Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

chương 957

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương : Hai Người Đàn Ông Vì Cô Đánh Nhau

Lục Hàn Đình có chút không khống chế được, lực dưới tay cũng mắt đi khống ché, lập tức đã siết cổ tay trắng của Hạ Tịch Quán đỏ bừng.

Cho tới bây giờ anh đều không nở tổn thương cô, nhất là cô mới vừa sảy thai, vẫn còn đang ở cữ, Lục Hàn Đình gần như trong nháy mắt liền buông lỏng ra năm ngón tay cô.

Thế nhưng một giây kế tiếp, năm ngón tay anh cuộn lại, vừa tàn nhẫn kéo lại cô, anh không dám buông tay, anh sợ buông lỏng như thé, cô liền bỏ đi cùng Tô Hi.

Trái tim Lục Hàn Đình như là bị cắm vào một con dao sắc nhọn, không ngừng xoáy sâu vào nội tâm anh. Người phụ nữ này tự tay hại chết con anh, người phụ nữ luôn miệng nói không cần anh, đã bức anh đến tình trạng này, nhưng anh không thể cũng không dám buông tay cô ra, anh sợ cô thực sự bỏ lại anh ra đi.

Hàng mi nhỏ dài của Hạ Tịch Quán run run nhìn về phía Lục Hàn Đình: “Em vẫn luôn tìm Tô Hi, em mượn dùng điện thoại của Lệ Yên Nhiên cũng là liên hệ Tô Hi, em muốn anh ấy dẫn em đi, cũng là đi cùng anh ấy.”

Vừa dứt lời, gân xanh trên trán Lục Hàn Đình đã bắt đầu nỏi lên cuồn cuộn, anh nhếch môi, khóe môi tràn ra vài phần khát máu: “Sau đó thì sao? Đi cùng hắn ta, sau đó thì sao?”

Hạ Tịch Quán nhìn anh, mỗi chữ mỗi câu nhẹ nhàng bật ra: “Anh biết mà, Tô Hi chính là vị hôn phu của em, năm đó mẹ em phó thác chung thân hạnh phúc cho Tô Hi, cho nên, sau này em sẽ ở cùng Tô Hi, em sẽ gả cho anh ấy, kết hôn với anh ấy.”

Sắc mặt Lục Hàn Đình đã âm trầm đến mức thể nặn ra nước, đầu lưỡi đỉnh lên gò má anh tuần, cả người anh hung dữ đáng sợ: “Hạ Tịch Quán, em giỏi lắm! Rất giỏi!”

Hạ Tịch Quán không đành lòng nhìn anh, cô quay đầu nhìn về phía Tô Hi: “Tô Hi, dẫn em đi.”

Ánh mắt Tô Hi rơi trên người Lục Hàn Đình, anh thản nhiên nói: “Lục Hàn Đình, khống chế một chút tâm tình của mình, mặc dù lúc ở Hải Thành Quán Quán dùng cắm thuật thượng cổ cho anh trọng sinh, thế nhưng chứng cố chấp của anh rất có thể sẽ tái phát, hơn nữa sẽ còn tệ hơn.”

Anh quả nhiên cái gì cũng biết. Nguồn truyen.one!”

Trên người Tô Hi vẫn khoác một tắm màn bí ẩn, tất cả mọi chuyện đều trốn không thoát ánh mắt của anh.

Lục Hàn Đình cùng Tô Hi nhìn nhau, hai người đàn ông anh tuần cường đại hệt nhau, trong ánh mắt chạm trán tràn ra một đường hoa lửa.

Tô Hi lại mắp máy môi: “Còn giờ, Lục Hàn Đình, buông tay ra, để Quán Quán đến bên cạnh tôi.”

Lục Hàn Đình châm chọc câu môi: “Nếu như tao không buông thì sao?”

Vừa dứt lời, thân ảnh Tô Hi cao to như ngọc đã trong nháy mắt vọt đến trước mặt Lục Hàn Đình, không có ai thấy được anh động thủ thế nào, thân ảnh anh như quỷ mị, trực tiếp dễ như trở bàn tay, từ trong tay Lục Hàn Đình cướp đi Hạ Tịch Quán.

Lục Hàn Đình cũng nhanh chóng xuất thủ, đánh Tô Hi một chiêu, Tô Hi một tay ôm Hạ Tịch Quán, dùng một tay đỡ một chiêu của Lục Hàn Đình.

Trong chưởng lực của Tô Hi dường như ẩn chứa sức mạnh sâu không lường được nhất của thế giới này, Lục Hàn Đình thua, Tô Hi một chưởng vỗ lên ngực Lục Hàn Đình.

Lục Hàn Đình lui về sau một bước, Sùng Văn nhanh chóng đỡ lấy: “Thiếu chủ, anh sao rồi?”

Thượng Võ là Hữu hộ pháp của Tá La môn, thân thủ rất giỏi, lúc này anh ta muốn lên trước, thế nhưng Tô Hi ôm Hạ Tịch Quán đáp xuống, gió đêm thổi tung vạt áo đen của anh ta, càng thiêm vài phần tiên khí hạ phàm, anh thản nhiên nói: “Lui ra đi, chủ tử của anh còn không phải là đối thủ của tôi.”

Lúc này rất nhiều người mặc đồ đen từ trên trời giáng xuống, mang theo lực đạo bén nhọn không gì sánh được, nhẹ nhàng đáp xuống, nhanh chóng bao vây toàn bộ những người ở đây.

Đây là người của Tô Hi.

Khuôn mặt tuấn tú của Tô Hi bình tĩnh, nhưng đã nắm trong tay toàn cục.

Lục Hàn Đình chịu một chưởng, anh cảm thấy huyết khí cuồn cuộn, cổ họng ngai ngái, anh cúi đầu, trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi.

“Thiếu chủ!” Sắc mặt Sùng Văn đại biến.

Thấy Lục Hàn Đình hộc máu, Hạ Tịch Quán nhanh chóng đưa tay kéo lại ống tay áo của Tô Hi, nhỏ giọng nói: “Tô Hi, không cho phép anh tổn thương anh ấy!”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio