Chương : Bị Bắt Nạt
Toàn cầu đệ nhát thủ phủ, quân chủ Lệ gia Lệ Quân Mặc, tuyệt đối không thẹn với danh xưng tối cao “con của Đề Đô”.
Nghe nói Lệ Quân Mặc và đề vương thương giới một thời Lục Tư Tước là anh em mặc cùng cái quần lớn lên, Hạ Tịch Quán nhớ tới chính mình trên người Lục Tư Tước không chiếm được chút điểm tốt, nếu như cô lại chạm phải Lệ Quân Mặc nữa, chắc sẽ bị nghiền thành tro mắt nhỉ?
Hạ Tịch Quán cảm giác mình phải thêm đẩy nhanh quá trình, trước khi Lệ Yên Nhiên kinh động Lệ Quân Mặc, mau chóng lầy được bảo rương thứ hai mẹ lưu lại, sau đó rời đi.
Mặc kệ thế nào, viện khoa học, cô tới rồi!
Radio.
Cô gái có giọng nói ngọt ngào dẫn Lệ Yên Nhiên Hạ Tịch Quán Phạm Điềm vào một phòng làm việc, sau đó gõ cửa: “Trưởng đài, Đại tiểu thư tới.”
Đại tiểu thư chính là Lệ Yên Nhiên.
Rất nhanh bên trong truyền đến một giọng nói mạnh mẽ: “Vào đi.”
Cửa phòng làm việc của trưởng đài bị đẩy ra, Hạ Tịch Quán thấy được Dạ Huỳnh.
Dạ Huỳnh mặc một chiếc áo khoác vest màu đen, bên trong là chiếc đầm màu đỏ thắm, vóc người hết sức nóng bỏng, mái tóc dài gợn sóng. Người phụ nữ hơn tuổi được chăm sóc tốt, tràn đầy đều vẻ xinh đẹp phong tình của thiếu nữ.
“Mẹ, con tới rồi” Lệ Yên Nhiên nhanh chóng chạy đến bên người Dạ Huỳnh chu môi làm nũng.
Dạ Huỳnh buông xuống công việc trong tay, cưng chiều vuốt đầu Lệ Yên Nhiên: “Yên Nhiên, ông ngoại con giao nhiệm vụ quan trọng như vậy cho con, con nhất định phải nỗ lực, mẹ đã bảo cấp dưới đưa tổ radio A đến làm chuyên mục của con rồi, tổ radio A vốn là đoàn đội rất hot trong đài chúng ta. Đài này có lượng khán giả lớn, mẹ sẽ để đài làm công tác xúc tiến đầu tư nước ngoài cho các con. Con gái Lệ Yên Nhiên của mẹ trở thành MC buổi tối rồi, nhất định có thể một lần là nỏi tiếng.”
Dạ Huỳnh làm radio nhiều năm như vậy, tương đương có thủ đoạn, bà đã lót xong đường cho Lệ Yên Nhiên, Lệ Yên Nhiên muốn không hot cũng khó.
Lệ Yên Nhiên ôm cánh tay Dạ Huỳnh nhõng nhẽo cười nói: “Mẹ, cũng chỉ có mẹ đối với con tốt nhát.”
Hạ Tịch Quán liền an tĩnh đứng ở một bên, nhìn hai mẹ con này trình diễn cảnh mẫu nữ tình thâm, từ lúc vào Dạ Huỳnh sẽ chưa từng liếc nhìn cô một cái, cô biết Dạ Huỳnh đây là muốn ra oai phủ đầu với cô.
Lúc này Lệ Yên Nhiên đột nhiên nghĩ đến Hạ Tịch Quán, cô ta cong môi: “Mẹ, đây chính là Hạ Tịch Quán, là con nhỏ của Hạ gia được bà nội coi trọng!”
Lệ Yên Nhiên ở mấy chữ cuối cùng càng thêm gẳn giọng, dường như đang nhắc nhở Dạ Huỳnh cái gì.
Dạ Huỳnh ngẳắng đầu, lúc này mới nhìn về phía Hạ Tịch Quán, ánh mắt bà ta rất lạnh, quan sát trên dưới Hạ Tịch Quán, rất vênh váo hung hăng: “Cô chính là Hạ Tịch Quán?”
Hạ Tịch Quán gật đầu: “Đúng vậy.”
“Không ngờ viện sĩ Khâu lại phái cô tới, tôi bảo đài D đến cùng làm chuyên mục với cô. Đài D mày trước kia là radio chúng tôi làm khảo nghiệm, vẫn bỏ hoang, không có bất kỳ trụ cột lưu lượng và người nghe, nhưng nhìn cô toan tính giỏi như thế, chắc cô sẽ không ngại bắt đầu lại từ đầu nhỉ?” Dạ Huỳnh cười lạnh nói.
Dạ Huỳnh giao cho Lệ Yên Nhiên đài A hot nhất, nhưng lại cho Liễu Hạ Tịch Quán đài D phế nhất, chỉ chừng đó cũng thấy phân biệt đối xử cũng quá rõ ràng.
Đôi mắt sáng của Hạ Tịch Quán dâng lên ý cười, cô nhướng chân mày lá liễu tinh xảo: “Ò, tôi không ngại, các người vui vẻ là được rồi.”