Chương : Lão Phu Nhân Bị Bệnh
Chị Hoa không hỗ là người đại diện kim bài, nếu chuyện Diệp Linh quyết định nhúng tay, chị ấy sẽ trực tiếp lấy được tin tức đầu tiên.
“Cái gì Linh Linh, Lệ Yên Nhiên muốn hợp tác với cậu?” Hạ Tịch Quán cũng là mới vừa nghe được chuyện này.
Diệp Linh gật đầu: “Đúng vậy, cô ta quấy rầy tớ rất lâu rồi, nhưng tớ từ chối.”
Hạ Tịch Quán ngưỡng mộ nhìn Diệp Linh: “Linh Linh, cô ta chính là thủ phủ thiên kim, sao cậu lại không nễ mặt cô ta như thế, không sợ cô ta xử tử cậu hả?”
Diệp Linh liếc mắt Hạ Tịch Quán: “Sợ cái gì, cô ta dám làm phiền tớ, tớ liền đi tìm Lục Hàn Đình, bảo anh ta quản tốt vị hôn thê của mình.”
“°ệm “Mượn đao giết người, lầy đàn ông trị phụ nữ là vũ khí tốt nhát, Quán Quán, học đi.”
Hạ Tịch Quán cùng đám Phạm Điềm gật đầu như giã tỏi, học được rồi.
Diệp Linh trở về vấn đề chính: “Đường Lệ xuất thân chính quy, bọn Lệ Yên Nhiên cũng nhảy giỏi, hai phe ăn nhịp với nhau, đều vô cùng muốn thắng, một tuần này bọn họ nhát định sẽ dày công tập luyện, nhảy vũ đạo độ khó cao để chứng minh bản thân, chúng ta đừng liều mạng theo bọn họ, liều cũng không thắng, chúng ta nhảy vũ đạo đơn giản thôi, là kiểu nhảy rất dễ học ấy.”
Diệp Linh định vị vô cùng chính xác, sự thực chứng minh cô đúng.
Hạ Tịch Quán không có ý kiến gì, Diệp Linh nói như thế nào các cô nghe thế đó.
Diệp Linh nhìn về phía chị Hoa: “Chị Hoa, chị đo số đo ba vòng bọn họ nhé, đặt đồ chiến riêng cho họ, về phần nhà tạo mẫu tóc thợ trang điểm cũng bảo họ đợi lệnh em. Mấy ngày nay tớ đích thân dạy các cậu luyện múa, chỉ cần các cậu học chăm, tớ cam đoan các cậu có thể đánh bại đội cỗ động của Lệ Yên Nhiên Đại học T, các cậu có lòng tin không?”
Đám Phạm Điềm nhiệt huyết sôi trào, Diệp Linh đích thân dạy múa, hưởng thụ đãi ngộ đỉnh cao, mọi thứ cứ như nằm mơ.
Còn lý do gì để không nỗ lực?
Còn lý do gì không có lòng tin?
Mấy cô gái đám Phạm Điềm hai mắt sáng rực, trở nên đặc biệt xinh đẹp, các cô đồng thanh kiên định nói: “Có!”
Hạ Tịch Quán gật đầu, kỳ thực các cô đã thành công phân nửa.
Rất nhanh năm ngày liền đi qua, toàn bộ trường đại học Đề Đô đều bước vào giai đoạn khua chuông gõ mỏ, nam sinh chơi bóng rổ, nữ sinh luyện múa, làm chuẩn bị vì thi đấu.
Ngày đó, Diệp Linh kéo Hạ Tịch Quán lại: “Quán Quán, có một việc tớ hơi do dự, nhưng vẫn phải nói cho cậu biết.”
“Chuyện gì vậy Linh Linh?”
“Quán Quán, Lục lão phu nhân bị bệnh.”
Cái gì?
Hạ Tịch Quán trong lòng căng thẳng: “Sao bà nội lại bị bệnh, không phải cơ thể bà vẫn rất khỏe mạnh sao, rốt cuộc bà nội khó chịu chỗ nào, hiện tại bà thế nào…”
Hạ Tịch Quán liên tiếp hỏi rất nhiều, Diệp Linh ngắt lời cô: “Quán Quán, cậu bình tĩnh chút đi, tớ cũng biết cậu nghe được tin này sẽ lo lắng, tuy là hiện tại tớ rất không ưa Lục Hàn Đình, nhưng Lục gia lão phu nhân tớ không có ý gì, nếu như Lục lão phu nhân thật sự có gì không hay xảy ra mà tớ không nói cho cậu biết, tớ nghĩ chắc cậu cả đời cũng sẽ không vui vẻ.”
“Ba tháng trước Lục lão phu nhân từ Hải Thành trở về Đề Đô, khẩu vị vẫn luôn muốn không tốt, cả người uễể mỏi, nghe nói mấy ngày trước bà còn ngất xỉu trong nhà, sau đó được đưa vào bệnh viện, ở chừng mấy ngày thì có tỉnh lại. Bây giờ Lục Hàn Đình đưa lão phu nhân tới nơi anh ta ở để chăm sóc rồi, nhưng tình huống vẫn rất tệ, Lục lão phu nhân bắt đầu không ăn uống gì nữa, bác sĩ cũng bảo mấy người Lục Hàn Đình chuẩn bị tâm lý rồi.”