giờ chiều, ngày mùng tháng , người chơi rảnh rỗi cùng cư dân mạng đang chờ đến giờ cướp tiêu chuẩn đều tụ tập tại trang web chính thức của "Vùng đất điền viên".
Phần ý kiến đánh giá mới cũng đã ra mắt, số người chơi đưa ra ý kiến đóng góp cho game trong này lác đác không có mấy. Trái lại, trong khu ý kiến đánh giá cũ, bình luận mới mỗi giây phải có đến hơn nghìn, hơn vạn cái.
"Còn một tiếng nữa là trận ác chiến cuối cùng sẽ nổ ra! Cánh tay phải của Thần trên người tôi đã rục rịch muốn động, đây chính là lúc để tôi rửa sạch mối nhục trước kia!"
" triệu tiêu chuẩn đăng nhập, mỗi lần phát triệu suất, tổng cộng là lần, nói kiểu gì thì nói, cũng không hết trong giây đâu ha?? Trang web game có tải được lượng người truy cập bây giờ không? Đừng để đến lúc đó lại lag lòi ra nhé! @ Giải thi đấu thiết kế game giả lập, nhanh bắt tay vào làm việc đê, gọi hết mấy anh giai kỹ thuật ra, chuẩn bị sẵn sàng nào!"
"Lầu trên, câu đầu tiên của ông hơi bị tự tin quá rồi đấy, ông có biết bây giờ đang có bao nhiêu người chờ cướp tiêu chuẩn đăng nhập game không, nhiều hành tinh cư trú như vậy cộng gộp lại, cứ cho như mỗi hành tinh chỉ có tỷ người muốn vào trò chơi đi, thì số người cạnh tranh không có đến tỷ thì cũng phải tới , tỷ người, vẫn là tình cảnh thịt ít sói nhiều y như trước thôi, ông cầu nguyện từ bây giờ đi là vừa, may ra lượt cuối cùng có thể cướp được một cái đấy!"
"Mấy ông nói vẫn còn nhiều sơ hở lắm, lần này tiêu chuẩn đăng nhập đưa ra không phải toàn bộ, trong tay Lê Lê hãy còn triệu suất kìa, cậu ấy không phải đã nói, sau hôm nay sẽ tổ chức hoạt động trên Xingbo và diễn đàn game sao, tôi đoán chắc vẫn là hoạt động rút thăm trúng thưởng như lần trước, đây mới là cơ hội cuối cùng của những kẻ kém may mắn. Hóng hớt.jpg"
"Ông cũng nói là người kém may mắn... Nếu có thể nạp tiền để tăng độ may mắn của mình lên, tôi đã không đến nỗi ngồi mốc mỏ ở đây mà vẫn chưa kiếm được suất đăng nhập nào!"
"Phía trước bày bán ghế nhỏ cần dùng trong lúc cướp lấy số xếp hàng, có cocacola, sprite, mirinda, bỏng ngô, mực nướng ~"
"Bị chen cho chẳng thấy người đâu nữa rồi, còn không ngại nói mình là "Phía trước"..."
"Có thể trách tôi à, rõ ràng là tại những người khác nhiệt tình quá!"
"..."
Bạch Lê, Văn Tinh Diệu, Chúc Mặc Lăng, Đường Nghênh, hai vị viện trường, cùng các vị phụ huynh bô lão trong hình thú, đang tụ tập tại phòng tiếp khách sang trọng trên tầng cao nhất của khách sạn, màn hình chiếu cỡ lớn chiếm hết một mặt tường đang phát hình trang web chính thức của "Vùng đất điền viên", bên dưới phần ý kiến đánh giá cũ không ngừng có bình luận mới xuất hiện.
Biểu cảm của mấy người Bạch Lê đã từng trải nghiệm cảnh tượng điên cuồng này coi như vẫn bình tĩnh, nhưng các vị phụ huynh bô lão trong hình thú thì thiếu chút nữa không kiểm soát được nét mặt mình.
