Chương : Làm Cái Gì Mờ Ám?
Kỳ thực anh đã quen, cuộc sống của anh vẫn luôn như vậy.
Nhưng bây giờ, cuộc sống của anh xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, anh chưa từng tưởng tượng dường như chỉ mới một đêm bà nội lại khỏe hơn, bà đang tắm ánh mặt trời ở phòng bếp, anh nghe được đều tiếng nói cười vui vẻ, còn có…
tiếng hừ giận dữ tựa như làm nũng của cô gái.
Tim Lục Hàn Đình từ từ nhũn ra, mềm mại đến không không tưởng tượng nổi, anh dán mắt tập trung lên bóng người nhỏ xinh của Hạ Tịch Quán, những chuyện này đều là vì cô đến sao?
Vì sao người bên cạnh anh đều thích cô như thế?
Bà nội, Tiểu Viên Viên, thậm chí là mẹ Ngô, bọn họ đều không lạnh không nóng với Lệ Yên Nhiên, nhưng các bà lại rất thích cô.
Lúc này lão phu nhân vừa nghiêng đầu liền thấy Lục Hàn Đình đứng ngoài cửa, bà nhanh chóng vẫy tay: “A Đình, cháu dậy rồi hả, hôm nay sao dậy trễ vậy, tối qua ngủ muộn lắm hả?”
Lục Hàn Đình trầm xuống.
Hạ Tịch Quán nghiêng đầu, đôi mắt trong vắt nhìn sang anh.
Lục Hàn Đình cũng đang nhìn cô.
Bốn mắt nhìn nhau, cả hai đều nhớ tới chuyện xảy ra đêm qua, Hạ Tịch Quán dời mắt đi trước, không nhìn anh nữa.
Lục Hàn Đình cũng thu mắt, anh đi tới cạnh lão phu nhân, nửa ngồi trên đất: “Bà nội, hôm nay sao bà lại xuống đây phơi nắng rồi, bình thường có mời bà xuống bà cũng không chịu.”
Lão phu nhân võ vỗ bàn tay to của Lục Hàn Đình: “Là do Quán Quán nói phơi nắng nhiều tốt cho cơ thể bà đó, bà liền xuống thôi. A, đúng rồi, bà còn chưa giới thiệu cho cháu, vị này chính là đầu bếp nữ xinh đẹp bà mời về Hạ Tịch Quán, cháu gọi con bé là Quán Quán được rồi.”
Lão phu nhân nghiêm túc giới thiệu.
Mẹ Ngô nhanh chóng cười nói: “Tôi thấy Quán Quán càng giống đầu bếp nhỏ, à không, đầu bếp nữ xinh đẹp thì đúng hơn nhỉ, có nhà nào có đầu bếp nữ xinh đẹp như nhà ta đâu, thiếu gia, cậu nói xem có đúng không?”
Nghe hai người chủ tớ ở chỗ này kẻ xướng người hoạ, ánh mắt thâm thúy của Lục Hàn Đình lại rơi trên người Hạ Tịch Quán, anh biết cô là tới để bò lên giường anh, nhưng không ngờ đến cô thực sự biết nấu ăn.
Giống như Lệ Yên Nhiên mười ngón tay không dính nước, tối qua cô ta bưng món mẹ Ngô chuẩn bị ra để lấy lòng anh, anh cũng không vạch trần cô ta.
Hạ Tịch Quán nhìn chỉ khoảng độ tuổi, bây giờ mấy cô gái nhỏ như cô rất ít người biết nấu ăn.
Còn về phần có đẹp hay không…
Cô đúng là rất đẹp.
Gương mặt nhỏ nhắn lại tuyệt lệ khiến khiến tim anh rất rung động.
Cô không phải ỷ vào bản thân xinh đẹp, vô cùng có tư sắc, mới muốn lấy nó quyến rũ anh đấy chứ?
Lục Hàn Đình mắp môi: “Nếu bà nội thích, vậy cô ở lại đi.”
Lão phu nhân rất vui vẻ: “A Đình, vậy cháu đừng quên trả tiền lương cho Quán Quán, Quán Quán còn biết y thuật, tối qua có châm huyệt cho bà, sáng nay bà liền cảm thấy thần thanh khí sảng, công việc của bác sĩ và đầu bếp nữ việc cứ đưa chp Quán Quán làm, cháu phải dựa theo tiền lương đắt nhất trên thế giới trả cho Quán Quán đấy.”
Lục Hàn Đình gật đầu: “Cháu biết rồi ạ.”
“Mẹ Ngô, bà đầy tôi ra ngoài hít thở không khí đi, hôm nay khí trời rất tốt.” Lão phu nhân hợp thời gọi mẹ Ngô lại, hai người lui ra ngoài, nhường không gian lại cho hai người.
Thấy bà nội và mẹ Ngô đã đi, Lục Hàn Đình một tay đút trong túi quần đi tới phía sau Hạ Tịch Quán, anh trầm thấp lên tiếng: “Mặc dù tôi không biết cô dùng biện pháp gì chiếm được yêu thích của bà nội tôi và mẹ Ngô, nhưng cô tốt nhất đừng ở dưới mí mắt tôi làm gì mờ ám, nếu để tôi phát hiện được cô lợi dụng bọn họ, tôi sẽ lập tức để cô biến mắt, hiểu chưa?”
“Làm cái gì mờ ám?” Hạ Tịch Quán nâng đôi mắt sáng lên nhìn anh: “Đêm qua tôi đã nói tôi không muốn câu dẫn anh, cho nên, anh cũng không cần lo sợ không đâu, đừng tự mình đa tình „ nữa.