Duẫn Ngôn đi đến vị trí mà hệ thống chỉ định, đây là một trường phổ thông khá lớn trong thành phố này.
Mặc dù khuôn viên trường vô cùng rộng lớn nhưng vì đám xác sống nhung nhúc, chen chúc với nhau khiến "ngôi nhà thứ hai" của học sinh tan tành, còn đâu mái trường thân thương cùng tường trắng ngói đỏ.
Giờ thì đúng chuẩn với mong ước của học sinh khi sắp hết hè, nơi đây đã đạt với tiêu chí năm không...
Không thầy cô giáo
Không bài tập về nhà
Không nhức đầu bởi các môn tự nhiên
Không còn phải dậy sớm, thức đêm chuẩn bị cho các kì thi lớn nhỏ.
Và cuối cùng là không còn sống
Duẫn Ngôn thở dài đỗ xe vào lề đường, nhanh nhẹ chuẩn bị balo nhỏ gồm lương khô và nước cùng các loại vũ khí gắn lên người.
Sau đó không thể thiếu được cây phóng lợn mà hắn yêu thương.
Hệ thống không thể hiểu nổi, bao nhiêu loại vũ khí nhẹ nhàng dễ chịu phù hợp với dị năng tốc độ thì kí chủ nhà nó không chịu.
Cứ nằng nặc cầm cái cây vũ khí nặng nề kia đi khắp nơi.
Duẫn Ngôn mặc kệ suy nghĩ của hệ thống rồi mở cửa ở nóc xe chui ra.
"Lũ này thính thật!"
[Lũ xác sống cấp một sẽ không sử dụng mũi để tìm vị trí của mục tiêu đâu kí chủ]
"Hở? Trên phim thường là thế mà?"
Duẫn Ngôn lợi dụng tốc độ cao cùng lợi thế tay cầm dài của vũ khí mau chóng quét sạch lũ xác sống đang có ý định trèo lên xe.
Mặc dù hắn đã cố tình tìm tới một góc tường cao để cố thủ phía sau nhưng vẫn không khả thi lắm với số lượng quá đông của xác sống.
[Mọi giác quan của xác sống sẽ theo thời gian mà thối rữa dần.
Hầu hết chúng đều không thể nhìn hay ngửi mùi.
Nhưng để phù hợp với sinh tồn, chúng sẽ tiến hoá về mặt thính giác.
Nếu kí chủ tạo tiếng động càng lớn thì xác sống thu hút tới sẽ càng nhiều]
"Ra thế....đó giờ ta tưởng bọn nó sẽ tiến hoá giống loài chó...ngửi mùi để kiếm vị trí"
Hắn quyết định đem súng để dành đạn rồi tiếp tục quá trình một mạch chém diệt xác sống của mình.
Có lẽ nếu có ai xuất hiện ở đây sẽ nói hắn rằng hắn sẽ không thể sống sót trở ra..
Thì xin lỗi...hắn có buff từ hệ thống!
[Kí chủ có muốn dùng điểm tích lũy để mua lá chắn không?]
"Tận điểm tích lũy!?"
Duẫn Ngôn run tay, thiếu chút đem vũ khí hiến tặng cho các anh em xác sống.
Lúc này chỉ có mấy con cấp , mà bây giờ mỗi con được có , điểm tích lũy.
Thế thì hắn phải giết bao nhiêu con mới hoàn vốn cơ chứ! Quả nhiên là hệ thống tư bản, lạm phát một chút cũng không cho!
[Bảo vệ an toàn của cả tôi, ngài và xe của ngài.
Kí chủ không cần phải nhìn trước ngó sau vì lo bị đánh lén nữa.
Hạn trong ba ngày ngài có thể thoải mái xử lý xác sống.
điểm tích lũy đã là quá hời rồi đấy kí chủ!]
Hắn đưa chân đá vào đầu chiếc xác sống đang định tóm lấy chân hắn kéo xuống làm nó ngã dúi dụi ra sau.
Chẳng hiểu sao khi này xác sống xung quanh nổi khùng lên, vô cùng hung hăng cố gắng lao tới thật gần hắn để kéo hắn xuống.
"Mua mua! Hệ thống đại ca à mở lá chắn cho ta đi!"
Duẫn Ngôn né tránh mấy cái tay của xác sống định với lên kéo hắn xuống để xâu xé.
Điều đặc biệt là mấy con xác sống nổi khùng nổi điên này đều là đực rựa!
Hắn sống đến từng tuổi này...mới ngộ ra được rằng...
Dù cả cái hồn đã quy về với đất trời nhưng bản tính mê gái thì có đi đầu thai cũng không biến mất!
Mãi không thấy hệ thống mở lá chắn dù điểm đã bị trừ đi.
Trong tâm hắn không ngừng đào loại hệ thống thậm chí cả chủ thần gì đó lên một lần để chửi
Hoa rơi cửa Phật...một quật có thể đập nát cái loại hệ thống không đáng tin này không!
Hắn chật vật xử lý đám xác sống nhung nhúc xung quanh.
Cả người khi này nhếch nhác thảm hại vô cùng.
Cho dù hắn chỉ việc đứng trên xe vung phóng lợn vào kẻ thù nhưng phải biết rằng tinh thần căng như dây đàn cũng rất mệt mỏi.
Thật sự dại dột khi nghe theo con mèo ú nu kia, bán mạng còn mất tiền oan.
Hắn có khác quái nào người nông dân thời phong kiến bị địa chủ áp bức đâu?
Duẫn Ngôn cật lực sử dụng sự linh hoạt từ dị năng một đòn chém xác sống ngã như rạ.
Mùi máu tanh nồng cùng tiếng kêu thê lương của chúng lại lôi kéo thêm vô số xác sống nhốn nháo chạy lại
Đời thảm nhất là khi bản thân phải gánh đồng đội heo đang afk vì rớt mạng.
Nếu là hắn ở kiếp trước thì vị đồng đội kia sẽ được nghe đạo lý làm người.
Nhưng tại lúc này thì hắn sẽ trực tiếp vứt mấy cái đạo lý dở người kia vào sọt rác mà dơ vuốt bóp nát đống mỡ thừa trong người con mèo kia.
_________________Hết chương _______________.