Lý Sương từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ trải qua chuyện như vậy, nhà cô rất có tiền, anh trai cô là Lý Hoành cũng rất lợi hại, không ai dám ăn hiếp cô, càng không có ai dám để cô chịu một tí ủy khuất nào.
Cho dù ông ba cậu có cưới mẹ kế, Chu Cách ở trước mặt cô cũng phải nói chuyện rất cẩn thận, không hề dám nói lớn tiếng.
Trong đời cô lần đầu tiên chịu nhục như vậy, chính là ở đây với Lộ Chỉ.
Cô vừa lên cao tam là đã thích Lộ Chỉ, cô thích nhìn cậu chơi bóng, thích nhìn thấy cậu cười, cảm thấy chỉ cần nhìn thấy nụ cười của cậu bao nhiêu mệt mỏi cũng tan biến.
Lúc cô học cao trung, mỗi năm học đều có đại hội thể thao, đều có các trận đấu bóng rổ giữa các lớp với nhau, cô bị bạn học lôi kéo đến xem trận đấu bóng rổ của đàn anh khóa trên, liền nhìn thấy Lộ Chỉ.
Không nói đến cậu đánh bóng giỏi như thế nào, mà trên người cậu có một loại khí chất, không để ý đến ai, đều kiêu ngạo đối với tất cả mọi người trên thế giới, rất thu hút người khác.
Sau khi đánh bóng rổ xong, mấy cô gái đều sẽ đi đưa nước cho mấy chàng trai.
Mấy người con trai muốn uống, đều không hề từ chối với mấy cô gái. Lộ Chỉ là ngưòi duy nhất không muốn.
Chàng trai mím môi, sắc mặt lãnh đạm, nhưng cặp mắt đào hoa hơi ngượng ngùng, cậu xua tay, không bao giờ chịu uống nước của con gái.
Đánh bóng rỏi xong, Lý Sương đi theo mấy chị em ra ngoài sân, thấy Lộ Chỉ từ chối nước của một cô gái, rồi đi thẳng ra ngoài sân.
Cậu cầm lấy balo đặt trên ghế, ngón tay thon dài bởi vì vừa mới chơi bóng xong mà có một ít mồ hôi, có chút bẩn, nhưng mà da bàn tay cậu rất trăng, dưới ánh mặt trời sáng bóng như ngọc.
Sau đó Lý Sương thấy cậu mở balo, từ balo lấy ra một bình nước giữ ấm màu đen thật lớn —— giống mấy bình nước mà mấy ông lão hay dùng, rất lớn, giá cả cũng vừa, hiệu quả giữ ấm khỏi chê, hình như hơi cổ hủ.
Cậu một tay cầm bình giữ ấm, một tay khác mở nắp bình, ngửa đầu uống nước.
Rõ ràng chỉ là một bình giữ ấm màu đen cổ lỗ sĩ, nhưng được chàng trai ấy cầm lại rất khác biệt, không biết dùng từ gì để hình dung, đại khái là quá đẹp mắt đi.
Trong nháy mắt, Lý Sương liền cảm thấy người con trai này quá đáng yêu, ngẩng đầu uống nước thôi mà ngoan không chịu nổi, anh trai Lý Hoành của cô cùng với chàng trai này là hai loại người khác nhau.
Tính cách Lý Sương rất cố chấp, có thể là từ nhỏ đã đi theo Lý Hoành quậy phá, lá gan của cô cũng rất lớn. Nhưng cô lại không thích khí chết kiêu ngạo trên người Lý Hoành, từ nhỏ đã không thích Lý Hoành, nhưng con trai bên cạnh cô đa số đều giống như Lý Hoành.
Khi cô nhìn thấy Lộ Chỉ, liền thấy cậu không hề giống mấy người con trai kia.
Chàng trai có khí chất rất ngây thơ, mắt đào hoa lúc nhìn người khác, con ngươi màu cafe nhạt như phát sáng, là loại có thể làm cô bình tĩnh trong một cái chớp mắt.
Lý Sương lúc bị cậu nhìn đến, sẽ cảm thấy mình giống như được cả thế giới yêu thương.
Cô xem xong một trận đánh bóng rổ, liền xác định là mình thích Lộ Chỉ.
Nhưng Lộ Chỉ được rất nhiều người thích, trong lớp cô đều có vài người thích Lộ Chỉ. Cô chần chừ không dám tỏ tình, một phần là biết được từ miệng Lý Hoành, Lộ Chỉ là con trai của mẹ kế cô.
Cho đến khi Lộ Chỉ lên cao tam, thường xuyên đi quậy phá cùng Tống Du, không thể hiểu được cũng đi thông đồng với cô.
Khi đó cô mới biết nhà Lộ Chỉ phá sản, cuộc sống có lẻ sẽ không được tốt lắm, lúc cô đi qua người cậu ngay cổng trường, trong vài giây, trong đầu tự nhiên hiện lên một suy nghĩ —— nếu Lộ Chỉ chấp nhận cô, cô sẽ yêu cầu ba Lý của mình đi giúp Lộ gia.
Nhưng mà Lộ Chỉ quá lãnh đạm, thậm chí trên người còn có một lợi xa cách, từ chối cô đến gần.
Sau đó Lộ Chỉ tốt nghiệp, Lý Sương cũng lên cao tam.
Trong nữa năm học cao tam cô liền mơ được gặp Lộ Chỉ, cô thích cậu đến không chịu được. Lộ Chỉ là con trai của mẹ kế cô thì sao? Cô không ngại.
Một lần nữa được nhìn thấy Lộ Chỉ, cô quá vui sướng. Lúc ở hồ bơi, cậu mặc đồ bơi, vừa gợi cảm vừa câu người, nhìn bóng dáng của cậu trong đầu Lý Sương chỉ có một suy nghĩ —— vưu vật.
Nhân gian vưu vật.
Cmn quá tuyệt.
Lý Sương sau này đều tưởng tượng mình cùng Lộ Chỉ yêu nhau.
Lọ thủy tinh ngôi sao này cô xếp đã lâu, cộ đặt hết tất cả yêu thích của mình. Lộ Chỉ không thể không cần, càng không thể từ chối cô.
Cô là đại tiểu thư Lý gia, từ trước đến nay chưa từng có ai dám từ chối cô, cô lớn lên lại xinh đẹp, gia đình lại có tiền, dư dả để xứng đôi với Lộ Chỉ.
Nhà Lộ Chỉ hiện tại không giống như xưa, nhà cậu đã phá sản rồi, Lộ Mạnh Thịnh lại bị người ta ép từ chức.
Cho dù là nói đến bất kì phương diện nào, cùng cô ở bên nhau, đều nói là cậu trèo cao —— chuyện tình vương tử cùng cô bé Lọ Lem.
Mình lại thích Lộ Chỉ như vậy, cũng không bởi vì gia đình anh không tốt, mà giống như mấy người kia xem thường cậu.
Chỉ là ——
Lý Sương rũ mắt, trong lòng vẫn có chút không thoải mái.
Lộ Chỉ đóng phim khẳng định có thể tiếp xúc được với rất nhiều nữ minh tinh, nói không chừng còn sẽ đóng phim chung, còn có khả năng diễn mấy cảnh thân mật nữa.
Lý Sương giương mắt, nhìn chằm chằm môi Lộ Chỉ, nhịn không được nghĩ, nụ hôn đầu của học trưởng còn không?
Cô từ nhỏ muốn cái gì, cái đó phải là tốt nhất, ăn mặc cũng vậy, cho dù thành tích không tốt, ba cô chắc chắn sẽ bỏ tiền cho cô được hạng nhất.
Cô hy vọng ít nhất Lộ Chỉ vẫn còn nụ hôn đầu, cho dù không còn, sau này ở bên cạnh cô thì không thể đi đóng phim được nữa, mà phải đi học kinh doanh, sau này còn giúp ba cô quản lý công ty.
“Học trưởng, anh làm ơn nhận lấy đi mà?” Lý Sương cười nói: “Em không có ý gì đâu, chỉ muốn anh nhận ấy nó thôi.”
Con gái mà xếp ngôi sao cho con trai, phần lớn đều là thể hiện sự yêu thích của mình, Lý Sương không tin Lộ Chỉ không biết.
Cô nghĩ, nếu Lộ Chỉ nhận lấy, có phải hay không la biểu hiện, anh ấy thật ra cũng thích mình?
Lộ Chỉ không muốn có bất kì tiếp xúc gì với Lý Sương, Lý Sương không giống với Phạm Thiên Nhụy.
Lý Sương hình như thích cậu hơi quá, cậu có từ chối cũng không thèm quan tâm. Cậu thật sự không biết cô gái này đối với cậu tấm lòng rất lớn, hay là thật sự nhìn không ra cậu không có ý với cô.
Mà Phạm Thiên Nhụy, Lộ Chỉ có thể cảm giác được Phạm Thiên Nhụy thích cậu, giống như thích một món đồ đẹp. Có thể có cũng được, không có cũng không sao.
Lộ Chỉ lạnh nhạt nói: “Tôi không hích mấy cái này, cô đem về đi.”
“Em biết rồi.” Lý Sương sắc mặt lạnh xuống, mắt hạnh sắc bén, cô nhìn Lộ Chỉ, không tránh hỏi: “Vậy anh có thể cho em biết, anh tại sao không cần không?" Dừng một lát, giọng cô mềm mại lại, mang theo giọng nói đặc biệt của con gái mới lớn nói: “Học trưởng, anh đã từ chối em rất nhiều lần, em không tin, anh nhìn không ra em đối với anh là có ý gì.”
“……”
Lộ Chỉ hạn hán lời.
Con gái thích cậu có thể xếp hàng dài tùe cửa Bắc đến cửa Nam của đại học Điện Ảnh, cũng có thể xếp được vài vòng trong trường của bọn họ, nhưng chưa có ai tự tin như Lý Sương.
Cậu thi đại học xong đã từ chối cô một lần, lúc sau càng không có bất kì quan hệ gì với cô, tại sao cô gái này có thể dùng một giọng điệu như đang trách cậu, giống như đang hỏi ——
Anh dựa vào cái gì mà không cần đồ của tôi?
Da mặt Tần Tư cũng không có dày như vậy đâu.
“Tôi đã từ chối cô rất nhiều lần, cô cũng nhìn không ra tôi có ý gì hả?” Lộ Chỉ gõ gõ trên cái lọ ngôi sao thiyr tinh, móng tay gõ gõ thân bình, phát ra âm thanh dễ nghe, cậu nâng mắt, từng câu từng chữ mà nói: “Cô có quyền thích tôi, tôi cũng có quyền từ chối cô, hơn nữa, tôi từ trước tới nay chưa có bất kì ý tứ gì với cô. Từ ban đầu, tôi đã nói là tôi không thích cô.”
Lý Sương bị cậu nói trực tiếp như vậy trên mẳ có chút không chịu nổi.
Lộ Chỉ ngày thường sẽ không nói lời khó nghe như vậy, nhưng một khi cậu đã nói thì khó nghe đến cực điểm.
Lý Sương có chút bực bội.
Cô là môht cô gái xinh đẹp, điều kiện trong nhà lại tốt, theo đuổi lâu như vậy cũng chưa chạm được đến mặt bàn, trong nhà lại chỉ có mình cô là con gái, vậy mà chàng trai này lại dám từ chối cô.
Cmn quá mất mặt!
Khổ lâu như vậy, cô càng mất mặt hơn.
Lý Sương cầm lấy lọ thủy tinh quay người chạy, cô quay đầu nhìn chàng trai đang ngồi trên bàn trà, có chút khinh bỉ nâng cằm.
Chờ xem, sớm hay muộn anh cũng quỳ xuống cầu xin tôi!
Cô muốn bắt đầu theo đuổi Lộ Chỉ, chờ đến tay, cô muốn bỏ Lộ Chỉ, cho cậu nột đả kích lớn.
Cô rất thích Lộ Chỉ, nhưng cô cũng không chấp nhận được Lộ Chỉ lạnh nhạt với cô năm lần bảy lượt như vậy.
Đây là Lộ Chỉ từ chối cô, cô sao này sẽ trra thù.wattpad:tien_tieumieumieu
Lộ Chỉ về trường trước nột ngày, chạy tới 'Nhà' của cậu cùng Tần Tư Hoán.
Từ lần trước cùng Tần Tư đánh dã chiến, Lộ Chỉ luôn có chút xấu hổ khi nhìn thấy hắn, điện thoại gọi đến cũng không nghe, tin nhắn cũng không trả lời hắn.
Cảm thấy quá thẹn!
Cho dù cậu có uống say, nhưng Tần Tư Hoán cũng không thể chiều theo cậu có được không!
Mắc cỡ hơn chính là, chó Tần còn mặc dày hỏi: “Bảo bảo, không phải em nói em nằm mơ thấy anh làm như vậy sao.” Hắn cười một chút, lại nói: “Chồng đang giúp em thực hiện giấc mơ.”
Mẹ nó chứ thực hiện giấc mơ!
Cậu làm trong mơ nhiều như vậy, lão già háo sắc này chẳng lẽ còn muốn giúp cậu thực hiện từng cái!?
Cậu căn bản không cần Tần Tư Hoán thực hiện giấc mơ giúp cậu có được hay không!!!
…… Tuy rằng thật sự cũng rất kích thích.
Hừm.
Cũng có một chút xíu sướng.
Đêm đó làm xong, sau này mỗi lần mơ tim cậu đều đập rất nhanh, thậm chí lúc ra cửa nhìn thấy xe cũng có chút mềm chân.
Cậu giành thời gian nữa tiếng quý giá đi ăn cơm với Tần Tư Hoán, ăn cơm xong, Lộ Chỉ liền leo lên xe đạp công cộng chạy đi, nữa câu cũng không thèm nói với Tần Tư Hoán.
Người đàn ông ánh mắt u ám nhìn theo bóng dáng cậu, đến khi không nhìn thấy cậu nữa, hắn mới chửi thề một tiếng.
Buổi chiều, trời ấm áp, Lộ Chỉ trên tay cầm thẻ xe buýt, lúc đi còn nhảy chân sáo.
Tần Tư Hoán híp mắt, nhìn chằm chằm mông cậu.
Nhìn một lúc lâu hắn rốt cuộc nhịn koong được nữa, nhanh chân đi ra khỏi biệt thự, đuổi theo Lộ Chỉ.
Bảo bối nhỏ lần này thật không có lương tâm, thà giành thời gian đến trường, chứ một giây cũng không thèm nói chuỵen một câu với hắn.
Người đàn ông nắm lấy cổ tay Lộ Chỉ, mạnh mẽ kéo cậu lại: “Chồng đưa em đi.”
Lộ Chỉ: “……”
…… Chồng.
Chồng là cái quỷ gì!
Em tự đi được nha!!!
Lộ Chỉ lãnh đạm: “Không.”
Tần Tư Hoán kéo cậu về lại biệt thự, nghe cậu nói tay nắm chặt hơn, “Đừng quậy.”
Lộ Chỉ: “Em không quậy.”
“Được.” Tần Tư Hoán mở cửa ghế phụ, rất biết nghe lời: “Lên xe, chồng đưa em về nhà.”
Lộ Chỉ ngồi trên xe, cài đai an toàn, chờ Tần Tư Hoán lên xe, cậu lẩm bẩm nói: “Anh không phải chồng của em.”
Tần Tư Hoán cắm chìa khóa, dẫm chân ga, tay nắm lấy tay lái, quay đầu xe, hắn cong cong khóe môi, nheo mắt nhìn nhóc con, không nói chuyện.
Lộ Chỉ tiếp tục nói thầm: “Anh có rửa xe chưa đấy, sẽ không từ ngày đó đến bây giờ không có rửa xe chứ, dơ như vậy.”
Người đàn ông vẫn không lên tiếng, mắt nhìn thẳng bình tĩnh lái xe.
“Anh không biết xấu hổ.” Lộ Chỉ không nhịn được nói, “Làm chuyện như vậy mà còn mặt mũi gặp em?”
“Làm chuyện như vậy?” Người đàn ông hỏi, hình như rất tò mò: “Làm chuyện gì?”