Ây, vẫn biết game "Vùng đất điền viên" mà con trai/ nhóc hồ ly chế tác rất được hoan nghênh, tiêu chuẩn đăng nhập vừa đưa ra đã bị người người nhà nhà tranh cướp. Nhưng trước đó họ chỉ tưởng tượng lại theo những gì được nghe, giờ chính mắt trông thấy, nội tâm chấn động khó có thể hình dung bằng lời.
Bạch Lê quơ quơ tay triệu hồi suy nghĩ của mọi người, nói: "Ba mẹ, các ông các bà, mọi người là người có tiêu chuẩn đăng nhập mà, không cần nhìn chằm chằm trang web đâu. Chờ khi nào gần tới giờ, mọi người nằm vào khoang trò chơi trước đi, con sẽ gửi vào quang não của mọi người một phần "Hướng dẫn cho người mới", trong lúc chờ đợi, thấy buồn chán mọi người có thể xem trước một chút."
Sau khi số tiêu chuẩn còn lại được mở khóa, Bạch Lê đã cấp tiêu chuẩn hứa tặng trước đó cho cho mọi người, bao gồm trăm nhân viên Viện nghiên cứu Đế quốc tới đây thực nghiệm canh tác, còn nghìn chiến sĩ bộ đội tới đây vốn đều là người chơi từ trước ròi, nên không cần tặng nữa.
Nhưng mà cũng không phải cậu không có quà cảm ơn cho những người này, Bạch Lê đặc biệt nhờ Đường Nghênh thống kê lại tất cả ID game cùng thôn xóm mà nghìn chiến sĩ này đang ở, tặng cho họ một gói quà cảm ơn trong game, nghe đâu có không ít người mở ra được vật phẩm hiếm đây.
Ông nội Văn – Văn Kiêu đang xem vui, nghe thế thì nhỏ giọng lầu bầu một câu: "Mấy người kia nói nghe thú vị thế cơ mà, sao có thể buồn chán được?"
Nhưng mà ông cũng nghe theo Bạch Lê, biết lời cháu dâu tương lai của mình nói đều có lý cả, hơn nữa những bình luận này của cư dân mạng lúc rảnh rỗi ông cũng có thể xem lại, không gần vội vàng nhất thời, cho nên ông dời tầm mắt đi, kiểm tra quang não đeo trên cổ mình.
Ban nãy cháu dâu nói gửi cái gì đó, hình như là hướng dẫn canh tác cho mấy người mới bọn họ nhỉ?
" "Kinh nghiệm làm nông đúc rút được sau hai tháng đăng nhập "Vùng đất điền viên"" cùng "Kinh nghiệm làm nông đúc rút được sau ba tháng, bốn tháng đăng nhập "Vùng đất điền viên"", ô chà, hai bản hướng dẫn này hình như đều do cùng một người viết, nhóc hồ ly này, cháu bảo ông nói có đúng không?" Văn Kiêu tìm đề tài tán gẫu với Bạch Lê.
Bạch Lê làm bộ lơ đãng liếc Văn Tinh Diệu một cái, trong mắt mang theo ý cười, dứt khoát gật đầu: "Đúng đấy ạ, đây đều là do cùng một người viết. Anh ấy là nhóm người đầu tiên vào game, từ lâu đã chuyên tạo một tài khoản Xingbo để chia sẻ lại những chuyện xảy ra trong game, hiện giờ tài khoản này đã có mấy trăm triệu fan, hai phần hướng dẫn chơi game này cũng có hơn tỷ lượt like rồi."
"Ôi chao, lợi hại dữ ha, vậy ông phải xem kỹ một chút!" Văn Kiêu nói xong thì cúi đầu chăm chú xem.
Mấy ông bà trong hình thú cũng nghe được cuộc nói chuyện của hai người, nhanh chóng tìm được hai bài hướng dẫn kia, quyết định nghiên cứu nó trước.
Văn Tinh Diệu hoàn toàn không biết, trong lúc mình nghe không ra cuộc nói chuyện của mấy người đã có chuyện gì xảy ra, chỉ cảm thấy nội dung câu trả lời của Bạch Lê nghe quen quen?
Sự thực chứng minh, trong cuộc sống, những chi tiết vụn vặt thoạt nhìn thường thường không có gì lạ vẫn cần được để tâm ghi nhớ. Một ngày nào đó nhỡ quên mất, trong tương lai nó sẽ khiến anh phải đội quần.
