Cùng Nhân Dân Vũ Trụ Trồng Rau Nuôi Gà

chương 85: c85: chương 163 + chương 164

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

//

Edit: Nhật Nhật

...

Chương

Nhiều người cùng làm, tốc độ sàng lọc hồ sơ quả nhiên nhanh hơn không ít, mọi người phân công hợp tác, hiệu suất cao hơn Bạch Lê làm một mình gấp cả chục lần.

Chỉ mất có hai tiếng đồng hồ, mười người đã hoàn thành quá trình sàng lọc sơ bộ, loại bỏ hết những người tham gia đăng ký cho vui, hoặc là trong đơn ứng tuyển không điền nội dung livestream cụ thể, hoặc là điền bừa cho xong việc.

Phía sau không còn việc của Hồ Nhất và Hồ Nhị nữa, nhưng Bạch Lê rất hoan nghênh bọn họ tiếp tục giúp đỡ, dựa theo những gì đã bàn trước đó, lọc ra những nội dung mà bọn họ cảm thấy hứng thú, để Bạch Lê và Văn Tinh Diệu tiến hành lựa chọn. Hồ Nhất và Hồ Nhị đồng ý ngay.

Giai đoạn thứ nhất hoàn thành, Bạch Lê hô một tiếng, để mọi người nghỉ ngơi chốc lát, nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, chờ nghỉ ngơi đủ rồi thì lại bắt tay vào làm công đoạn kế tiếp.

Nhân lúc nghỉ ngơi, Đường Nghênh mượn cớ có việc cần bàn, bảo Văn Tinh Diệu dẫn mình lên phòng ngủ của hắn.

Bạch Lê tưởng hai người họ định bàn xem lúc nào thì đi, còn cười bảo hai người cứ nói chuyện thoải mái, không cần lo lắng chuyện bên này. Được mọi người giúp đỡ sàng lọc đơn ứng tuyển cậu đã tiết kiệm được rất nhiều thời gian rồi, không có gì phải vội.

Sau khi vào phòng Văn Tinh Diệu, Đường Nghênh lập tức đóng cửa "Ép hỏi".

"Tinh Diệu, tình huống là thế nào đây, cậu với Bạch Lê..." Anh ta cũng không nói hết, nghĩ là Văn Tinh Diệu có thể tự mình hiểu được.

Nhưng mà anh ta đã đánh giá quá cao EQ của đối phương, chỉ thấy Văn Tinh Diệu nhíu mày, nhìn mình lấy làm lạ: "Tình huống nào là tình huống nào? Anh kêu tôi lên đây chỉ là để hỏi tôi cái vấn đề kỳ quái này à?"

Đừng mà, sao Văn Tinh Diệu lại không biết tình huống là thế nào chứ? Đường Nghênh bị Văn Tinh Diệu hỏi vặn lại làm cho mơ hồ, mãi một lúc lâu sau mới nói tiếp: "Vấn đề này thì kỳ quái chỗ nào... Không phải, suy nghĩ của tôi cũng bị cậu làm cho rối lung tung beng lên rồi, cái tôi muốn hỏi là, tại sao Bạch Lê lại chọn cậu để cùng làm bước chọn hồ sơ cuối cùng, cậu cũng có phải streamer của game đâu, cùng lắm cũng chỉ tốt hơn so với tôi, Hồ Nhất, Hồ Nhị một chút thôi, sao lại được ở vị trí cao như thế?"

Lần này Văn Tinh Diệu hiểu rồi, người này đang ước ao ghen tỵ với hắn đây mà.

Hắn đưa mắt liếc Đường Nghênh một cái, dùng ngữ khí đương nhiên nói: "Sao tôi lại chỉ tốt hơn mấy người một chút, rõ ràng là tốt hơn rất nhiều mới đúng. Trong game tôi và Bạch Lê là người thứ nhất và thứ hai đăng nhập, nhà tranh nhỏ cũng dựng ngay cạnh nhau, trong hiện thực cũng ngày ngày ở chung một chỗ, nói về thời gian quen biết, tôi mà là thứ hai thì không ai là thứ nhất. Như vậy, anh còn cảm thấy tôi không xứng được Bạch Lê chọn à?"

"Sao mấy lời cậu nói nghe cứ quái quái ấy nhỉ? Nhưng mà quả thực cũng có lý lắm." Đường Nghênh lầu bầu nói, "Chỉ là cậu bây giờ nói nhiều hơn, không giống ngày trước gì cả, cậu ngày trước đâu có nói nhiều như thế đâu. Nếu cậu nói thế rồi, vậy tôi cũng nói thẳng nhé, thực ra ban nãy tôi nghi hai người các cậu có gì đó với nhau, xem ra là lại tôi hiểu nhầm, ha ha ha."

"Có gì là có gì?"

