Cùng Nhân Dân Vũ Trụ Trồng Rau Nuôi Gà

chương 231

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

May là Mạc Tụng và Khương Hoài Bích xem như có chút tài năng, tuy động tác vụng về những vẫn thành công nhồi được một phần dồi hoàn chỉnh.

Người chơi vây xem than thở một trận, nhưng cũng biết mình không có cơ hội này.

Vì động tác của hai người quá chậm, cho nên chỗ tiết vào ruột heo còn lại vẫn là do Tống Hân Nhiên và Ôn Thần làm.

Bạch Lê nhìn đám người nhộn nhịp cách đó không xa, hỏi Văn Tinh Diệu: "Chúng ta thế này có phải không được hay lắm không, rõ ràng là chủ heo thế mà ngoài cung cấp heo ra thì không động tay làm cái gì nữa, ném toàn bộ mọi chuyện lại cho hai người nhóc Tống, chỉ ngồi chờ ăn thịt?"

"Vậy chúng ta đi giúp họ một tay?" Văn Tinh Diệu đề nghị, "Tuy không biết họ chuẩn bị làm cái gì, những tôi có học kỹ năng nấu ăn, thực tế cũng nấu không ít lần, có lẽ có thể giúp được không ít việc."

Bạch Lê đột nhiên nhớ ra mình không biết nấu cơm: "..."

"Hay là thôi vậy." Cậu kéo tay Văn Tinh Diệu, không cho hắn đứng dậy, cố gắng gạt bỏ ý tưởng vừa nảy ra của đối phương, "Đó là livestream của nhóc Tống với Ôn Thần, cứ để bọn họ giao lưu với khán giả đi, chúng ta đi lên, lỡ cướp ống kính của bọn ho thì làm sao giờ!"

Văn Tinh Diệu liếc một cái đã nhìn thấu suy nghĩ thực trong lòng Bạch Lê, hắn trêu chọc nói: "Xem nhà người thiết kế trò chơi của chúng ta cũng rất quan tâm đến vầng sáng đại thần của mình."

Không chỉ "Vầng sáng đại thần", trong mắt hắn, dường như từng giây từng phút Bạch Lê đều đang phát sáng, phạm vi phát sáng: Toàn thân.

Tâm tư nhỏ bị nhìn thấy, Bạch Lê cũng không thấy xấu hổ, cầm tay Văn Tinh Diệu lầm bầm hai câu, rất nhanh đã cho qua chuyện này. Cậu không qua giúp cho thêm chuyện đâu, kéo dài thời gian livestream của học trò nhỏ không nói, còn ảnh hưởng đến hình tượng của mình trong lòng cư dân mạng.

Nếu có thể, cậu muốn trở thành một người thiết kế game cùng một người chơi toàn năng.

Cách đó không xa, hai người Tống Hân Nhiên đang thực hiện bước cuối cùng trong công đoạn chế biến dồi heo.

Dồi heo đã buộc chặt hai đầu được thả từ từ vào trong nồi nước sôi để luộc, trong quá trình này, Tống Hân Nhiên cầm một que kim dào, thỉnh thoảng lại chọc một cái lên dồi heo, quả khoảng chừng mười lăm phút, thấy không còn máu loãng chảy ra từ lỗ châm nữa, cậu nhóc vội vớt dồi lên, để đảm bảo hương vị của món ăn.

Tống Hân nhiên đặt dồi heo đã nấu chín ở bên cạnh chờ nguội, nói: "Dồi heo này là một trong những nguyên liệu chế biến món ăn mà lát nữa bọn em định nấu, cho nên em sẽ chừa lại một phần để chốc nữa dùng, chỗ còn lại, em và anh [Ngôi sao] sẽ cắt ra, mời mọi người cùng ăn."

Nói xong, cậu nhóc vẫy tay về phía Bạch Lê và Văn Tinh Diệu: "Thầy, anh đại [Yêu Tinh], dồi làm xong rồi, hai anh mau tới ăn!"

Khán giả trong phòng phát sóng đã rục rà rục rịch từ nãy, lập tức xoa tay như ruồi, phách lối ra lệnh cho Tống Hân Nhiên và Ôn Thần, nói hai người phải cắt cho bọn họ một đĩa dồi thật là lớn.

Thật là, chẳng lẽ hai người không nhìn thấy đủ loại quà donate chói lói ánh vàng trong tay họ sao, món này mà ngon, có lý nào bọn họ lại không tặng quà?

Aiz, vì một miếng ăn, người chơi ảo như bọn họ thực sự quá khổ!

Không giống người chơi trong game, không chỉ có thể ăn nóng ngay tại chỗ, mà còn có thể tự mình động thủ cơm no áo ấm, thực sự khiến người ta phải ghen tỵ ước ao!

