Chương : Đại học A Giành Giải Quán Quân
Các đội viên Đại học A lúc nãy đã tận mắt thấy được kỳ thị và bắt công của trọng tài, bây giờ bị Hạ Tịch Quán kích lệ như thế, ai nấy đều mặt đỏ phừng, nhiệt huyết sôi trào, tràn đầy ý chí chiến đấu.
“Bọn anh có lòng tin!”
“Tịch Quán, chúng ta tất cả đều nghe theo em, thi đấu trước, ở trên trường đấu đánh gục bọn họi”
Phạm Điềm khoác tay Hạ Tịch Quán: “Quán Quán cố gắng lấy được USB cho chúng ta như vậy, chúng ta mỗi người đều nỗ lực hết sức, hiện tại chúng ta càng phải đoàn kết nhất trí xông lên trướ!
c Lúc này Vương Thông nói: “Cộng thêm anh nữa, anh cũng muốn ra sân.”
Hạ Tịch Quán nhanh chóng từ chối: “Không được, tay của anh…”
“Tịch Quán, chỉ là tay phải anh gãy thôi, anh còn có tay trái mà, anh ở trên sân chỉ đạo bọn họ, có anh, bọn họ mới như rắn có đầu, em yên tâm, anh sẽ cần thận.” Vương Thông bảo đảm nói.
Hạ Tịch Quán không cản anh ta nữa, cô gật đầu: “Vậy được.”
“Nào, chúng ta cùng nhau cố gắng lên!”
Tất cả mọi người đưa tay ra, đặt một tay lên nhau, mọi người cùng nhau hô nỗ lực lên.
So sánh với nhiệt huyết mạnh mẽ của Đại học A, Đại học T lại trằm lặng, trọng tài huýt sáo, bọn họ tâm trạng nặng nề lên sân đấu.
Bắt đầu tranh tài.
Hạ Tịch Quán vẫn đứng xem, tuy là tay phải Vương Thông bị thương, nhưng mọi người vô cùng ăn ý, thế như chẻ tre, rất nhanh đã vượt hai điểm.
Wowl Người trên khán đài vỗ tay ầm ầm, “Hình như tay phải đội trưởng Đại học A bị thương ấy.”
“Bị thương mà vẫn ra sân đấu, bội phục.”
“Tớ thấy Đại học A bọn họ hăng hái quá, còn tỏa sáng hơn cả Đại học T, dường như tớ đang thấy một Đại học A khác xa ngày xưa.”
“E là… Đại học A cũng không kém như chúng ta tưởng tượng nhỉ?”
Thầy Ngô vẫn luôn ở đó, ông thu hết mọi chuyện vào mắt, nhưng ông cũng không nhúng tay vào, mà là muốn đám nhóc bị chỉa mùi dùi hiện thực mà tỉnh ngộ, như vậy bọn chúng mới có thê trưởng thành nhanh hơn được.
Thầy Ngô đi tới bên người Hạ Tịch Quán, thấp giọng cười nói: “Tịch Quán, USB trong tay con là giả đúng không?”
Hạ Tịch Quán nhìn trận đấu, Đại học A lại giành thêm bốn điểm, cô gật đầu: “Dạ, là giả.”
“Con bé này, cầm một cái USB giả đã hù dọa hết bọn nhóc Đại học T, bọn nó bây giờ đang thấp thỏm lo âu, đào đâu ra tâm trí đánh bóng tốt, đây chính là lúc sĩ khí Đại học A chúng ta đại thịnh, Quán Quán, chiêu này của con thật lợi hại!”
Hạ Tịch Quán cong môi đỏ mọng, trong tròng mắt lóe ra ánh sáng lạnh: “Là bọn họ dâng đầu đến cửa, nếu như con không cầm gậy mạnh mẽ đánh trả, khiến bọn họ ăn trái đắng, chẳng phải là để cho bọn họ thất vọng rồi sao?”
Thầy Ngô nhìn cô gái bên người, cô gái cùng lắm cũng chỉ tuổi, hiện tại gió nhẹ lay động tóc mai cô, lại thêm vài phần phóng khoáng xuất trần, khí chất thản nhiên thong dong, một thân quyết đoán và thông tuệ tựa băng tuyết kia của cô lại lộ ra vài phần hút hồn, khiến người ta không nhịn được nghĩ muốn quỳ lạy.
Đúng là một cô gái lợi hại!
E rằng, cô có thể khiến Đại học A từ nay về sau trở nên khác biệt.
Lúc này toàn trường vang lên tiếng thét chói tai, hóa ra là Vương Thông nhón chân lên, dùng tay trái lành lặn của mình hoàn mỹ ném vào cú bóng cuối cùng vào rỗ.
Tiếng huýt còi của Trọng tài gió vang lên, Đại học A lấy số điểm so với đè bẹp Đại học T, giành được quán quân.