Một tiếng trôi qua rất nhanh, Bạch Lê thúc giục nhóm người lớn nhanh đăng nhập vào game, vui vẻ trải nghiệm một phen, mình và Văn Tinh Diệu thì ở lại chỗ cũ, theo dõi buổi "Party" trên mạng do chính mình tạo ra.
Trạng thái của những cư dân mạng đang chờ cướp tiêu chuẩn game đại khái có thể chia thành ba giai đoạn.
Giai đoạn thứ nhất, ai ai cũng tự tin tràn đầy, cảm thấy mình rất nhanh sẽ lấy được tiêu chuẩn đăng nhập, sau đó vọt vào game, không quản chuyện mưa gió bên ngoài nữa.
Giai đoạn thứ hai, người vẫn chưa cướp được tiêu chuẩn đăng nhập mặt ngoài thì bình tĩnh, nhưng trong lòng đã có chút hoảng loạn. Màn hình giả lập trước mặt phản chiếu khuôn mặt tái nhợt cùng những giọt mồ hôi lấm tấm như hạt đậu trên mặt họ, có người thậm chí còn toàn thân run run, suýt chút nữa đã không thể kiểm soát tay của mình như bình thường.
Giai đoạn thứ ba, tuyệt vọng đi cùng với hy vọng yếu ớt, tất cả mọi người đều như kẻ lữ hành trong sa mạc, hoặc là người chìm trong bóng tối cầu nguyện ánh sáng sẽ tới. Bọn họ khẩn cầu, ngóng trông, cố gắng dâng lên vật phẩm quý giá nhất của mình, chỉ mong chiếm được một tiêu chuẩn đăng nhập mà họ không sao cướp được.
Một lượt lại một lượt phân phát tiêu chuẩn mở ra rồi kết thúc, cho dù cư dân mạng chưa cướp được slot vào game có không muốn thế nào, lần phân phát tiêu chuẩn này cũng từ từ kết thúc. Người thành công cướp được tiêu chuẩn đương nhiên là vui mừng khôn xiết, người không cướp được thì như chết rồi, chẳng khác nào con cá muối không còn mơ ước gì.
Thời gian nhích dần đến giờ, đây là giờ nghỉ ngơi mà Bạch Lê và nhóm người lớn đã hẹn nhau từ trước, lần này so với mọi khi muộn hơn phút, họ mới bất đắc dĩ đi ra khỏi khoang trò chơi, trên mặt tất cả mọi người đều là vẻ không hài lòng.
"Được rồi được rồi, khoang trò chơi cũng không mọc chân ra chạy mất được đâu, ba mẹ, ông bà, mọi người vẫn nên đi nghỉ ngơi trước đi, tinh thần khỏe mạnh thì ngày mai mới có thể chơi càng tập trung hơn!" Bạch Lê có hơi buồn cười, lên tiếng khuyên nhủ, "Chúng ta giao hẹn lại với nhau đi, chỉ cần mọi người khôi phục được hình người, vậy bọn con sẽ không hạn chế thời gian chơi game của mọi người nữa, mọi người muốn chơi đến bao giờ thì chơi."
Đề nghị này đánh trúng mong muốn của mọi người, nào có chuyện họ không đồng ý chứ? Hơn nữa, ở trong game chơi bốn tiếng đồng hồ, họ đã cảm nhận được sự kỳ diệu trong đó, tin rằng có sự trợ giúp của trò chơi, bọn họ rất nhanh là có thể khôi phục!
Mới thoát ra khỏi game, đi nghỉ ngơi luôn là chuyện không thể nào. Ông nội Văn hào hứng chạy lên trang web của "Vùng đất điền viên", muốn lướt xem bình luận của mọi người trong phần ý kiến đánh giá, kết quả nhìn thấy không phải là "Hu hu hu" thì lại là "Hức hức hức", phức tạp hơn chút thì còn có mấy cái "" và "QAQ" mà thanh niên bây giờ thích dùng.
Văn Kiêu: "..." Ngại quá, mấy người làm đau mắt tôi, hẹn lần sau gặp lại!
"Tạch" một cái tắt màn hình đi, quay sang thì thấy mấy người bên cạnh đã đang trò chuyện rôm rả.
"Ây, mấy ông mấy bà có mua gói quà nạp lần đầu không? Ha ha, không ngờ tới đúng không, tôi mở được cuốc vàng đấy, đọc hướng dẫn chơi thấy nói, tỷ lệ rơi ra món đồ này chỉ có % thôi, tôi đây xem như nằm trong top đầu của nhóm người mới rồi!"
"Bà nói tôi mới nhớ ra, tôi vẫn chưa mua gói nạp nữa, chờ ngay mai online tôi phải đi mua ngay mới được. Mà phần hướng dẫn kia đúng là không tệ chút nào, tôi làm xong hết nhiệm vụ người mới rồi, lại mua một căn nhà trúc cho mình, màu xanh xanh nhìn mà mát hết cả mắt, sau đó... Tôi vừa trồng lúa mì vừa trang trí phòng ốc, khát thì uống một ngụm nước trà mua trong khu mua sắm, ngày trôi qua thật sự không còn gì để chê."
"Chuyện trang trí nhà cửa không vội, sau này vẫn còn nhiều thời gian, tôi nhân lúc người còn chưa đông, đi học kỹ năng sinh hoạt, Tôi học câu cá và nấu nướng, sau này muốn ăn cá có thể tự cấp tự túc được rồi!"
"Mấy ông già, tôi phát hiện hai món đồ dùng cực tốt, chính là "Nước suối thần kỳ" và "Phân bón", tôi mua cả hai cái, cái trước dùng một bình có thể giảm bớt phút thời gian chờ thu hoạch, cáu sau có thể giúp cây trồng phát triển tốt hơn. Dù sao giá cả cũng không đắt, mở ngẫu nhiên còn có thể kiểm tra độ may mắn của bản thân, chơi rất vui!"
"Kim Đào! Bà có mua "Hộp trang phục bất ngờ" trong khu mua sắm không? Tôi không chỉ mua hết đồ nữ trong khu mua sắm, mà còn mua thêm hộp trang phục nữa, vận may của tôi khá tốt, tổng cộng mở được hơn ba mươi bộ trang phục cả nam cả nữa, nữ thì giữ lại cho mình, còn của nam tôi đem đi đổi với người khác là được!"
"Ôi... Thật ra tôi còn chưa kịp để ý đến mấy vật phẩm trong khu mua sắm nữa, tôi nhận mấy nhiệm vụ NPC trong thôn giao cho rồi tự mò mẫm làm. Theo như những gì xem được trong hướng dẫn, NPC "Thầy bói" chính là nhân vật bí ẩn nhất, thế mà ngay ngày đầu tiên tôi đã gặp được đối phương rồi, tiếc là vừa mới vào game, trên tay tôi chỉ có mấy đồng vàng mới đổi được chỉ mua được mấy món rẻ rẻ là đã hết mất tiêu, đành chấp nhận số phận vậy, hầy!"
"..."
Mỗi người ở trong game đều có được những trải nghiệm khác nhau, điểm giống nhau duy nhất chính là trình độ cày game cùng nạp tiền của họ, không những không thua kém người trẻ tuổi, mà còn mơ hồ có dấu hiệu sẽ vượt qua.
Dù sao bọn họ bây giờ vừa có tiền vừa có thời gian, tiền thì được con cháu trong nhà "Biếu" cho, thời gian thì là vì họ vẫn còn đang trong hình thú, hoạt động hàng ngày chính là ăn rồi ngủ ngủ rồi ăn, giờ có thể vào game chơi, đương nhiên là phải ra sức phấn đấu hơn rồi.
Bạch Lê cứ tưởng, các ông các bà mới được vào game chơi, hưng phấn chưa hết, phải mày mò một đoạn thời gian nữa mới bình thường lại được. Nhưng không ngờ, chưa đến mấy ngày, hai vị viện trưởng đã tìm cậu, nói với cậu là mình chuẩn bị trở về.
- --oo---