Ngoại truyện: Lần đầu gặp gỡ - mối tình cơ duyên ()
[....................................]
Và giống như câu mà Quan Chấn Khiêm đã nói. Thật sự không ai dám ngăn cản anh tiến bước đến bên Cửu Cửu. Và ngay cả Cửu Cửu cũng dần dần đang chấp nhận anh
Sau khi xuất viện, Cửu Cửu được Ngụy Quân gia chăm sóc chu đáo và còn có sự chăm sóc tận tình của Dịch Lan Tuyết, làm cho nỗi hận trong lòng của Cửu Cửu đối với Quan Khiếu Luân cũng dịu bớt đi phần nào.
Còn Quan Chấn Khiêm, không cần nói cũng biết. Anh lại cưng chiều Cửu Cửu hơn bà hoàng, chỉ cần thứ cô nói muốn. Là y như rằng ngay và lập tức thứ đó lập tức xuất hiện ngay trước mắt cô. Điều này cũng khiến Ngụy Quân Khắc khá hài lòng
Ông đã thử qua trình độ của Quan Chấn Khiêm, trình độ bắn súng tốt, võ thì hoàn hảo, khuôn mặt nghiêm nghị, ra đòn dứt khoát. Đây là đặc điểm quan trọng nhất của một người nam nhân. Chẳng những như vậy, Quan Chấn Khiêm hiện tại còn là một doanh nhân lớn, vừa có tài, ngũ quan vừa xuất chúng. Điều này làm cho Ngụy Quân Khắc gật gù hài lòng
Tuy nhiên, đối với Ngụy Quân Minh Tông... Muốn lấy cháu gái của ông đâu đơn giản như vậy. Ông đã đưa ra một yêu cầu. Đó là, trong vòng tuần. Quan Chấn Khiêm phải thành lập được một công ti nhỏ và phải có tiếng để ông cảm nhận được sự nổ lực của anh
Quả nhiên, Quan Chấn Khiêm chưa từng làm Yu à không... Chưa từng làm Ngụy Quân Minh Tông thất vọng. Chỉ vỏn vẹn tuần, anh đã thành lập ra một tập đoàn nhỏ và đặt tên là "Tru Tinh", và tập đoàn nhỏ này hiện nay lại là chi nhánh của Tập Đoàn Ngụy Quân
Lúc bấy giờ, không chỉ Ngụy Quân lão gia mà ngay cả Sam Ni hay Cửu Cửu đều nhận ra được sự nổ lực của anh. Cửu Cửu cảm động đến sắp phát khóc. Nhưng rất nhanh chóng, anh đã nhìn được sự thay đổi trong ánh mắt của cô. Quan Chấn Khiêm lập tức ôm lấy cô, nhẹ giọng nói
- Đừng khóc, mắt của em vẫn chưa hoàn toàn phục hồi. Nếu em khóc, sẽ ảnh hưởng đến mắt!
Trái tim của Cửu Cửu chấn động dữ dội. Một người cao cao tại thượng như anh, lại có thể chú ý đến những chuyển biến dù là nhỏ nhất của cô. Điều này khiến cô vừa cảm thấy hạnh phúc, vừa cảm thấy an toàn. Cửu Cửu nhẹ nhàng gật đầu
Điều này khiến Quan Chấn Khiêm hài lòng, anh vẫn nhẹ nhàng ôm cô còn ôn nhu đặt lên trán của cô một nụ hôn. Nụ hôn nhẹ nhàng này tựa như đang đánh dấu chủ quyền của bản thân trên người cô. Cửu Cửu ngước mắt lên nhìn anh, khóe môi nở một nụ cười bán nguyệt
[...........................]
Đến một ngày đẹp trời
Thời tiết dần chuyển lạnh và bắt đầu có tuyết rơi. Quan Chấn Khiêm hẹn Cửu Cửu đến một nhà hàng sang trọng được trang trí hoàn toàn bằng hoa Bách Hợp trắng. Cửu Cửu khoác trên người chiếc váy màu trắng quyến rũ. Còn anh, Quan Chấn Khiêm lịch lãm bước đến bên cạnh cô với bộ âu phục sang trọng. Anh nhìn cô, bất giác mỉm cười ôn nhu
- Cửu Cửu, gả cho anh. Có được không?
Cửu Cửu đờ người và im lặng
Từ khi cô sang Mĩ, người cô gặp đầu tiên chính là anh.
Người giúp cô tìm kiếm gia đình cũng là anh.
Người giúp cô tìm kiếm giác mạc phù hợp cũng vẫn là anh.
Người quan tâm chăm sóc cô hằng ngày vẫn là anh.
Một người cho dù có bị mắng, bị chửi thậm chí bị đánh đến như thế nào vẫn không quên chúc cô một câu "Ngủ ngon"
Còn nhiều khi đợi cô thật sự nhắm mắt rồi mới chịu đi về
Nói không rung động chắc chắn là cô đang nói dối. Cửu Cửu cũng là nữ nhân, chỉ cần một người thật tâm đối xử với mình đương nhiên cô sẽ phải động tâm. Nhưng... Liệu đây có phải tình yêu?
Quan Chấn Khiêm nhìn ra được sự khó xử trong đôi mắt của Cửu Cửu, anh chỉ mỉm cười ôn nhu. Anh nắm lấy tay của cô
- Cửu Cửu, không phải ai cũng làm em tổn thương. Tin anh đi. Một lần thôi, được không?
- Chấn Khiêm... Em... Em... Em xứng đáng sao?
Cửu Cửu nghẹn ngào nói. Nhưng câu nói của cô lại như ngàn nhác dao đâm vào tim của Quan Chấn Khiêm, anh vẫn ôn nhu ôm lấy cô vào lòng
- Xứng. Em luôn luôn xứng đáng!
- Khiêm... Nếu... Nếu... Nếu em từ chối?
- Chết tiệt! Ai cho em từ chối. Phải đồng ý! Từ chối cũng là đồng ý! Vợ à!!....
[..................... còn........................ ]
Hết phần ngoại truyện về cặp này rồi nha
Quan thiếu à:)) liêm sỉ anh ném đâu rồi?
Ngoại truyện sau sẽ là về cục cưng của hai người họ nha ~
Ngoại truyện: Bảo bảo chuyên sủng của mami, papa tránh ra chỗ khác chơi!
Yu