"Mẹ kiếp thứ hệ thống đa cấp phản chủ, tao làm thế nào mà cùng lúc đi cả hai nơi? Mày muốn tao cắt người ra làm đôi rồi chia ra mỗi nửa một nơi à?"
[Kí chủ đừng nói chuyện kinh dị như thế, nhiệm vụ này là máy chủ đưa cho tôi, tôi chỉ chấp hành và làm trung gian đưa nhiệm vụ cho ngày hoàn thành]
Hệ thống nhìn hắn trong tình trạng hồn lìa khỏi xác thì thở dài ngao ngán.
Máy chủ như này thì làm khó hắn rồi, hẳn là người đang muốn kí chủ chọn một trong hai đây.
Nhưng mà máy chủ đưa nhiệm vụ này vào thời điểm hiện tại thì chẳng có chút thú vị gì.
Bây giờ cái gọi là hảo cảm của kí chủ đối với nam chính là âm vô cực.
Cái này không cần so cũng biết nếu vào thời điểm này bắt buộc phải chọn thì kí chủ của nó sẽ chọn Huỳnh Giang chứ không phải là đứa con của Thiên Đạo.
Hệ thống thì than thở máy chủ quá nương tay còn kí chủ của nó thì ngồi cắn móng tay quay số lựa người.
Cắt đôi người thì chết mà không đi thì sẽ mất điểm tích lũy hắn còng lưng ra kiếm.
Mang tiếng là hệ thống đến giúp đỡ kí chủ đổi đời mà giúp đâu chưa thấy chỉ thấy nước mắt của hắn rơi ngày càng nhiều.
[Kí chủ à...đừng nghĩ xấu về tôi chứ].
Truyện Đông Phương
"Ô, thế mày có cái tốt để tao khen à?!!"
Huỳnh Giang thấy hắn từ thở dài rồi lầm bầm một mình thì có chút lo lắng.
Y nghe cha mẹ nói là đối phương đã lấy ra bình thuốc gì đó, đổ vào mồm y rồi kêu hắn nhốt hết vào, còn có cái gì mà nói rằng không được nhổ ra vì cái gì đó
Dù không biết là cậu đã đem cái gì ra để trao đổi thuốc nhưng hắn đón rằng thứ mà cậu đưa trao đổi hẳn là quý giá lắm.
Y không ngờ rằng Duẫn Ngôn vì y mà hi sinh nhiều như vậy, thế là trong âm thầm Duẫn Ngôn lại có thêm một người nữa thề sống chết vì mình
Huỳnh Giang thì vẫn tiếp tục bổ não cho bản thân, nếu để Duẫn Ngôn đọc được những cái mà Huỳnh Giang đang nghĩ trong đầu thì hẳn là sẽ vỗ tay tán thưởng rồi đem thứ này ra so với hệ thống để đày đoạ nó
Haiz, phận hệ thống khổ lắm chứ có sung sướng gì đâu
[Để tôi bày cách cho ngài, đừng có cáu kỉnh như vậy]
"Mày bày cách giúp tao tiêu điểm tích lũy thì dẹp đi"
[...Có chút xíu điểm thôi mà..ngài không dùng lần này thì lần sau cũng phải dùng]
Sau một hồi kì kèo thì cuối cùng hắn vứt hệ thống qua một bên rồi nghiêm túc nhìn Huỳnh Giang
"Cỡ giờ anh có có thể qua nhà họ Bạch đón tôi được không? Có gì thì cứ gọi lớn vào, nếu tôi không ra thì...mau chóng rời đi"
Thực ra hắn là muốn nếu hắn bị cái gia đình kia nảy sinh ý định xấu thì Huỳnh Giang có thể tới cứu.
Nhưng nhận ra là một kẻ mới thức tỉnh dị năng đấu với một kẻ mở dị năng từ lâu và dày dặn kinh nghiệm từ kiếp trước thì cơ bản là không có lấy một phần trăm thắng.
Suy cho cùng cũng là vì thân chủ đầu thai nhầm vào cái nhà trọng nữ khinh nam.
Bình thường thì hắn chết đi cũng chẳng may mảy quan tâm tới, nay lại gọi bề thì hẳn chẳng có cái gì tốt lành.
Mong là trong nhà họ có vài ba hộp sữa ông thọ, hắn đã ăn hết sạch mấy hộp lần trước chôm được rồi.
"Nếu cậu không ra thì chạy đi? Làm gì có cái lí đấy? Nhưng mà họ chẳng phải là bố mẹ của cậu sao?"
"Có lẽ vậy, cứ nghe theo tôi là được"
Hắn thở dài đưa tay xoa xoa đầu y, nuốt lại đoạn sau vào bụng.
Nếu bảo Huỳnh Giang quay về lấy xe tăng súng máy ra đưa cả nhà họ Bạch lẫn nam chính đăng xuất khỏi trái đất thì anh ta sẽ hoá phản diện mất.
Phá cái nhà này ra thì hắn cũng đi theo họ Bạch luôn chưa kể là nam chính còn không thể chết.
Có khi anh ta còn tìm cách quay trở về trở thù Huỳnh Gianh vì đã giết chết vợ mình.
Haiz, nói ra thì số phận chị gái hờ cũng đoản mệnh.
Trong truyện thì kiếp đầu tiên thì bị xác sống cắn chết, kiếp thứ hai thì vì cứu nam chính mà chết.
Không biết hắn đã thay đổi cốt truyện nhiều như vậy thì chị gái hờ có sống lâu được hay không.
Cuối cùng thì hắn đã sắp xếp xong lịch hẹn cho cả hai bên, nhiệm vụ chỉ cần hoàn thành trước giờ đêm nay là được.
Chỉ mong là sẽ không có việc ngoài ý muốn xảy ra khi hắn đến nhà họ Bạch.
Hắn là hai nam nữ chính của bộ này lắm, sợ lại bị cột tay chân dưới hầm rồi thành cái tấm bia để bị xiên.
________________Hết chương ________________.