Chương : Sinh Con Trai
Hiện tại khuôn mặt tuyệt sắc đỏ rực, đỏ đến mức gần như có thể nhỏ máu, đôi mắt trong veo như nước nhìn anh chằm chằm, sau đó cầm một cái gối lên ném mạnh vào khuôn mặt tuần của anh: “Đều tại anh, em đã bảo không được rồi mà cứ khăng khăng làm, giờ thì hay lắm, mọi người đều biết hết rồi kìa!”
Lục Hàn Đình không tránh, để gối đập phải khuôn mặt tuấn tú rồi rơi xuống, anh cong môi dụ dỗ nói: “Được rồi, đều là lỗi anh, xin lỗi, em đừng giận mà.”
“Hứ.” Hạ Tịch Quán nặng nề hừ một tiếng, không để ý tới anh.
Lục Hàn Đình dán gương mặt đáng ghét kia lại gần: “Anh có thể lấy công chuộc tội, bây giờ anh… ôm em đi tắm nhé! Chúng ta cùng tắm.”
Hạ Tịch Quán hít vào ngụm khí lạnh, cô vẫn luôn biết anh là tên đàn ông mặt dày, nhưng thế này cũng dày hơn bê tông rồi đó.
Bà nội và má Ngô mới vừa đi, anh còn tâm tình muốn tắm chung với cô!
Hạ Tịch Quán nhắc chân dùng sức đạp anh: “Tự em đi tắm, nhưng em không có đồ, anh sang phòng em lấy đồ cho em đi!”
Lục Hàn Đình thấy cô thực sự không muốn, tiếp tục như vậy nữa chắc cô sẽ xù lông thật, đến lúc đó lại chả đoái hoài gì đến anh nữa lại mệt, anh chỉ có thể thỏa hiệp: “Ừ, anh lấy cho em.”
Lục Hàn Đình rời khỏi phòng.
Mới vừa đi tới hành lang, Lục Hàn Đình liền gặp lão phu nhân, lão phu nhân vẫn đứng ở đây chờ anh.
“A Đình…” Lão phu nhân nhanh chóng tiến tới trước mặt Lục Hàn Đình, thần bí nhỏ giọng hỏi: “Bà vẫn luôn nghỉ ngờ cơ thể cháu có khuyết điểm, xem này, bị bà bắt lại tại chỗ rồi, giờ cháu không chối được nữa đâu, sao thời gian lại.. ngắn thế cháu?
Chẳng lẽ…”
Trán Lục Hàn Đình chảy ba vạch đen, lão phu nhân quả thật hỏi đúng chỗ đau của anh: “Bà nội, đây là lần cuối cùng hai người đứng ở cửa phòng cháu, cháu hy vọng không có lần saul”
Lão phu nhân mặt tươi như hoa nhướng mày: “Yên tâm đi, con người bà rất đạo đức mà, bà hiểu hết hiểu hết. Mà này, bà biết một lão bác sĩ trung y, chuyên trị vấn đề về đàn ông, mai bà sẽ đi xin cho cháu thuốc, cam đoan một đêm cháu sẽ trở thành mãnh nam!”
…” Lục Hàn Đình hoàn toàn không muốn để ý bà nội nhà mình nữa.
Lão phu nhân lại kéo anh lại: “A Đình, cháu đã cùng Quán Quán phát triển đến lên cả giường, vậy tranh thủ thời gian đi cháu, mau chóng cầu hôn, rước Quán Quán về nhà, sau đó các cháu lại sinh cho bà thằng nhỏ mập mạp, hoặc bé gái cũng được, bé gái giống Quán Quán, nhất định sẽ xinh như búp bê cho xem.”
Ánh mắt Lục Hàn Đình chọt biến sâu, anh không biết anh và Hạ Tịch Quán vì sao ly hôn, nhưng anh biết đáp án này đang trong nửa đoạn ký ức còn lại.
Lục Hàn Đình không muốn khôi phục lại nửa đoạn ký ức kia, vì trong lòng anh rất mâu thuẫn đoạn ký ức đó, nên anh mới có thể mạnh mế tỉnh lại từ trong thôi miên.
Nhưng, nếu không có nửa đoạn ký ức kia, anh chung quy cũng không phải là Lục tiên sinh hoàn chỉnh, không phải Lục tiên sinh mà cô yêu.
Lục Hàn Đình lấy điện thoại ra, gửi tin cho Dr. Xuyên chiều nay tiếp tục thôi miên.
Sáng sớm hôm sau, lúc Lục Hàn Đình xuống lầu thấy được Hạ Tịch Quán đang ở trong phòng khách, Hạ Tịch Quán đã sớm dậy, hôm nay cô phải lấy thân phận Prof. Hạ cùng với viện sĩ Khâu chính thức lộ diện với diễn đàn y học đỉnh cao của Đế Đô, đây là lần đầu tiên dưới ánh đèn truyền thông cô công khai lộ diện thân phận của mình.
Hôm nay Hạ Tịch Quán mặc đồ công sở, áo sơmi lụa màu vàng nhạt, thắt nơ bướm xinh đẹp, phía dưới là váy bút chì ôm màu hồng, buộc đuôi ngựa thật thấp, lộ ra khuôn mặt nhỏ tuyệt sắc ấy.