Lộ Chỉ tai ửng đỏ, mặt cũng hồng hồng, cậu rũ mắt, nhìn chằm chằm đầu gối, nửa ngày mới nhỏ giọng nói: “Em không thích ở trên xe, chú.”
“Nhưng em ngày đó kêu rất sướng mà.” Người đàn ông nói.
Lộ Chỉ: “……”
Tôi tại sao không nói lại được vậy nè!!!
“Người say rượu…… Đều sẽ kêu. Em chỉ là, chỉ là…… Kêu hơi đặc biệt chứt.” Lộ Chỉ giải thích nói: “Em cũng không có…… Không có cái kia.”
Cậu trước sau không nói Tần Tư Hoán không biết xấu hổ, mở miệng liền nói thô tục.
Xe đang chạy trên đường, đèn đỏ.
Tần Tư Hoán dừng xe.
Hắn quay đầu, chợt vươn tay, đầu ngón tay chạm chạm vành tai Lộ Chỉ, vành tai nhóc con đỏ chót, rất câu người.
Lộ Chỉ muốn trốn.
Sau đó liền nghe được giọng nói đầy ý cười của người đàn ông, thong thả ung dung hỏi: “Lộ lộ, em thẹn thùng?”
Lộ Chỉ rất xấu hổ.
Cậu luôn biết tửu lượng mình không được tốt, nhưng không biết khi mình uống say sẽ nói cái gì nha.
Cậu lúc trước mơ thấy mình cùng chó Tần ở trên xe, nhưng đó chỉ là mơ.
Sau này người đàn ông liền giúp cậu đem giấc mơ thành hiện thực.
Trong lòng cậu tuy vui nhưng cũng có chút tức giận, nhưng mà thật sự là quá xấu hổ, cậu không muốn thừa nhận, người đàn ông đã giúp cậu ——
Đem giấc mơ đẹp thành sự thật.
Cậu ngay bây giờ phát hiện mình đối với Tần Tư Hoán có tính chiếm hữu rất cao, loại kích thích đối với người đàn ông ngày một nhiều hơn theo thời gian.
Đêm đó có rất nhiều chi tiết cậu nhớ không rõ, nhưng tâm lý ý muốn lại nhớ rất rõ.
Đêm đó trong đầu cậu chỉ có một suy nghĩ.
A! Rất thích chồng nha!
Khai giảng xong Lộ Chỉ vẫn ở bên ngoài, ở tại biệt thự nhỏ Tần Tư Hoán mua cho cậu, dì giúp việc mỗi ngày đều đến nấu cơm, thuận tiện dọn dẹp nhà.
Sang năm Tuấn Thành có rất nhiều hạng mục mới, Tần Tư Hoán tuy rằng ở trước mặt Lộ Chỉ giống như một thằng ngốc, nhưng Lộ Chỉ cũng cần phải thừa nhận rằng, Tần Tư Hoán thật là một người thành công, hắn vừa có đầu óc vừa chăm chỉ, nghĩ đến cái gì liền trực tiếp đi làm, không có ngày nào thả lỏng.
Lộ Chỉ buổi sáng đi học ngẫu nhiên có gặp, tổng tài Hứa Hàn của mình chạy chiéc xe thể thao ra cửa, trên xe thể thao lâu lâu có con gái ngồi bên cạnh, nhiều lúc cũng có nam.
Không nhìn rõ được gương mặt với thân hình lắm.
Vào tháng tư, 《 Những Thời Gian Tốt Đẹp Không Thể Quay Về 》được phát sóng trên đài Chanh cũng như trên mạng.
Bộ phim vườn trường này chi phí quay phim không cao, nhưng lúc đạo diễn quay phim kỹ thuật quay rất tốt, đem nhân vật từ ngôn ngữ đến ngoại hình đều quay rất đẹp, ống kính lấy hình đúng chỗ.
Thời gian chiếu phim truyền hình trong nước là từ : đến :, là thời gian hoàng kim của đài Chanh, hai tập phim, ở giữa có chèn thêm quảng cáo.
Lộ Dao đang chuẩn bị thi cao trung, Lộ Mạnh Thịnh mỗi ngày đều canh trước TV để xem phim.
Mặt khác Kiều Định cùng với mấy thư kí trong văn phòng, cũng có mấy người là hội viên tập trung trên điện thoại, chuyên môn cõng nồi giúp Boss của mình.
Tại sao lại cõng nồi giúp Boss của mình ——
Thật sự là lúc đầu cũng đâu cần phải cõng nồi giùm Boss.
Tần Tư Hoán từ nhỏ đã có tính tình quái gỡ, rất ít khi xem phim truyền hình, thậm chí cả Weibo hay mấy ứng dụng quan hệ xã hội cũng không biết cách dùng.
Lộ Chỉ cũng không biết xuất phát từ nguyên nhân nào, cũng không muốn Tần Tư Hoán xem bộ phim này lắm.
Người đàn ông trầm thấp nói “Áp tường anh” cảnh này khác xâu vào đầu cuta Lộ Chỉ, Lộ Chỉ sợ Tần Tư Hoán khi xem phim lại bị nóng đầu, nói thêm một câu.
—— “Bảo bảo mặc đồ bơi chp anh xem. Ừm, rất đẹp, đến, cởi.”
Lộ Chỉ cảm thấy Tần Tư Hoán đầu óc có bệnh thật sự có thể nói được câu này, cho nên cậu không cho Tần Tư Hoán biết.
Mà Kiều Định lại quá thích một màn này.
Phim truyền hình tổng cộng tập, cảnh của Lộ Chỉ xuất hiện ở tập , Lục Quân Cửu lúc đầu là một giáo bá, không mặc đồng phục còn lưu manh, còn thường xuyên đùa giỡn com gái trong trường.
Tập , Lục Quân Cửu áp tường một cô gái xinh đẹp.
Tập , Lục Quân Cửu mặc đồ bơi.
Tập , Lục Quân Cửu đạp xe chở nữ chính.
Kiều Định cảm thấy, dựa theo tính tình Boss của mình, nhìn thấy không chừng có thể nổi điên.
Đoàn trợ lý đều có thể dự đoán trước được xem để cõng nồi giúp Boss nhà mình.
Lộ Chỉ ban đầu lên sân quá đẹp.
Con gái tuổi thanh xuân đâu nghĩ đến mình bị một giáo bá theo đuổi? Đặc biệt là giáo bá kia còn vì mình mà bị thay đổi.
Điểm mấu chốt chính là, anh trai giáo bá có dáng người quá đẹp, mặc đồ bơi con mẹ nó câu người.
《 Những Thời gian Tốt Đẹp Không Thể Quay Về 》 ratings ban đầu rất bình thường không cao không thấp, nhưng lúc chiếu đến Lộ Chỉ ratings đột ngột tăng cao, đặc biệt là tập , Lộ Chỉ mặc đồ bơi xuất hiện trước ống kính..
Mẹ nó bộ dáng đó, tuyệt, hoàn toàn áp đảo vai chính Đào Thanh Ứng.
Thậm chí diễn với nữ chính cũng có chút tra.
Thời gian nghĩ trưa hôm nay Kiều Định ngồi lướt Weibo, bỗng nhiên lướt đến tin tức Lục Quân Cửu đồ bơi
Kiều Định ánh mắt sáng lên, tò mò click vào.
Tập hôm qua mới chiếu trên truyền hình, hội viện trên mạng thì có thể được xem trước.
Thứ nhất là Lộ Chỉ mặc đồ bơi chụp hình.
Chín tấm ảnh, mỗi tấm hình đều…… Sắc.
Kiều Định lướt một vòng bình luận, không kiềm được khóe ôi đang cong lên của mình.
Lộ Chỉ là ngưòi mới, chưa có nổi tiếng, người biết đến cậu cũng không nhiều, đa số bình luận đều là khen ngợi.
Kiều Định đang chăm chú đọc bình luận, trên đầu vang lên giọng nói nghiêm túc của Boss nhà mình: “Kiều Định.”
Tác giả có lời muốn nói:
Nội tâm Kiều Định: Chuyến này toi đời rồi....