Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

chương 623

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương : Cô Rất Nhớ Lục Tiên Sinh

Một gã áo đen đang lái xe, ba gã khác vây quanh Hạ Tịch Quán, bọn họ rất hài lòng mặt hàng lần này, quả nhiên là cực phẩm.

Tên áo đen lái xe đã không thể chờ đợi, hắn thúc giục: “Chúng mày mau lên, chơi nhanh đi, chơi đã rồi thì đổi cho tao.”

“Đừng gấp, đối mặt với cực phẩm như vậy, bọn tao sao mà nhanh như được, các ngươi mày trước đi, tao tới quay video, người thuê đã thông báo, phải chụp ảnh quay video nhiều lên.”

Một gã áo đen lấy di động ra, nắm mặt Hạ Tịch Quán tới chụp: “Chúng mày xem này, gương mặt xinh đẹp bao nhiêu, mau cởi đồ nó ra, xem thử dáng người nó thế nào.”

“Để tao tới.” Một tên áo đen khác dùng sức kéo cỗ áo thun bên trong của Hạ Tịch Quán, kèm theo tiếng vải vóc bị xé toạc, bờ vai láng bóng của Hạ Tịch Quán lộ trong không khí.

Mấy tên áo đen nhìn đến mắt sáng rực: “Wow, da trắng như sữa bò ấy nhỉ, này, sờ lên còn trơn trọt như tơ lụa. Mẹ nó ta cảm giác như uống phải thuốc kích dục ấy, không nhịn được nữa, tao tới trước!”

Hàng mi nhỏ dài của Hạ Tịch Quán run rẫy, nhưng cô không mở mắt nổi, da thịt thắm lạnh, bên tai đều là tiếng cười bản thỉu của mấy gã đàn ông, khiến người ta buồn nôn.

Mấy tên đàn ông này động tác hết sức lưu loát, chắc là được thuê với mức tiền cao, bọn họ cũng không muốn muốn mạng của cô, mà luân phiên hãm hiếp cô trên xe xong quay video.

Đối với một cô gái mà nói, đây là sỉ nhục lớn nhất, quả thực sống còn khó chịu hơn chết, rất rõ ràng cái này người chủ mưu sau màn là muốn dằn vặt cô, muốn hủy đi thanh danh cô.

Hạ Tịch Quán giật giật, muốn giãy dụa, nhưng toàn thân không còn sức lực.

Lúc này một cái tên áo đen đã không kịp chờ muốn nhào tới, đè trên người cô, thò tay đến quần cô: “Tao chưa bao giờ chơi tiểu mỹ nhân như vậy, chúng mày xếp hàng sau ta, để tao thoải mái trước đã ha ha.”

Hạ Tịch Quán từ từ nhắm hai mắt, một khắc như thế cảm quan đặc biệt rõ ràng, cô cảm nhận xâm phạm của đám người này, nhưng cô vô lực phản kháng.

Loại cảm giác vô lực này hệt như chìm vào hồ nước chết, sau đó từ từ chìm xuống, đắm mình vào vũng sâu.

Cô đã thật lâu không cảm nhận được loại cảm giác bắt lực này, lần trước là năm cô chín tuổi kia, mẹ cùng ông nội lần lượt rời đi, chỉ có một mình cô.

Đều nói Đế Đô ngọa hồ tàng long, thì ra nguy hiểm vẫn luôn ngủ say bên cô, cô tin lầm Phạm Điềm, đây chính là hậu quả cô phải gánh.

Hốc mắt Hạ Tịch Quán nóng lên, bên trong như là có thứ gì nóng hổi mà ướt át muốn chảy ra, trong giây phút tuyệt vọng đó, choáng đầy trong trí óc cô là khuôn mặt anh tuần kia, là Lục Hàn Đình.

Là Lục tiên sinh của cô.

Một khắc như thé, thật nhớ thật nhớ anh.

Tên áo đen phía sau đang kéo quần Hạ Tịch Quán, lúc này tên áo đen lái xe phía trước đột nhiên kêu lên: “Gay rồi, phía sau có xe lao tới!”

Cái gì?

Máy tên áo đen này khá cảnh giác, bọn họ ghé vào kính chắn gió phía sau nhìn, chỉ thấy chiếc Rolls-Royce phía sau kia như điên lao tới.

Mắt vài tên áo đen co rụt lại, tràn vẻ sợ hãi, bọn hắn sợ hãi nhìn người lái xe kia, bàn tay to của Lục Hàn Đình đặt trên tay lái, mắt nhìn đăm đăm về phía trước, đôi mắt thâm thúy sâu hẹp kia tựa như tia X quang phóng qua kính chắn gió, bắn trên mặt những gã khốn này, vẻ mặt anh không chút thay đổi, lạnh lùng dửng dưng lại tàn nhẫn khát máu, khiến da đầu người ta tê rần.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio