Học ở trường mới được hai tuần, Âu Kiến Văn đã quen được tất cả các bạn trong lớp. Trong đó, nó kết thân được hai người bạn mới: Hàn An Thái và Trầm Vũ. Hai người đều ngồi ở dưới nó. Nói chuyện nhiều, hợp nhau nên trở thành bạn thân. Hàn An Thái là một người hoạt bát, nụ cười luôn treo trên môi, trông có vẻ hòa ái, dễ gần nhưng gia cảnh không bình thường chút nào. Cha hắn là giám đốc tập đoàn Vạn An chuyên kinh doanh trang sức – chính xác là một tên công tử giàu kếch xù. Người thứ hai là Trầm Vũ, là một đứa nhóc bình thường đến không thể bình thường hơn. Ba Trầm Vũ làm lái xe cho nhà họ Hàn. Có thể nói hai người họ chính là kiểu quan hệ chủ tớ, thêm hai đứa lại học cùng lớp nên thành ra phải “ chiếu cố” lẫn nhau.Thật ra nói “chủ tớ” cũng không đúng lắm. Nó có cảm giác quan hệ giữa hai người này vốn từ của nó vẫn chưa thể miêu tả được.
Song song với việc kết bạn, nó còn phát hiện ra một vài điều, có vẻ Hạ Chi Tinh bị cô lập trong lớp. Nó chưa bao giờ thấy Hạ Chi Tinh nói chuyện với bạn bè. Mỗi khi lớp trưởng muốn Hạ Chi Tinh nộp bài tập đều sẽ thông qua nó, giờ ra chơi Hạ Chi Tinh chỉ có ba việc cần làm: đọc sách, ngủ và đi wc. Ngoài ra trong lớp học, Hạ Chi Tinh rất nghiêm túc, chỉ cần nó khều khều người bên trên hay quay xuống nói chuyện với Hàn An Thái và Trầm Vũ thì sẽ nhận được cái liếc mắt đầy giận dữ kèm theo một câu “ không học thì biến”. Hạ Chi Tinh thật đáng sợ a!
Hạ Chi Tinh cũng đang rất đau đầu. Nhóc gần như không thể bắt bẻ gì được Âu Kiến Văn. Trong giờ học thì hắn luôn ngủ, hiếm lắm cũng mở mắt ra để xem tiết sau là gì, nói chuyện trong lớp giờ học gần như là không. Nhóc có nói gì quá đáng, tên ấy vẫn cười trừ làm Hạ Chi Tinh cũng không biết làm sao. Giờ ra chơi kêu hắn đi mua đồ hắn cũng không than lấy một câu, cũng không tức giận. Bất đắc dĩ, Hạ Chi Tinh mới phải dùng chiêu con gái hay dùng nhất – chia bàn.
Bàn được chia theo tỉ lệ :, Hạ Chi Tinh , Âu Kiến Văn , ai lấn qua người khác lần phải tự giác xin cô đổi chỗ. Nhóc tin tưởng tuần sau nhóc sẽ lấy lại được phần bàn còn lại của mình. Hàn An Thái thấy Hạ Chi Tinh bất công liền nói:
-Cậu có phải con gái không thế, chia bàn làm gì! Cậu chia kiểu đấy, A Văn ngồi chỗ nào?
- cậu thấy tôi giống con gái không? Tôi nói cơ thể tôi với cậu cấu tạo giống nhau đấy. Đừng nói tâm hồn của cậu mong ước được làm con gái nhé. Đồ biến thái. Còn Âu Kiến Văn nếu cảm thấy không ngồi được cậu ta có thể đi chỗ khác – Hạ Chi Tinh khinh thường nói
- Thôi nào, hai cậu đừng cãi nhau nữa. Hạ Chi Tinh không xấu như cậu nghĩ đâu, cậu ấy chia đủ chỗ cho tôi ngủ đấy – Âu Kiến Văn giải vây
- Cậu...cậu... Âu Kiến Văn là đồ không có tiền đồ. Tiểu Vũ, cậu xem hai tên ấy ức hiếp mình. Số mình thật khổ mà – Hàn An Thái mặt dày níu tay Trầm Vũ tố khổ. Trầm Vũ nhỏ bé tưởng thật liền vỗ lưng Hàn An Thái, mặt mày sốt sắng:
-A Thái đừng khóc, cậu không nên xem lời Hạ Chi Tinh là thật. Cậu là con gái thì tôi cũng là con gái, tất cả mọi người đều là con gái, cậu...cậu... không phải biến thái đâu.
Âu Kiến Văn bật cười, có kiểu an ủi người khác vậy sao, Hàn An Thái thấy Trầm Vũ có xu hướng rớt nước mắt liền ngưng trò đùa dai của mình, vỗ vỗ tay Trầm Vũ:
-Chỉ có Tiểu Vũ là tốt, đi thôi, mua kem với tôi
Hai người đi rồi, Hạ Chi Tinh bật ra hai từ “ngu ngốc”, Âu Kiến Văn nghe được lắc đầu, quay về chỗ ngồi của mình. Nhịn không được lại lên tiếng:
-Tiểu Tinh a, câu không nghĩ nên cười một chút, nói nhiều một chút sao? Thật lãng phí mà. Tôi mà có khuôn mặt của cậu, tôi sẽ làm cho tất cả mọi người đều yêu quý tôi, giống như A Nhiên ở trường mẫu giáo ý
- Đừng mơ tưởng. – Hạ Chi Tinh nhả ra ba chữ rồi cúi xuống đọc sách – cậu đi ra ngoài mua cho tôi chai nước.
Âu Kiến Văn ngậm ngùi bước ra ngoài. Chịu thôi, ai bảo cái miệng hại cái thân. Xem ra Âu Kiến Văn không thể thoát kiếp culi một sớm một chiều rồi. Về phần Hạ Chi Tinh, nhóc cảm thấy rất hài lòng, không cần tốn nhiều công sức cũng chỉnh được con khỉ này. Quá tốt!!!
-Hạ Chi Tinh
Một giọng nữ vang lên bên tai khiến Hạ Chi Tinh phải ngẩng đầu. Người tới là Lilia, mang một nửa dòng máu của Ý, là một cô gái rất đáng yêu thiên một chút yếu đuối. Hạ Chi Tinh gấp quyển sách lại, nhìn nàng, nói:
-Cậu có chuyện gì?
Cô nàng liền chìa ra một tấm thiệp màu hồng có hình teddy rất dễ thương, ngại ngùng nói:
-phiền cậu chuyển giúp mình tới Âu Kiến Văn, cám ơn cậu
Nói rồi, nàng dúi tấm thiệp vào tay Hạ Chi Tinh rồi quay đầu chạy thật nhanh. Hạ Chi Tinh nhìn tấm thiệp có chút khó hiểu
Âu Kiến Văn đem hai chai nước bước vào lớp, đặt lên bàn Hạ Chi Tinh một chai. Biết Âu Kiến Văn quay lại, nhóc liền đưa tấm thiệp hồng trước mặt Âu Kiến Văn
–Của cậu
Âu Kiến Văn thấy tấm thiệp thì hết sức ngạc nhiên, Hạ Chi Tinh có điều gì khó nói nên phải ghi thư ư? Không lẽ còn để bụng tới câu nói của mình hồi nãy? Âu Kiến Văn càng nghĩ càng cảm thấy thú vị
Mở tấm thiệp ra, đọc hết dòng chữ bên trong, Âu Kiến Văn nhăn mặt một chút. Mình lọt vào mắt xanh của người khác hồi nào vậy, lại còn là một cô nàng nửa đông nửa tây nữa. Âu Kiến Văn có biết tới Lilia, có thể xem như là một hotgirl của lớp bên cạnh, được rất nhiều anh khóa trên theo đuổi nên nàng có vẻ rất kiêu ngạo. “ thật là rắc rối mà”. Nó thầm nghĩ rồi tiện tay vo tròn tấm thiệp, ném ra chỗ khác rồi quay lại chỗ ngồi của mình, chuẩn bị cho tiết học tiếp theo.