"Chậc, cái này mà cũng không hiểu à? Ý là hai người thích nhau, đang yêu đương tìm hiểu ý." Đường Nghênh tự nhận bản thân có nhiều kinh nghiệm về chuyện này hơn Văn Tinh Diệu, bèn nhiệt tình phổ cập giáo dục cho đối phương.

Lại không biết, đoạn phổ cập giáo dục ngắn này đang bổ đùng đùng trong đầu Văn Tinh Diệu như sấm sét. Thích à... Thì ra là vậy.

Trong chớp mắt, hắn dường như đã hiểu, tại sao khoảng thời gian này mình lại để ý đến Bạch Lê nhiều như vậy, hóa ra là nhìn trong mắt, thương trong lòng.

Không chờ hắn kịp tiêu hóa tâm tư ngọt ngào mới chợt nhận ra này, Đường Nghênh đã không có mắt cắt ngang: "Tinh Diệu, lời này tôi chỉ nói với cậu thôi, cậu đừng có mà chạy đi nói với Bạch Lê đấy nhé, nhỡ mà cậu ấy hiểu nhầm thì nguy to. Với cả còn một chuyện nữa phải hỏi ý cậu, dù sao tôi đã đến tận đây rồi, cậu cũng phải cho tôi một cái thời gian chính xác đi chứ, tính bao giờ thì quay lại quân bộ thế?"

Đừng nói là Bạch Lê thấy lạ, trong lòng Đường Nghênh cũng hoảng lắm. Xem dáng vẻ này của Văn Tinh Diệu thì hình như hắn không có chút ý định nào là sẽ quay lại quân bộ, trái lại giống như ông chủ gia đình, cùng Bạch Lê tiếp đãi mấy người bọn họ, đã thế còn vào bếp nấu cơm.

"Anh yên tâm đi, tháng này tôi nhất định sẽ về." Văn Tinh Diệu nói.

Hai mắt Đường Nghênh tối sầm lại, giờ mới đầu tháng, đừng nói là chưa đến cuối tháng thì người này vẫn chưa chịu về nhé?

"Tình huống của tôi bây giờ vẫn chưa ổn định lắm, tuy chứng đứt gãy gien không tiếp tục phát tác nữa, nhưng không có cách nào khống chế trạng thái hình người của mình trong thời gian dài. Dựa theo suy đoán của tôi, chắc còn cần ở cạnh Bạch Lê thêm ít nhất mười ngày nữa, mới có thể miễn cưỡng khôi phục lại trạng thái cũ."

Trạng thái cũ mà Văn Tinh Diệu nói chính là có thể kiểm soát tốt tâm trạng của bản thân, cũng có thể tùy ý chuyển đổi giữa hai hình thái, người và thú.

Vả lại... Văn Tinh Diệu thầm nghĩ trong lòng, khó khăn lắm hắn mới nhận ra suy nghĩ thật sự trong lòng mình, đương nhiên là muốn cố gắng đi về phía kia một chút, trước khi rời đi, hắn hi vọng có thể tỏ rõ lòng mình với Bạch Lê, hỏi xem cậu thấy thế nào.

Hai người lại trò chuyện một chút về tình hình trong quân, thấy thời gian đã lâu, bèn đi xuống phòng khách. Trên đường, lúc đi ngang qua phòng của Chúc Mặc Lăng, họ nghe thấy có tiếng cào cửa, còn chưa kịp tới giúp đối phương, cửa đã "Cạch" một tiếng mở ra, là do hồ ly nhỏ biết kỹ thuật mở khóa tự thân vận động.

"Ẳng ~" Hồ ly nhỏ ngẩng đầu nhìn Văn Tinh Diệu một cái, trong tiếng kêu mềm nhũn còn đầy vẻ khoe khoang.

Văn Tinh Diệu hừ lạnh trong lòng một tiếng, không để ý đến nhãi hồ ly vênh vênh váo váo lại thích khoe mẽ này. Ngay cả hình người còn không biến về được, vênh cái gì mà vênh.

Hai người một hồ ly cũng đi xuống nhà.

Bầu không khí bên dưới so với trước khi bọn họ rời đi náo nhiệt hơn không ít. Chủ yếu là Hồ Nhất và Hồ Nhị không ngừng nói tía lia, Bạch Lê thỉnh thoảng cũng phụ họa, đáp lại dăm ba câu.

"Ha ha ha, sao trí tưởng tượng của mấy cư dân mạng này phong phú thế nhỉ, bảo là muốn livestream nhặt vò sò cạnh bờ biển, sau đó dùng vỏ sò nhặt được chế tác đồ lưu niệm thủ công mỹ nghệ?"

"Thế thì đã là cái gì? Xem em tìm được gì đây này, người này nói sẽ livestream Mukbang dạ dày vương, còn nói nội dung livestream này trước đây rất thịnh hành ở Cổ Lam. Tạm không nhắc đến chủ đề phát sóng, anh ta còn nói bây giờ mình không lấy ra được nhiều đồ ăn như vậy, muốn cậu Bạch thông qua hệ thống giúp mình liên hệ với tất cả người chơi trong thôn, tốt nhất là để mọi người có thể ủng hộ cho mình một hai món gì đó, giúp livestream của anh ta thu hút khán giả bên ngoài."

"Ôi! Hay ghê ha, đây là định tay không bắt giặc, kinh doanh không cần vốn đấy à! Bên đây của anh có một người, phối với anh ta thì quá là hoàn hảo luôn, người này định livestream món ăn Đen tối, tuy không biết nó là cái gì, nhưng nghe hai chữ Đen tối thôi là đã thấy có vẻ khủng bố rồi? Hai người này một người nấu, một người ăn, coi như hợp tác vẹn toàn."

Là món ăn được nấu theo kiểu sáng tạo, không giống thông thường. (Tôi thấy trên baidu lấy ví dụ về dưa chuột xào cả quả rắc hành lá với bánh trung thu nhân chua cay, search hình ảnh thì ra kiểu bánh xốp nhân cá mòi, kem mì tôm. Kiểu mấy món chế biến dị dị ấy, ăn được hay không thì không biết)

"Phụt, há há há, ở đây có một cái là muốn làm nhà tạo mẫu này, hỏi có thể giúp người chơi trong game cắt tóc không, tiệm sẽ đặt ngay ngoài cửa thôn, làm bạn với NPC ông Vương, ngay cả tên biển hiệu người này cũng nghĩ sẵn cả rồi, để là Tiệm hớt tóc thầy Vương cổng thôn!"

"Tía má ơi, cảm giác trò chơi này siêu thú vị. Hồ Nhị, chờ bận xong ở đây, chúng ta về nhà chơi thử đi?"

"Được đó, em cũng muốn vào chơi thử lắm lắm rồi."

Bạch Lê tận mắt thấy sự ra đời của hai game thủ đầy tiềm năng, cũng rất cổ vũ cho ý tưởng của bọn họ. Nhưng mà cậu cũng nói cho hai người biết, sau khi đăng nhâp vào game, bọn họ chưa chắc đã được phân đến cùng một thôn, muốn gặp mặt trong game thì phải lên đến level mới được.

"Cậu Bạch yên tâm đi, level thôi mà, chuyện nhỏ như con thỏ." Hồ Nhất gồng cơ tay của mình lên, phô ra sức chiến đấu của mình.

Bạch Lê nhìn anh ta như vậy, biết ngay là bọn họ hiểu nhầm ý của mình, bèn vội nhắc thêm một câu: "Phương pháp thăng cấp của Vùng đất điền viên không giống với những game giả lập khác đâu, level trong game không thăng cấp thông qua việc đánh quái, mà cần người chơi không ngừng canh tác thu hoạch, mỗi một loại cây trồng khác nhau sẽ cho một số điểm kinh nghiệm tương ứng, khi điểm kinh nghiệm tích lũy đến một mức nhất định, nhân vật mới có thể lên cấp."

Nghe xong, Hồ Nhất và Hồ Nhị đưa mắt nhìn nhau một cái, động tác trên tay cũng ngừng lại, nhưng rất nhanh bọn họ đã lấy lại tinh thần, nói: "Cậu Bạch cứ yên tâm đi, cái gì người khác làm được, bọn tôi đương nhiên cũng làm được, đến lúc đó chúng tôi sẽ cố gắng trồng thật nhiều rau màu, tranh thủ lên cấp thật nhanh."

Đồng thời, bọn họ còn lặng lẽ lia mắt về phía sân, trong lòng nghĩ, Bạch Lê làm người thiết kế trò chơi thực sự quá nghiêm túc, quá có tâm rồi, vì muốn khôi phục hoàn mỹ cảnh tượng làm nông trong game mà cậu còn tự mình thí nghiệm ngoài hiện thực nữa.

Ai chẳng biết, bây giờ là thời đại khoa học kỹ thuật, quy trình sản xuất nông nghiệp đã sớm được cơ khí hóa tự động hóa từ lâu, ví dụ như chủ nhân của những hành tinh nông nghiệp chẳng hạn, ai mà chẳng mua một lượng lớn người máy nông nghiệp để chăm sóc ruộng vườn chứ. Hiệu suất năng suất cao không nói, còn có thể loại bỏ tất cả các khoản chi phí trung gian.

Nào có giống như cậu Bạch, không những tự mình xới đất đào hố gieo hạt, mà những công việc khác cũng toàn cậu làm cả, làm cỏ bắt sâu gì gì đó, hoàn toàn không nhờ đến tay người khác.

Cậu Bạch, đúng là một người thiết kế trò chơi đáng để tôn kính! Vào lúc này, ấn tượng của hai người đối với Bạch Lê đã bay lên một tầm cao mới.

Lúc mấy người Văn Tinh Diệu đi xuống, đập vào mắt chính là cảnh hai người Hồ Nhất, Hồ Nhị nhìn Bạch Lê bằng ánh mắt sùng bái, trên đầu lập tức hiện lên một dấu chấm hỏi nho nhỏ, không biết rốt cuộc là lúc bọn họ không ở đã có chuyện gì xảy ra.

Tình hình trước mắt không cho phép bọn họ hỏi han tỉ mỉ, bởi vì Bạch Lê phát hiện hai người họ quay lại, lập tức vẫy tay để họ nhanh đi tới: "Mau tới xem này, tôi phát hiện có một người nói muốn livestream xem bói, còn tự xưng là "Đại đệ tử" của NPC thầy bói trong game, đây là muốn làm gì?"

Sao cậu không biết, NPC trong game cũng có thể nhận học trò vậy?

Chụp lại nội dung tờ đơn ứng tuyển này rồi gửi vào trong nhóm, Bạch Lê tính hỏi một chút, xem mọi người thấy thế nào.

Là người thích lượn lờ trên diễn đang game, Mạc Tụng rất nhanh đã gửi đến một đường link, nói là đáp án nằm trong topic này. Bạch Lê và những người khác nghe vậy thì tò mò ấn vào xem.

Chủ post trực tiếp sử dụng nick trong game của mình: [Chùm Ngây] làm ID trên diễn đàn. Y kể lại toàn bộ quá trình gặp gỡ giao lưu của mình và NPC thầy bói trong bài viết.

[Chùm Ngây] sống ở thôn mới số , địa hình trong thôn tương tự với "Thôn Nấm", cũng là đồng bằng rộng lớn bằng phẳng, bao quanh bên ngoài là mấy con sông. Từ sau hôm Mạc Tụng phát sóng trực tiếp kiểu búp bê Nga với người chơi [Robot canh tác] xong, y đã nảy sinh hứng thú vô cùng lớn với thầy bói.

Không phải đối với thầy bói, mà là hứng thú với năng lực đối phương có trong tay, cảm thấy biết coi vận hạn, biết xem phong thủy, lại còn có thể thông qua tướng mạo phán định người ta là tốt hay xấu, thực sự quá chất chơi.

Kỹ năng chất chơi như vậy, y cũng muốn có!

Vì thế [Chùm Ngây] ngay cả cây cũng không buồn trồng, nhiệm vụ "Nhà ở của trưởng thôn" cũng chẳng buồn làm, bôn ba khắp nơi tìm kiếm, bước lên con đường tìm thầy bói không lối về.

Trời không phụ người có lòng, lúc hai giờ sáng, y ở sâu trong rừng gặp được thầy bói, đang đi về phía thôn, y không nghĩ gì cả lập tức nhào cả người tới, thành công ngăn thầy bói lại, sau đó hỏi đối phương có đồng ý dạy mình mấy chiêu hay không.

Không cần cái gì quá cao siêu, tinh túy, chỉ cần sau này đi ra ngoài có thể khiến người ta chấn động như gặp phải người trời là được.

Để câu chuyện có sức thuyết phục hơn, [Chùm Ngây] còn ghi lại cuộc trò chuyện của hai người khi đó theo như những gì y nhớ.

[Chùm Ngây]: "Thưa ngài! Cuối cùng tôi cũng tìm được ngài, ngài không biết hành tung của mình khó tìm như thế nào đâu, may mà tôi không bỏ cuộc!"

Thầy bói: "Vất vả cho anh bạn rồi, đoán mệnh, xem bói, xem tướng, xem phong thủy, cậu cần lão xem giúp loại nào?"

[Chùm Ngây]: "Hì hì, ngài đừng khách sáo như vậy mà, việc này không vội, chúng ta trước hết nói chuyện một chút để làm quen cái đã nha. Ngài xem, tôi lớn lên mày rậm mắt to, thông minh lanh lợi, có giống đại đồ đệ thất lạc của ngài không?"

Thầy bói: "Cậu cứ nói đùa, lão không nhớ mình đã từng nhận học trò. Đoán mệnh, xem bói, xem tướng, xem phong thủy, cậu cần lão xem giúp loại nào?"

...

Sau mấy câu hỏi liên tiếp, thấy bói đều chỉ lặp đi lặp lại cùng một câu. Nhưng nếu cư dân mạng nghĩ [Chùm Ngây] không có cơ hội bái sư thành công thì sai bét luôn rồi.

[Chùm Ngây] siết chặt nắm đấm tỏ vẻ, chỉ cần da mặt đủ dày, không có chuyện gì là y không làm được.

__________________

Editor có lời muốn nói: Hự... Tôi cứ tưởng hôm anh Văn đòi trồng Lê trong game là anh đã biết lòng mình một tí rồi cơ, hóa ra là tôi nhầm. U hu hu, câu đấy xưng tôi - em ngọt dã man, tôi ứ muốn sửa lại đâu. Kệ nhé.

---oo---

Chương

Cư dân mạng xem đoạn đầu thì còn có thể cười ha ha, cảm thấy chủ post nhất định sẽ lật xe, không những không bái được thầy bói làm thầy, mà còn bỏ qua thời gian lựa chọn đoán mệnh luôn.

Nhưng chẳng mấy chốc, nụ cười trên mặt bọn họ đã bị biểu cảm kinh ngạc thay thế.

Trải qua N lần lặp đi lặp lại cùng một câu, câu trả lời của thầy nói cuối cùng cũng có sự thay đổi.

Thầy bói: "Cậu bạn nhỏ, lão tuy không thể nhận cậu làm học trò, nhưng lão đã viết lại toàn bộ kiến thức mình học được thành một quyển sách, nếu cậu là người hữu duyên, vậy sẽ có thể lấy được quyển sách này trong rương của lão."

Sau câu nói này là phần giải thích nội dung cuộc đối thoại của [Chùm Ngây].

"Thầy bói lúc nào cũng mang theo một thùng để đồ, chính là vật phẩm ông định bán lần này, có trời biết, mỗi lần đồ ông ấy bán ra đều không giống nhau, giống như túi thơm mà [Robot canh tác] mua lần trước, hoặc cóc vàng từng được nhắc tới, tôi chưa thấy bao giờ."

Thứ cư dân mạng quan tâm có phải cái này không? Đương nhiên là không rồi! Họ chỉ muốn biết, cuối cùng thì [Chùm Ngây] có mua được sách do thầy bói tự tay viết không thôi. Hoặc cũng có thể nói, rốt cuộc tên này có phải là người có duyên với thầy bói không?

Sự đắc ý của [Chùm Ngây] quả thực hiện rõ trong từng câu chữ: "Í hí hí! Mọi người đừng vội, dùng móng chân suy nghĩ một cái cũng biết rồi, nếu tôi không thành công mua được sách, sao có thể lên diễn đàn khoe khoang được! Sao tôi có mặt mũi tự xưng là "Đại đệ tử" của thầy bói nè ~ he he he ~"

Cư dân mạng thực sự chỉ muốn "Phỉ" một cái vào mặt tên này, rõ ràng thầy bói đã nói là không nhận học trò rồi, sao y lại dám tự xưng như vậy chứ? Đúng là tự dát vàng lên mặt!

Nhưng mà ghét bỏ thì ghét bỏ, đại đa số mọi người vẫn thấy hâm mộ ước ao với vận may này của đối phương. Cư dân mạng cùng những người chơi khác đồng loạt cảm khái: Đôi khi, da mặt dày chút cũng không phải xấu, nếu không, vận may đã không rơi trúng cái tên chết tiệt da mặt dày như tường thành kia rồi!

Sách [Chùm Ngây] mua được trong rương của thầy bói có tên là "Lý giải thần số học", quyển sách được đóng gáy bằng chỉ, dưới trang bìa mộc mạc là nhưng trang giấy màu sắc không đồng nhất, trong đó rất nhiều trang đã bị quăn mép, hoặc có dấu vết được lật xem, có thể thấy trước khi được đặt vào rương, quyển sách này đã được sử dụng rất lâu.

Giá của quyển sách cũ này cũng khiến người ta phải mở rộng tầm mắt, vàng, đối với một người chơi mới vào game được có mấy ngày là con số vô cùng lớn.

Nhưng trước khi hạ quyết tâm đi tìm thầy bói, trình độ cày game của [Chùm Ngây] phải nói là không kém người chơi [Mi có gan không] ở "Thôn Nấm" tí nào, một ngày giờ thì có đến giờ y đều dùng vào việc trồng trọt và luyện tập kỹ năng sinh hoạt. Ngay ngày đầu tiên, y đã khai khẩn hết khối đất trong sân, nông sản thu hoạch xong là mang đi bán, bán rồi tiếp tục trồng, trồng lại bán bán lại trồng, liên tục không ngừng nghỉ, kết quả là trong ba ngày ngắn ngủi, y đã tích góp được tận hai mươi mấy vàng.

Đồng thời y cũng không quên mỗi ngày nạp kim cương để đổi thành vàng, tính gộp lại là vừa hơn vàng một chút. [Chùm Ngây] dám chắc, trong thôn này, y chính là người có duyên với thầy bói mà số mệnh đã an bài!

Điều này đã trở thành hiện thực ngay vào thời khắc y lấy được quyển "Lý giải thần số học" trong rương của thầy bói.

[Chùm Ngây] đắc ý khoe khoang một hồi, còn trưng hình bìa sách mình mua được lên, nội dung bên trong thì không thể cho cư dân mạng xem được, đây chính là tri thức quan trọng mà vất vả lắm y mới có được, sau này còn phải trông cậy vào nó để "Kiếm cơm" đấy.

Mặc dù nói nội dung trong sách khiến y nhìn mà hoa mắt chóng mặt, sây sẩm mặt mày, kiến thức chỉ hiểu được nửa vời, nhưng y có lòng tin, sớm muộn gì cũng có một ngày bản thân y học thành tài.

Nhưng mà [Chùm Ngây] cảm thấy, trong quá trình học tập, việc thực hành cũng rất quan trọng, vì thế bên dưới bài viết, y nói cho cư dân mạng biết mình sẽ báo danh, xin ứng tuyển là streamer của "Vùng đất điền viên", hi vọng có thể thành công trở thành một trong những treamer của game.

Cho dù không được tuyển, y cũng sẽ cố gắng rèn luyện, phấn đấu trở thành một "NPC danh dự" trong game.

Y còn tự làm cho mình một cái bảng hiệu, tính hôm sau sẽ ra cửa thôn bày sạp xem bói, lệ phí thì không thu cao như của thầy, mỗi lần chỉ tính vàng thôi là đủ rồi ~

Trên bảng hiệu viết: Một chén trà, một bao thuốc lá, ngồi một ngày ở đầu đông thôn.

Nhìn lướt qua thì không thấy gì, nhưng xem kỹ lại, hình tượng "Thầy bịp giang hồ" đeo kính râm vắt chân rung đùi lập tức hiện lên.

Cư dân mạng lập tức hô hào:

"Ha ha ha ha! Tui cười đến mức hàng xóm nhà tui tưởng là có người mắc chứng đứt gãy gien giai đoạn cuối, biến thành thú hình, đang phát ra công kích bằng sóng âm nè!"

"Cười ẻ, tên này đúng là một nhân tài mà, y đang nghĩ cái quần què gì trong đầu vậy không biết, sao lại đi đoạt mối làm ăn với NPC cơ chứ?"

"Thầy bói: May là lão không nhận mi làm học trò, không thì quá đen đủi rồi!"

Chủ post ở thôn mới số hở? Đúng lúc tôi cũng ở thôn đó nè, khi nào khai trương tiệm nhớ vào topic hú một tiếng nhé, mấy anh em tôi sẽ tới ủng hộ cho ~"

"Chỉ là không biết chủ post tính có chuẩn không, nếu không chuẩn có thể phạt gấp mười không? Còn nữa, chỗ thầy bói có không ít đồ vật để người chơi mua lại nữa mà, chủ post có không?"

[Chùm Ngây] trả lời lại bên dưới câu hỏi này: "Cảm ơn đã nhắc nhở! Đúng lúc kỹ năng sinh hoạt tôi học là Nghề mộc, sau khi bày sạp tôi sẽ cố gắng đi tìm thầy mình mấy lượt nữa, tranh thủ học được càng nhiều kiến thức ở chỗ ông ấy hơn! Tin chắc rằng không bao lâu nữa, tôi có thể làm ra đồ vật không khác lắm so với những vật phẩm mà ông ấy bán ~~"

"Cái đệch, người anh em này thật sự quá trâu bò rồi!" Mạc Tụng là người đầu tiên xem xong hết topic này, cũng là người đầu tiên lên tiếng trong nhóm chat, "Tôi thực sự muốn nhìn xem y có thể học ra hoa quả gì không, cho dù chỉ học được một tí da lông bên ngoài, tính giải trí hẳn cũng không thấp, khán giả bây giờ đều thích tham gia trò vui, hơn nữa người nào người nấy đều xem trò vui không chê lớn chuyện, ở đâu có ồn ào là ở đó có bọn họ!"

Ôn Thần và Trịnh Dịch cũng phát biểu quan điểm của bọn họ, cảm thấy ý tưởng livestream "Xem bói" của người chơi [Chùm Ngây] này khá thú vị, trong một đống đơn ứng tuyển ở đây cũng coi như là độc nhất vô nhị, hơn nữa công tác chuẩn bị đối phương cũng làm xong hết cả rồi, nếu từ chối đơn của y, trong lòng cứ thấy hơi cấn cấn.

Tống Hân Nhiên và Khương Hoài Bích đến giờ vẫn chưa gặp được thầy bói, đối với sự tồn tại của nhân vật này ôm lòng hiếu kỳ rất lớn, bây giờ biết có một người chơi có được bản chép tay hiếm có của thầy bói, còn dự định mở cửa kinh doanh, hai người trước sau lần lượt thở dài một tiếng, tại sao người chơi thú vị như vậy lại không ở thôn của bọn họ chứ?

Nếu như đối phương ở trong thôn của họ, lúc bày sạp chắc chắn sẽ bị bu lấy, kín không một kẽ hở.

Đường Nghênh và Hồ Nhất, Hồ Nhị không có ý kiến gì về chuyện này, người trước là vì bản thân chỉ quan trọng hiện tại trước mắt, đối với thứ mờ mịt như số phận và tương lại không hứng thú nhiều, còn hai người sau là vì trò chơi còn chưa có đăng nhập, cũng chưa chắc đã được phân vào thôn số , không có điều kiện để nêu quan điểm.

Nhưng mà hai người cũng rất tò mò, thầy bói, vừa nghe tên thôi đã thấy đây là một nhân vật rất đáng gờm rồi! Chờ lát nữa đi về, họ phải lên diễn đàn tìm kiếm thông tin liên quan về thầy bói mới được.

Hồ ly nhỏ "Ư ử" kêu, tỏ ra hết sức tò mò, mà thỉnh thoảng, trong đôi mắt hồ tròn xoe cũng lóe lên mấy phần suy tư. Rốt cuộc những người này đang nói cái gì vậy, hình như là chuyện gì thú vị lắm thì phải?

Văn Tinh Diệu lời ít ý nhiều, chỉ nói đúng ba chữ: "Tôi đồng ý."

Ngón tay Bạch Lê vô thức ấn ấn lên người hồ ly nhỏ, nhìn như đang xoa bóp cho nhóc này, nhưng thực ra trong lòng cậu vẫn đang mải nghĩ đến tin tức vừa đọc được trên diễn đàn.

Đúng là cậu có nhớ, trong số vật phẩm thầy bói bán có một quyển sách tên là "Lý giải thần số học", nhưng sao cậu lại không biết, quyển sách này do thầy bói tự tay viết nhỉ?

Nếu cậu không nhớ nhầm, quyển sách này rõ ràng là do cậu bỏ mười đồng ra mua lại trong một chồng sách của để ngoài tiệm sách, sau lễ mừng thu hoạch vụ thu, trong một lần cậu hạ giới giúp người dân được mùa lớn suốt ba năm mà.

Lúc trước, khi thêm các vật phẩm bán ra cho thầy bói, cậu lật qua lật lại trong không gian tùy thân của mình, thì tìm được quyển sách này, nghĩ nó có vẻ rất có phù hợp với nhân vật thầy bói này nên cậu mới quét hình bản chính vào game. Từ trang giấy đến nội dung bên trong, hay là bìa ngoài của quyển sách thì đều giống y đúc với quyển trên tay Bạch Lê.

Cho nên nói, quyển sách này, sao lại thành sách chép tay của thầy nói rồi, rõ ràng cậu không thêm đoạn này vào trong kho ngôn ngữ của thầy bói mà. NPC trong game còn có thể tự biên tự diễn nữa à, quả nhiên là nâng cấp "Thiết bị tạo dựng game giả lập" xong, nên NPC cũng càng thêm thông minh à?

Bạch Lê cảm thấy người chơi tên [Chùm Ngây] này, hẳn là đã bị thầy bói đùa giỡn rồi. Đối phương vì thoát thân, thế mà có thể ra một quyết định đầy bị thảm như vậy. Thương cho [Chùm Ngây] còn đang ở trên diễn đàn khoe khoang sự tích của mình, tranh thủ để người người nhà nhà biết đến y.

Một thời gian nữa, nếu y biết quyển "Lý giải thần số học" mà mình tốn vàng để mua lại kia, thực ra là một đạo cụ xuất hiện ngẫu nhiên trong rương vật phẩm phổ thông, không biết y có thừa nhận nổi đả kích này không.

Ây, chờ login, cậu vẫn nên âm thầm điều chỉnh lại xác suất món đồ này xuất hiện một chút đi vậy, ít nhất cũng không để nó trở thành vật phẩm thông thường. Bạch Lê nghĩ thầm.

Nhưng mà [Chùm Ngây] không bị thiệt là được. Quyển sách kia tuy không phải do thầy bói tự mình ghi lại, nhưng cũng là do một bậc thầy vô cùng nổi tiếng về thần số học viết. Nếu có thể đọc hết cả quyển, hiểu được hơn phân nửa nội dung bên trong, thì đúng là cũng chuyên môn để xem bói cho người khác rồi.

Coi như chó ngáp phải ruồi nhỉ? Hay là vô tâm cắm liễu, liễu lên xanh?

"Nếu mọi người đều cảm thấy ý tưởng của người chơi này không tệ, vậy thì chọn anh ta nhé." Bạch Lê nói.

Người chơi này cũng xem như đã dùng phương pháp đặc biệt riêng của mình để hấp dẫn toàn bộ ban giám khảo chú ý.

Sau khi chắc chắn rằng đã đưa [Chùm Ngây] vào trong danh sách streamer cuối cùng, mấy người lại bắt đầu vùi đầu kiểm tra sàng lọc tiếp. Vì số đơn sau khi sàng lọc bước đầu vẫn còn rất nhiều, mọi người bèn nghĩ ra cách, trước tiên phân nhóm cho bọn họ dựa trên số hiệu thôn, đơn đăng ký của người chơi thôn nào thì để vào thôn ấy.

Đầu tiên, chọn streamer cho những thôn có tương đối ít đơn ứng tuyển, năm người Mạc Tụng cùng nhau làm, rất nhanh đã chọn ra được ứng cử viên mà bọn họ cho là tốt nhất, sau đó đưa cho Bạch Lê và Văn Tinh Diệu, để hai người thảo luận với nhau, từ trong số đó chọn ra năm người thích hợp, bổ sung vào danh sách cuối cùng.

Mười người bận rộn mãi đến mười một giờ đêm, bữa tối chỉ qua loa dùng dịch dinh dưỡng cho xong, mới kịp hoàn thành công việc, chọn ra các ứng cử viên cho tất cả vị trí streamer trước khi ngày mùng tháng kết thúc. Sau đó chỉ lần Bạch Lê lên giao diện thiết kế game thông báo lại, cũng thiết lập hợp đồng tự động, mọi việc thế là xong xuôi.

"Cuối cùng cũng xong rồi a a a, còn không xong nữa chắc chứng khó khăn khi lựa chọn của em sẽ phát tác mất, sao em cứ thấy chọn streamer cho game còn khó hơn cả lúc em vào rừng tìm mấy thứ thú vị nhỉ?" Khương Hoài Bích nhắn vào trong nhóm chat mấy cái hình động hamster lăn lộn.

Tống Hân Nhiên cũng nói theo: "Đúng đấy ạ, mấy ý tưởng này đều rất hiếm thấy, lúc đọc đơn đăng ký, em còn phải tự tưởng tượng ra xem lúc bọn họ livestream sẽ như thế nào nữa, xem là nhàm chán hay thú vị, xong mới chọn ra được, aiz."

Trịnh Dịch khẽ cười nói: "Trí tưởng tượng của mọi người đều khá là phong phú, với việc chứng đứt gãy gien phổ biến như bây giờ, còn có thể đảm bảo thái độ sống lạc quan như vậy, thì lo gì không chiến thắng được căn bệnh này."

Ôn Thần: "Khiến tôi có ấn tượng sâu sắc nhất vẫn là những streamer ẩm thực, nấu ăn sáng tạo, bánh fondant, N phương pháp chế biến trà sữa, luận về tính khả thi của việc ăn sống cá biển... Nếu có thể, tôi hi vọng mình có thể nhanh nhanh lên được level , đến thôn của những streamer này, tiến hành đánh giá bình luận đối với những món ăn mà bọn họ làm."

Mạc Tụng gửi lên một emotion giơ ngón cái: "Người anh em, đủ rồi nha, ngay cả nấu ăn sáng tạo mà cậu cũng không tha, không sợ ăn xong mấy món đó, nhân vật của cậu trong game sẽ bị biến dị sao?"

Ôn Thần nhanh chóng thu hồi tin nhắn của mình, sửa lại xong mới gửi lên. Những người khác trong nhóm chat trơ mắt nhìn "Nấu ăn sáng tạo" biến mất trong câu thoại này.

"..." Vô lại, quang minh chính đại đùa giỡn người khác, không hổ là streamer ưu tú của "Vùng đất điền viên"!

"Cảm ơn mọi người hôm nay đã tới giúp tôi một tay, nếu không có mọi người, không biết tôi phải mất bao lâu mới hoàn thành xong lượng công việc khổng lồ này nữa." Bạch Lê nhắn tin vào trong nhóm chat, nói: "Lát nữa tôi sẽ có một phần quà nhỏ trong game để tặng cho mọi người, mọi người chờ chút rồi kiểm tra trong ba lô nhé!"

Bạch Lê đây là định đi cửa sau cho mọi người, để quà tặng trực tiếp vào trong ba lô của họ.

Ai có thể chống cự lại "Phần quà may mắn" trong game chứ? Mấy người Khương Hoài Bích vừa vài phút trước còn kêu gào "Mệt quá, mỏi quá", lập tức lấy lại tinh thần, tỉnh như sáo sậu. Dưới câu Bạch Lê nhắn lên rất nhanh đã bị hình động hai mắt long lanh miệng chảy nước miếng thay thế.

Quà tặng gì đó không quan trọng, chỉ yếu là bọn họ thích làm công việc này. Nếu lần sau có cơ hội như vậy tìm đến bọn họ nữa thì lại càng tuyệt cú mèo nha ~

______________________

Bánh fondant có nguồn gốc từ Anh, bao gồm cốt bánh bông lan / gato cùng kem bên trong, sau đó được phủ thêm lớp fondant làm từ bột đường, láng mịn mượt mà ở bên ngoài bao trùm tất cả bánh.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio