cũng là có nguyên nhân thực tế, ở trong cụm đại học y khoa Đề Đô, Đại học A ở chót đáy, bọn họ đi tới đâu đều bị người ta cười nhạo là phé tài, lâu ngày bọn họ ở bên ngoài sẽ không có bạn bè, đều là chơi trong trường, cảm tình rất tốt.