Thời gian livestream Mạc Tụng thông báo trên Xingbo là đúng chín giờ sáng, lúc này còn mấy phút nữa mới tời giờ, mà xung quanh đã vô cùng náo nhiệt rồi.
May mà lúc thiết kế quy hoạch thôn, quảng trường trung tâm này được làm khá rộng, đủ để tất cả người chơi tập trung lại.
Với tư cách là một nghệ nhân thủ công của "Thôn Nấm", [Xới cho tôi bát cơm] chủ động nhận nhiệm vụ sắp xếp địa điểm tổ chức sự kiện, bằng tay nghề làm mộc của mình, anh ta thiết kế một sân khẩu biểu diễn hình vòng cung, lại dùng gỗ để thiết kế ra trụ nhỏ trên đài, bên trong lót cỏ mềm, người chơi có trứng thú cưng có thể đứng ở đằng sau bục này, đặt trứng thú cưng của mình vào bên trong, vừa giúp cố định vừa giúp bảo vệ trứng.
Đương nhiên, cũng không thể để tất cả người chơi phải đứng được, anh ta còn chuẩn bị sẵn cả ghế chân cao nữa.
Ngoài sân khấu biểu diễn, anh ta làm thêm một chiếc lều che nắng cực lớn, phủ kín không gian bên dưới sân khấu, che nắng cho cả khán giả đến xem, không ít người chơi thấy đều phải khen một câu "Giỏi", rồi đến chỗ [Xới cho tôi bát cơm] đặt hàng. Lều này mà dựng ở trong sân, thì cũng không kém giàn dây leo của Lê Lê là mấy đâu nhỉ?
Nhưng game thủ tay chân không chịu phối hợp, không làm được đồ thủ công như bọn họ, vẫn lên chọn mua sẵn cho lành. _(:з" ∠)_
Sau đó, [Xới cho tôi bát cơm] đến tìm Khương Hoài Bích trao đổi một phen, thuận lợi nhận được một nhánh cỏ dài màu đỏ trong tay đối phương. Loại cỏ này không biết Khương Hoài Bích tìm được ở chỗ nào, lá vừa dài vừa dày, dùng đá vạch lên sẽ để lại những vệt màu đen.
Có thứ này, [Xới cho tôi bát cơm] tiện tay nhặt một hòn đá, vung tay viết xuống mười chữ "Đại hội trứng thú cưng phá xác của thôn Nấm" thật lớn, nét chữ trôi chảy, liền mạch.
Không chờ người chơi xung quanh kịp nhìn rõ chữ viết bên trên, anh ta đã bắt đầu treo phiến lá này lên chỗ trống bắt mắt nhất ở trên nóc lều.
Lúc này, những người tới vây xem mới biết, hóa ra đối phương đã lên kế hoạch từ sớm, một tấm băng rôn tự chế đã ra đời.
Ống kính máy quay của Mạc Tụng ghi lại tất cả những cảnh này, khán giả xem live đầu tiên là cảm thấy choáng váng với ý tưởng khác thường của anh đại, sau đó lại mồm năm miệng mười góp ý.
"Anh đại ! Băng rôn có rồi, thêm luôn hai câu đối hai bên đi cho cân? Tôi thấy hai cây cột dựng lều bên kia không tồi kìa, vừa đủ treo hai cái lá."
"Câu đối thì thôi đi, thời gian eo hẹp, chúng ta không phải dân chuyên, không nghĩ được nội dung phù hợp đâu. Tôi nói này, livestream của "Vùng đất điền viên" luôn có rất nhiều người đến xem, dựa theo kinh nghiệm từ trước, số lượt xem lần này chắc phải lên đến mấy chục triệu ấy, sao không có ông chủ lớn nào muốn làm quảng cáo trong game, tới tìm Lê Lê và Mì Gấu Đỏ nói chuyện hợp tác nhỉ, ném tên sản phẩm vào trong phòng phát sóng, hiệu quả không phải tốt hơn những chỗ khác nhiều à?"
"Ha ha ha! Ngẫm kỹ lại thì thấy cũng có lý ghê ấy mà, nhưng mà kiểu hợp tác này thực sự không khuyến khích mấy công ty như "Thực phẩm Vị Cổ" tìm tới, mùi vị dịch dinh dưỡng của mình thế nào, mấy người cũng tự biết chứ nhẩy:))"
"Ớ! Lầu trên nhắc tôi mới nhớ, mong có ngày Lê Lê hợp tác với công ty sản xuất dịch dinh dưỡng!"
Thấy chủ đề nói chuyện của khán giả lao như điên về phía "Ăn", Mạc Tụng vội vàng lên tiếng, kéo sự chú ý của bọn họ lại.
"Chào mọi người, chúc buổi sáng tốt lành, bây giờ chỉ còn khoảng phút nữa là sự kiện sẽ chính thức diễn ra, hoạt động tại quảng trường lúc này, mọi người cũng xem hòm hòm rồi đúng không? Để tôi dẫn mọi người đi xem những thứ thú vị khác nữa nhé, tuy nội dung livestream chính của hôm nay là cảnh trứng thú cưng của hai mươi game thủ may mắn phá xác, những những người chơi có mặt ở đây lúc này không chỉ có hai mươi người đó, chúng ta hãy cùng đi nhìn xem bọn họ đang làm gì nhé!"
Nói xong, bèn dẫn khán giả đi tới một chỗ cực kỳ náo nhiệt.
Đây là "Con phố" do người chơi tụ tập cùng một chỗ tạo thành. Hai bên đường là đủ các loại vải vóc màu sắc sặc sỡ, hoặc là phiến đá, tấm gỗ, bàn ghế, tạo thành một "Quầy trưng bày hàng hóa". Trên mỗi một mảnh vải, sau mỗi một cái bàn đều có một người chơi đang đứng hoặc ngồi xổm, trước mặt họ để đủ các loại hàng hóa, không ngừng chào mời những người đi ngang qua.
"Có ai cần nông cụ vàng không, đây đều là đồ tôi mở được từ gói nạp "Công cụ vàng" đấy, bị trùng cho nên mới mang ra đổi, không bán, anh em nào có ý thì tuyệt đối đừng bỏ qua!"
"Quặng đồng, quặng sắt, quặng bạc, quặng vàng và các loại đá quý đây, số lượng có hạn, ai tới trước được trước nào ~"
"Vỏ sò, ốc biển, sao biển, đá cuội số lượng lớn, nguyên liệu nâng cấp trang trí nhà cửa đây, mua cái giảm giá %, riêng đá cuội mua giảm giá %! Đại đại hạ giá đây, mọi người đi ngang chớ bỏ qua!!"
"Khăn tay ~ Túi thơm ~ Trâm cài tóc ~ Thắt lưng ~ Chị em nào có như cầu thì nhanh nhanh tới đây nào, tất cả đều là màu hiếm, phối với trọn bộ váy thì phải gọi là tuyệt vời!"
Ngoại trừ những người buôn bán lặt vặt kiểu này, thì nhiều nhất vẫn là...
Mạc Tụng yên lặng chuyển ống kính máy quay đến một hướng khác, một phố ăn vặt hiện ra trước mắt khán giả. Thịt nướng, cá nướng, rau xào, bánh ngô, thậm chí còn có cả nước ép cà chua, dưa chuột, món nào cũng có, không quầy nào giống quầy nào cả.
Đây cũng là nơi có số người chơi chen chúc đi dạo đông nhất. Không ít người tay trái cầm một xiên thịt, tay phải cầm một cái bánh thơm phức, quay bên trái cắn một cái, rồi lại quay sang phải gặm một miếng, ăn hết đồ trên tay xong lại tiếp tục lấy trong ba lô ra một con cá nướng, thịt cá trắng phau còn bốc hơi nóng, mùi thơm xộc thẳng vào mũi.
Mạc Tụng nuốt nước miếng, có loại xúc động muốn đi lên mua một ít về ăn.
Người chơi đi ra khỏi phố ăn vặt, không có ai không mang theo biểu cảm thỏa mãn trên mặt, có thể thấy bọn họ ăn vô cùng sung sướng, thiếu chút nữa quên luôn mục đích khi tới đây của mình.
Khu bình luận trong phòng phát sóng đã từ "????" biến thành "Chảy nước miếng" từ bao giờ, khán giả phản ứng lại, nhận ra đây chính là "Những thứ thú vị khác" mà streamer nói thì bùng nổ ngay tại trận, rất nhanh, trong khu bình luận đã xuất hiện cơn mưa đậu phụ thối.
Mỗi một miếng đậu phụ thối đều đại diện cho "Lòng căm ghét" của bọn họ đối với streamer.
"Đáng ghét! Tôi đang nghĩ hôm nay không phải ngày nào đặc biệt, mấy người này làm sao thế không biết, ai nấy đều như chuẩn bị trẩy hội vậy!"
"Trước khi xem live, tôi đã tưởng đây chỉ là tiệc mừng của hai mươi người chơi có trứng thú cưng thôi. Tôi sai rồi, đây rõ ràng là ngàn người cùng nhau ăn mừng mà! Hai mươi người có được thú cưng, những người còn lại ăn ngon uống ngọt chơi vui, còn tiện thể đi xem náo nhiệt nữa!"
"Đệt! Tôi thấy một anh giai ăn siêu đỉnh, anh ta bắt đầu ăn lượt thứ hai rồi, đúng không? Rõ ràng ban nãy vừa mới ăn xiên thịt heo nướng, xiên cá nướng, cái bánh nướng áp chảo, cái Ngọc Mễ áp chảo, một hộp bỏng ngô to, còn thêm hai cốc nước ép cà chua, thế mà bây giờ lại đã ăn tiếp rồi???"
"Ha ha ha, có người không có nguyên liệu nấu ăn mà vẫn nghĩ cách tạo món mới kìa! Mọi người mau nhìn sạp hàng phía sau Mì Gấu Đỏ, cách độ mét gì đó đi, người chơi kia nấu một nồi nước đường lớn, đang dùng nước đường để vẽ hình kìa, kể ra, con thỏ y vẽ cũng giống phết đấy chứ..."
"Tôi cũng thấy, thật sự rất thú vị, nếu nguyên liệu chỉ có mỗi đường trắng, có phải chúng ta cũng có thể làm nó ở ngoài thực tế không? (Đang nói, móc ra được một bịch đường trắng lớn, mới dùng có một lần ở trong nhà)"
"Mì Gấu Đỏ, ông học hư rồi! Đây là nội dung mà những khán giả đáng thương, không vào được game như bọn này có thể xem sao? Tôi sợ tôi còn nhìn nữa thì ngay cả trong mơ cũng muốn xiên cho ông một phát!"
"Ha ha, livestream hôm nay thú vị thật đấy, trong "Thôn Nấm" cũng phồn hoa náo nhiệt hơn thôn của tôi, quả nhiên là thôn đã phát triển được hai tháng rồi nó có khác. Vật phẩm chưa từng thấy, không biết có công dụng gì nhiều, đồ ăn cũng nhiều, tiếc là... Bây giờ tôi còn chưa thể đi đến đó."
Chúc Mặc Lăng ăn xong miếng bỏng ngô cuối cùng, lại mở một giỏ thực phẩm khác, lần này lấy được Coca lạnh, anh ta cắn ống hút, uống một hớp nước màu nâu đen, cảm nhận bọt khí tan trong miệng, thỏa mãn híp mắt, sau đó ném phật nhảy tường vào phòng phát sóng, khen thưởng cho Mạc Tụng.
Đây là cái phật nhảy tường thứ năm anh ta ném.
Mạc Tụng không hề e dè trước lời đe dọa "Xiên cho phát" của khán giả, y nói cảm ơn những người đã donate cho mình, xong hớn ha hớn hở nói, những quầy hàng này đều do người chơi dựng lên môt cách tự phát, nhưng bây giờ nó đã nghiễm nhiên trở thành một phần của hoạt động, đi dạo, mua đồ ăn vặt, lại thưởng thức cảnh quả trứng thú cưng phá xác, đây mới là cuộc sống tươi đẹp trong game nè!
Lúc nói vậy, Mạc Tụng điều chỉnh ống kính một lần nữa, để máy quay đảo một vòng qua con phố chật kín người, sau đó đi theo sau một người chơi, đang vừa ăn vừa trở lại chỗ sân khấu chính. Hai mươi người chơi có trứng thú cưng mà y hẹn hôm qua đã tới đông đủ, nhìn đồng hồ, vừa đúng chín giờ.
Người chơi bày sạp buôn bán nhận ra đã đến giờ, cũng vội vội vàng vàng dọn quầy, người đang mặc cả ngã giá cũng không làm nữa, nhanh chân đi về phía sân khấu. Đi đến nơi, họ đều học theo những người đến trước, lấy một cái ghế con ra, ngoan ngoan ngồi xuống, yên tĩnh vây xem.
Nếu không phải số người có mặt quá nhiều, người chơi ngồi cũng không ngay hàng thẳng lối, Bạch Lê suýt chút nữa đã có cảm giác, đây là các bạn nhỏ trong vườn trẻ, chuẩn bị tham gia hoạt động tập thể rồi.
Đang mải nghĩ thì nghe Mạc Tụng nhắc đến tên của mình, cậu nhanh chóng thu lại tầm mắt, bình tĩnh chờ hoạt động bắt đầu.
Mạc Tụng ho nhẹ mấy tiếng, nhìn vào ống kính may quay, tuyên bố: "Chín giờ rồi! "Đại hội phá xác" của chúng ta sẽ lập tức bắt đầu. Tôi xin được giới thiệu với mọi người bên dưới họ tên của người chơi tham gia đại hội lần này, tổng cộng có hai mươi người, tôi sẽ giới thiệu lần lượt từng người một nhé. [Lê Bạch], [Yêu Tinh], [Hoài Bích], [Đào ăn thật ngon], [Mi có gan không], [Bướm bay đầy trời], [Ở đây không có biển], [Duer], [Tranh hoa điểu], [ Lê xanh], [Suối Yvyt], [Mộc diệp ca thu], [Tháng năm rực rỡ], [Lethe], [Em gái chân to], [Trăng chiếu lầu tây], [Cầy hương], [Khuynh Ly], cùng người cuối cùng, hì hì, chính tôi."
Theo lời giới thiệu của Mạc Tụng, từng người được gọi đến tên đều lấy trứng thú cưng từ trong ba lô ra đặt lên bục. Sau khi Mạc Tụng nói cùng, cũng tự mình ngồi vào vị trí cuối cùng, lấy trứng thú cưng của bản thân ra.
Lúc cầm trứng đặt vào bục, y có thể cảm nhận rõ quả trứng trong tay mình hơi rung lắc, trên mặt lóe lên sự vui mừng, không nhịn được nói với ống kính: "A ha, trứng của tôi động này, nói không chừng nó sẽ là đứa đầu tiên chui ra đó ~"
Nhưng mà, khán giả nhìn hàng dài hai mươi quả trứng thú cưng với hoa văn khác nhau được lấy ra đã sớm hưng phấn muốn điên rồi, hơi đâu để ý xem Mạc Tụng nói gì nữa.
- --oo---