Chương : Ngợp Trong Vàng Son
“..”
Hạ Tịch Quán cũng biết, không thể tùy tiện cầm, từ một khắc cô bước vào nơi này kia đã bắt đầu, cô đã tham dự trò chơi này.
Hạ Tịch Quán nhìn người bồi bàn đó: “Sao không phải nữ làm chủ, nam làm người hầu, chỗ các anh kỳ thị thế à”
Bồi bàn sửng sốt, ở tiệc rượu này luôn làm như vậy, còn chưa có người phụ nữ nào dám nói ra lời như vậy.
Tới tham gia tiệc rượu này đều đàn ông không giàu thì sang, không thiếu tiền, còn các cô gái tới đây trang điểm xinh đẹp ăn mặc lộng lãy, các cô thầm chấp nhận quy tắc trò chơi này, nói trắng ra là chính là dùng tuổi trẻ nhan sắc của mình tới quyến rũ kim chủ, thành đồ chơi của bọn họ.
“Mỹ nữ, đây là luật rừng ở đây của chúng tôi, cá lớn nuốt cá bé, nếu như cô không muốn chơi cũng được, mời lập tức rời đi.”
Bồi bàn nói.
Hạ Tịch Quán rũ hàng mi nhỏ dài xuống, bắt đầu chọn mặt nạ: “Tôi chơi, tôi chọn cái mặt nạ này.”
Bồi bàn nhìn một chút, Hạ Tịch Quán chọn một mặt nạ… con mèo nhỏ, là loại rất ít được chú ý.
Hạ Tịch Quán cảm thấy con này mèo con giống với Tiểu Viên Viên, dù không dễ thương bằng, nhưng cô vẫn chọn. Cô đeo mặt nạ mèo con lên mặt.
Hạ Tịch Quán đi cửa tiệc, cô muốn vào, nhưng lại bị người cản lại.
“Tiểu thư, thật ngại quá, mời cô đưa ra thư mời.”
“Thư mời? Tôi không có.”
“Tiểu thư, vậy cô không thể vào, trừ phi có người nguyện ý mang cô vào.”
“Mang thế nào?”
Bồi bàn chỉ một cái, Hạ Tịch Quán thuận mắt nhìn lại, cũng có cô gái không có thư mời mang chiếc váy lụa mỏng lộ vai, một chiếc xe sang trọng ngừng lại, có tên giám đốc bụng phệ mang một mặt nạ ra, cô bé kia nhanh chóng tiến lên, va vào người tên giám đốc kia.
“Ôi, đau quá đi.” Cô bé kia ỏn ẻn kêu lên một tiếng.
“Tiểu mỹ nhân, đau ở đâu, anh xem cho này.” Tên giám đốc kia cười dâm nói.
“Ghét ghê, ở đây nhiều người quá, chờ vào rồi em cho anh xem.
“Được, đi thôi, anh mang em vào.”
Tên giám đốc bụng phệ kia ôm cô gái vào ngực, chân tay sờ loạn dẫn cô ta vào trong.
Như vậy cũng được à?
Hạ Tịch Quán lần đầu tiên thấy được cảnh này, thực sự là ngợp trong vàng son, xa hoa dâm dật, nhưng vì cứu Diệp Linh, cô phải mau chóng vào trong.
Lúc này lại một tên bụng phệ khác đi đến, đi một mình,vào trong tiệc rượu này đám đàn ông đều sẽ không mang theo bạn gái.
Hạ Tịch Quán nhanh chóng đi lên trước, nhưng cô không đụng vào, mà làm bộ đau chân, “á” một tiếng.
Ánh mắt tên già kia bị hấp dẫn, Hạ Tịch Quán tuy là mang mặt nạ, nhưng dáng người cô mềm mại lả lướt, khí chất thanh thuần tuyệt lệ, là loại gái sinh viên thanh thuần, cũng là kiểu được đám giám đốc này thích nhất.
“Tiểu mỹ nhân, em sao vậy, trẹo chân rồi phải không?” Lão giám đốc kia nhanh chóng tiến lên.
Hạ Tịch Quán ngẳng đầu, đây cũng không phải rất khó, đôi mắt trong vắt của cô nhìn về ông già kia, giọng nói mang theo vài phần đau đớn làm người ta thương xót: “Chân tôi đau quá.”
Vừa dút lời, một chiếc Limo Rolls-Royce phóng đến rồi ngừng lại, cửa sau xe mở ra, một dáng người anh tuần cao lớn xuất hiện.