Bạch Lê và Văn Tinh Diệu nghe tiếng bèn đi tới, giống như những người vây xem bình thường khác, đều chờ hai đầu bếp "Cho ăn".

Cũng phải nói, hương vị món dồi hai người làm rất chính tông, tay nghề cũng được tầm một phần ba của thần bếp, Bạch Lê nếm thử mấy miếng, thấy rất hài lòng, bèn giơ ngón cái về phía hai người khen ngợi.

Văn Tinh Diệu thấy thế, quyết định viết "Làm dồi heo" vào trong bảng kế hoạch tương lai của mình, mai mốt có cơ hội, hắn có thể làm món này ngoài thực tế cho Bạch Lê.

Mười mấy chiếc dồi heo, ngoại trừ mấy chiếc giữ lại từ trước, cùng đĩa dồi cắt sẵn mời khán giả xem live ra thì đều bị người chơi vây xem xung quanh chia nhau ăn hết.

[Vảy Xám] cũng dẫn theo heo rừng [Đầu sắt] của mình lẫn trong đám đông, y thậm chí còn để dành lại một miếng để đút cho [Đầu sắt] ăn. [Đầu sắt] không hổ là sinh vật lên được cạn xuống được nước đầu tiên trong game, ăn đến ngon lành, hoàn toàn không có tí cảm giác áy náy nào khi ăn thịt đồng loại.

Người chơi khác thấy cảnh này đều tỏ vẻ, đôi chủ nhân với thú cưng này thực sự là người tàn nhẫn, heo tàn bạo.

Khán giả xem live bỏ lỡ món tóp mỡ, cuối cùng cũng ăn được dồi heo đều cảm động muốn khóc.

"Hức hức hức, món dồi heo này ăn ngon quá đi, mềm mềm lại dai dai, hoàn toàn không có vị tanh như tôi tưởng tượng, bên trong đều là mùi hành, tỏi và hạt tiêu, ba loại gia vị này phối với tiết heo quả thực quá hoàn hảo!"

"Áu! Quả nhiên tôi đoán không sai, ruột non hay ruột già của heo thì đều ngon hết nước chấm, lần trước ăn món ruột già kho tàu kia xong tôi vẫn nhớ mãi không quên, không ngờ hôm nay ăn sang dồi heo thì cái bụng lập tức làm phản, tôi thực sự là tên đàn ông không ra gì, lăng nhăng có mới nới cũ..."

"Hử hử hử? Không phải là có một đĩa lớn dồi heo cắt sẵn à, cớ làm sao mà tôi thấy mình chưa ăn được bao nhiêu, cái đĩa đã thấy đã đáy rồi? Có phải mấy người bò qua đường điện chạy sang ăn vụng của tôi không, nhanh nhả ra cho tôi!"

"Lầu trên sống lại đi, rõ ràng là tự mình ăn hết còn không chịu nhận, chuyện ông nói hoàn toàn không khả năng xảy ra. Ở đấy ăn vạ còn không bằng bảo em trai [Quả đào] với [Ngôi sao] cắt thêm cho chúng ta một đĩa nữa..."

Tống Hân Nhiên đang say sưa đọc "Cảm nhận sau khi ăn" của khán giả, thấy thế bèn nhanh chóng nói rõ: "Cắt thêm thì không được, mọi người đừng nghĩ nữa, chờ lát nữa làm món "Dồi heo hầm dưa chua" còn phải dùng đến chúng nó, mọi người cũng giữ bụng lại để ăn món này đi."

Cậu nhóc hoàn toàn không phát hiện ra, mình đã lỡ mồm nói ra bí mật không thể bật mí của lần livestream này. Nhưng mà cũng chỉ còn mấy phút, chẳng mấy chốc bọn họ sẽ làm sang món khác rồi.

Thấy sự chúy ý của khán giả đã chuyển sang món ăn mình vừa nói, Tống Hân nhiên xoắn xuýt một lúc, thẳng thắn kể lại sự tích của món ăn này cho mọi người.

"Mọi người cũng biết rồi đấy, em với anh [Ngôi sao] bình thường đều rất thích nghiên cứu lịch sử Trái Đất cổ, đặc biệt là về ẩm thực, sau đó bọn em phát hiện một thuật ngữ rất đặc biệt, gọi là "Món mổ heo". Mỗi lần đến Tết, người dân địa phương sẽ chuẩn bị mổ heo, mà "Món mổ heo" này chính là một món hầm mỗi lần mổ heo tết, là món ngon đặc sản của địa phương đó"

Món mổ heo ban đầu là một loại món hầm được ăn hàng năm vào gần đêm giao thừa ở các vùng nông thôn Đông Bắc Trung Quốc. Ở nhiều nơi ở Đông Bắc, các món mổ heo được cung cấp quanh năm, tạo thành một nét chính trong chế độ ăn uống của người Đông Bắc. "Món mổ heo" thực ra là một thuật ngữ dùng để chỉ một loạt các món ăn được chế biến từ các bộ phận của heo.

"Đây là tư liệu mà thời gian trước bọn em tìm được, lúc đó không tìm được nguồn thịt heo, cho nên đành tạm gác lại, chỉ làm "Dưa chua" trong đó, chính là cái hũ mà ban nãy anh [Ngôi sao] lấy ra đó. Anh ấy làm một lần rất nhiều, em nếm thử giúp mọi người rồi, vừa thơm vừa giòn, vị chua vừa phải, nhất là ăn cùng với cơm, cực đỡ ngán, chắc lát nữa sẽ có phản ứng hóa học đặc biệt."

Cậu nhóc nói vậy khiến mọi người đều cảm thấy hiếu kỳ, cơn buồn ngủ sau khi ăn no cũng bay biến, nhất là cái miêu tả "Vừa thơm vừa giòn, vị chua vừa phải" càng khiến không ít người lặng lẽ nuốt nước bọt.

Có lẽ do ánh mắt mọi người xung quanh quá nóng bỏng, cũng có lẽ là do trước đó làm dồi heo tốn quá nhiều thời gian, hai người tranh thủ, bắt tay vào làm luôn.

Dồi heo hầm dưa chua chỉ là một món trong số đó, phía sau còn có thịt luộc rưới mắm tỏi, thịt luộc Tứ Xuyên, thịt ba chỉ áp chảo, chân giò kho tàu, sườn xào chua ngọt, thịt hấp bột, các loại heo, món kho mỹ vị lần lượt được bưng lên mâm.

Món ngon thơm nức được mang lên, khán giả đồng loạt cảm thấy bản thân mắc phải chứng khó lựa chọn, món này ngon, món kia cũng tuyệt, nhưng mà trên người chỉ có một cái miệng, miệng lại chỉ lớn có từng đó, không thể ăn một hơi hết sạch thức ăn trên bàn được, đúng là làm khó bọn họ mà!

Trong thoáng chốc, trong khu bình luận tràn đầy các comment đánh giá nhận xét về mỗi món ăn, cùng quà donate khán giả điên cuồng ném ra, làm người ta nhìn mà hoa cả mắt.

Lần này đến phiên người chơi vây xem tủi thân, khán giả xem trực tiếp đều được ăn ròi, nhưng bọn họ lại chỉ được xem, không xho ăn, đã có người chủ động đứng ra, giữ trật tự tại hiện trường, bảo là chờ đồ ăn lên đủ thì cùng ăn một bữa.

Nếu không, hai đầu bếp vất vả nấu một bàn đồ ăn lớn, cuối cùng lại chẳng ăn được miếng nào thì thật sự không hay.

Người chơi nghĩ đến cái miệng to như động không đáy của mình thì đều tán thành, bọn họ thực sự có khả năng quét sạch thức ăn trên bàn, thậm chí còn liếm bát đĩa khô cong luôn, dù sao trong game có ăn nhiều thế nào cũng không sợ no nứt bụng, bọn họ muốn ăn bao nhiêu thì ăn từng ấy.

Trong lúc chờ đợi, mọi người cũng không nhàn rỗi, đều ở gần Tống Hân Nhiên và Ôn Thần làm mấy chuyện trong khả năng. Chờ bọn họ làm xong quay lại xem thì phát hiện, chỗ bọn họ đứng ban đầu đã được Bạch Lê và Văn Tinh Diệu bố trí xong.

Một chiếc bàn dài khổng lồ, bên trên được phủ khăn trải bàn, mà trên khăn trải bàn thì để đầy các loại đồ ăn vặt cùng nước uống, còn có bánh ngọt xinh xắn. Có vài món rõ ràng là mở được từ "Giỏ thực phẩm", còn vài món là tự nấu, sau khi ăn xong có thể tăng cường trạng thái cho người chơi trong thời gian ngắn.

Số lượng cực lớn, đủ để mọi người ăn một lúc lâu.

Đối mặt với đám đông đang khó hiểu, Bạch Lê cười giải thích: "Mọi người cố ý dành thời gian tới xem buổi livestream ngày hôm nay, sao có thể để mọi người chỉ ăn "Món mổ heo" rồi đi chứ, những thứ này là do tôi là [Yêu Tinh] cùng chuẩn bị, coi như làm tiệc buffet, mọi người thích ăn gì thì tự lấy là được."

Thì ra là vậy, người chơi gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, sau khi cảm ơn hai người thì đều bưng bát, cầm đồ uống trong tay chậm rãi nhấm nháp.

[Bé Điệp] cũng dẫn theo mấy chị em của mình gia nhập, các cô cười hì hì túm tụm một chỗ, thì thầm nói nhỏ với nhau, bảo là có cảm giác như mình đang tham gia lễ cưới của Lê Lê và anh đại [Yêu Tinh].

____________________

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio