Chương : Tôn Thiếu, Có Việc Gì Không?
“Hạ hoa khôi vốn là vị hôn thê của Tôn thiếu, nhưng Tôn thiếu gấp gáp đòi từ hôn… Ờm… chúng tôi thông cảm sâu sắc nỗi thốn này.”
“Hạ hoa khôi đột nhiên xuất hiện, cái bảng hoa khôi Đề Đô này cũng chắc cũng phải tắm máu lần nữa luôn ấy nhĩ”
“Nhan sắc này của Hạ hoa khôi, mấy hoa khôi trường cao đẳng không hề có sức cạnh tranh đâu, còn dư lại chỉ có hoa khôi top Đại học T Lệ Yên Nhiên thôi, các cậu đoán Hạ hoa khôi có thể hay không gây lực áp lên đệ nhất mỹ nhân Đề Đô chúng ta không?”
Lệ Yên Nhiên nhanh chóng mở ra bảng hoa khôi, bảng hoa khôi đã được thay đổi, Hạ Tịch Quán, hoa khôi của Đại học A đã trực tiếp nhảy đến thứ hai trong danh sách bảng.
“Có đôi khi chỉ cần có một gương mặt xinh đẹp thì dù cho người ta có cố gắng thế nào cũng không với tới nổi!”
“Nhưng mà này, Lệ Yên Nhiên vẫn còn ở vị trí top kìa, áp đảo Hạ Tịch Quán.”
Nhưng phía dưới bình luận đó đã gây nên một cuộc tranh cãi kịch liệt.
“Hai người kia bàn về dung nhan và khí chất, tớ bỏ phiếu Hạ Tịch Quán, không sao chứ?”
“Bảng hoa khôi phải khảo sát thực lực tổng hợp, Hạ Tịch Quán bị chặn ngoài cổng Đại học T nên vào Đại học A, hoa khôi Đại học A đè bẹp các hoa khôi trường cao đẳng khác, cái này chẳng lẽ không phải là chuyện cười lớn nhất năm nay sao?”
“Bàn về nhan sắc, tớ về phe cục cưng Yên Nhiên.”
Hiện tại trên internet đa só vẫn nghiêng về Lệ Yên Nhiên, Lệ Yên Nhiên xuất thân cao quý, gia thé tốt, lại tích lũy mạng giao thiệp nhiều năm, mà Hạ Tịch Quán vừa tới Đề Đô, cô vẫn chưa thể đánh bại vị trí Lệ Yên Nhiên trong lòng mọi người, nên cô ta ổn định ở vị trí top .
Lệ Yên Nhiên tắt di động, cô ta vẫn không đặt Hạ Tịch Quán vào mắt, một con nhỏ quê mùa không biết từ nơi hẻo lánh nhô ra chưa xứng trở thành đối thủ của cô ta.
Sáng sớm hôm sau.
Hạ Tịch Quán đến Đại học A, vào lớp Trung y , Phạm Điềm nhanh chóng đưa một chai sữa bò tươi tới: “Quán Quán, sáng sớm hôm nay đã có người tới đưa bữa sáng, đây đều là nhờ phúc của cậu, chúng tớ đều phải cảm ơn cậu, Đại học A chúng ta tới giờ không chưa từng được đãi ngộ như thế đâu, hiện tại chúng ta nỗi tiếng rồi đó.”
Hạ Tịch Quán nhận lấy sữa bò tươi, cắm ống hút vào uống một ngụm, cô mỉm cười: “Điềm Điềm, chúng ta đều là sinh viên Đại học A, vinh nhục cùng hưởng nha.
Hôm nay Hạ Tịch Quán không đeo mạng che mặt, cô phô ra mặt mũi thật sự để gặp người, Phạm Điềm nhìn khuôn mặt nhỏ tuyệt lệ của cô đến hơi si ngốc, Hạ hoa khôi thật sự rất đẹp đó.
“Quán Quán, cậu bây giờ đã là hoa khôi top của bảng rồi, nhưng vẫn chưa đánh bại được top hoa khôi của Đại học T Lệ Yên Nhiên đâu, kỳ thực bàn về nhan sắc cậu nhất định là nghiền ép cô ta, nhưng vì chúng ta là sinh viên Đại học A, nên mọi người đều phân biệt đối xử chúng ta.” Phạm Điềm căm giận bất bình nói.
Hạ Tịch Quán không thấy hứng thú với mấy cái này, cô kéo lại tay Phạm Điềm: “Điềm Điềm, chúng ta vào lớp thôi!”
CÚP Hai người đang định vào phòng học, lúc này trước mặt đột nhiên có người đi tới, là Tôn Tiến.
Tôn Tiến còn mặc quần áo hôm qua, uống trong quán bar cả đêm nên trên người anh ta dính mùi rượu, cả người nhìn vừa chán chường vừa phiền muộn.
Hiện tại anh ta nhìn chằm chằm Hạ Tịch Quán xem, ánh mắt nảy sinh ý ác độc.
Phạm Điềm nhanh chóng chắn trước mặt Hạ Tịch Quán: “Tôn… Tôn thiếu, anh làm cái gì, anh tốt nhất đừng làm bậy, nếu không tôi gọi người đấy.”
“Điềm Điềm, không sao đâu, thả lỏng đi.” Hạ Tịch Quán ngược lại kéo đem Phạm Điềm đến phía sau mình, đôi mắt trong vắt của cô nhìn Tôn Tiến: “Tôn thiếu, anh còn muốn làm gì nữa?”
Tôn Tiến đi nhanh tới, anh ta móc một vật từ trong ngực ra đưa cho Hạ Tịch Quán: “Đây là bánh bao tôi mua cho cô, suốt đường tôi vẫn luôn ủ nó trong ngực, vẫn còn nóng, cô mau ăn đi.”