Edit: Cún Bông
Nội dung cuộc trò chuyện rất ngắn, chỉ có hai đoạn ngắn ngủi, những nội dung phía trước chắc là đã bị người phát sóng nữ xoá mất rồi.
Nhưng chỉ với nội dung hai đoạn này cũng đủ khiến cho người đọc phải nghẹn họng trân trối rồi.
[Cô nghĩ tôi chỉ có một bản video thôi sao? Chỉ cần xoá bản trong điện thoại đi thì không thể uy hiếp cô được nữa? Cô có thể rời khỏi tôi sao?]
[Nghĩ gì vậy? Làm sao tôi có thể thả cô đi được, lúc trước gửi video cho cô là bản đã làm mờ, trong USB của tôi còn có bản HD, chưa chỉnh sửa gì, chắc cô không muốn để mọi người trong công ty đều nhận được một bản chứ….]
Người phát sóng nữ không trả lời, tin nhắn dừng ở đây.
‘Rời khỏi tôi’, ‘video’, mấy chữ này làm Tề Hoan nghĩ tới vài chuyện không được tốt lắm. Căn cứ vào nội dung tin nhắn thì Tề Hoan cảm thấy tài khoản này là của một người đàn ông, còn có khả năng cao là đã phát sinh quan hệ với người phát sóng nữ, đồng thời còn vụng trộm quay video cảnh nhạy cảm, uy hiếp không cho cô rời đi.
Người phát sóng nữ bị dồn đến đường cùng, thế là chọn tự sát.
Dựa theo tuyến thời gian, sau khi cô chết thì phát sóng trực tiếp kinh dị bị tạm ngừng, sau một thời gian tu sửa mới lại phát sóng tiếp, cũng thông báo tuyển dụng đám người phát sóng mới là bọn họ để tiếp tục phát sóng trực tiếp kinh dị.
Khi Tề Hoan nhìn thấy video trừng phạt được mở ra thì đại khái đã đoán được người trong video là người phát sóng nữ, nhưng khi nhìn thấy nội dung cuộc trò chuyện vẫn không nhịn được mà cảm thấy buồn nôn, tại sao lại có thể có người bỉ ổi như vậy chứ, lấy video uy hiếp một cô gái.
Loại người này có chết một vạn lần cũng không đáng tiếc, người đầu tiên mà Tề Hoan nghĩ tới là Tằng Quảng.
Đầu tiên, Tằng Quảng là bạn trai của người phát sóng nữ, có điều kiện để quay video, mà nghe Tiểu Vương nói người phát sóng nữ và Tằng Quảng vẫn luôn cãi nhau, có khi người phát sóng nữ muốn chia tay, cộng thêm việc Tằng Quảng có giấy chuẩn đoán bị ung thư não sống không được bao lâu nữa, sau khi người phát sóng nữ biết hắn bị bệnh ung thư nên muốn rời đi, mà Tằng Quảng lại không chịu, thế nên đã gửi video nhạy cảm uy hiếp cô.
Sau khi người phát sóng nữ ôm hận tự sát, Tằng Quảng cũng chết vì bệnh nan y, cho nên công ty mới không nhắc tới nguyên nhân cái chết của bọn họ.
Nếu hiểu theo cách này thì tất cả manh mối đều phù hợp, nhưng Tề Hoan cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, giống như có chỗ nào đó không khớp với suy đoán này.
Nếu người nhắn tin với người phát sóng nữ thật sự là Tằng Quảng, vậy tại sao người phát sóng nữ lại không ghi chú tên của anh ta? Để tiện phân biệt với những người hay liên lạc khác thì bình thường đều sẽ ghi chú tên, huống chi Tằng Quảng là bạn trai của người phát sóng nữ, cho dù là sau này không còn tình cảm thì cũng không thể xoá ghi chú như vậy.
Tề Hoan nhấn mở tài khoản này ra, tài khoản trống trơn, không có album ảnh để nhận biết, giống như P vậy, giống như một cái tài khoản lừa đảo.
Chẳng lẽ người phát sóng nữ cho anh ta vào danh sách đen, nên Tằng Quảng lại dùng acc clone để liên lạc, gửi video nhạy cảm uy hiếp cô?
Tề Hoan lập tức mở danh bạ ra tìm kiếm, tài khoản của Tằng Quảng vẫn nằm ở trong đó nhưng không có lịch sử trò chuyện giữa hai người bọn họ, Tề Hoan thử gửi một tin qua, tin nhắn gửi thành công.
Tề Hoan còn nghĩ là sau khi mở được điện thoại là có thể biết được chân tướng sự việc, tối nay bọn họ có thể rời khỏi trò chơi, nhưng không ngờ là khi mở lịch sử trò chuyện lại tìm ra manh mối khác.
Nếu không phải Tằng Quảng, vậy rốt cuộc là ai đã quay video nhạy cảm của người phát sóng nữ? USB được nhắc tới trong lịch sử trò chuyện nằm ở đâu?
Rất nhanh đã tới chín giờ, cách thời gian chơi trò chơi còn có ba tiếng, Tề Hoan nhanh chóng quyết định cùng Văn Tu đi tìm USB.
Bọn họ lại tìm kiếm trong hai phòng ngủ ở tầng bốn, lại tìm ở cả trong khu vực làm việc ở tầng dưới, tìm được tất cả ba cái USB, bây giờ đã là h, Tề Hoan vội vàng mở máy tính ông Viên ra, tìm kiếm video khả nghi.
Video phát sóng trực tiếp là do công ty làm ra, trong máy tính của nhân viên ít nhiều đều sẽ có video chưa qua xử lý, ở video phát sóng cuối cùng Tề Hoan nhìn thấy mặt của người phát sóng nữ.
Người phát sóng nữ khá xinh đẹp, bạn trai Tằng Quảng thì nhìn thật thà chất phác hơn, nhìn thế nào cũng không giống người sẽ uy hiếp bạn gái của mình, nhưng con người không thể chỉ đánh giá từ vẻ bên ngoài, có khi Tằng Quảng lại rất cẩn thận.
Mười một giờ năm mươi lăm phút, điện thoại của Tề Hoan và Văn Tu đều vang lên, trưởng nhóm gửi tin nhắn tới.
[Trò chơi sắp bắt đầu, mời người chơi tập trung về phòng phát sóng trực tiếp.]
Lúc này Tề Hoan đang kiểm tra cái USB cuối cùng, trong cái USB này có khá nhiều video, Tề Hoan chỉ mới kiểm tra được một nửa, thấy không còn thời gian để mở từng cái, cậu điều chỉnh hình thức hiển thị tệp tin thành dạng bìa tệp rồi nhanh chóng liếc qua một lượt.
Thanh tiến độ kéo tới cuối cùng, cậu vẫn không thấy trang bìa nào giống với trang bìa của video kia.
Trong ba cái USB không có cái nào có video nhạy cảm, nhưng bọn họ đã tìm khắp cả hai tầng rồi, đến cả văn phòng của tổng giám đốc Lý cũng không bỏ qua.
Vậy USB kia bị giấu ở đâu?
Đã tới giờ rồi, không có thời gian nữa, người mới và Giai Giai đã đi tới chuẩn bị tham gia trò chơi, thấy vậy Tề Hoan chỉ có thể tạm thời buông tha việc tìm kiếm này, cùng nhau tới tham gia trò chơi.
Bây giờ điều có lợi duy nhất chính là cậu đã biết hôm nay dĩa tiên sẽ chọn ai làm người chơi, điều bất lợi là, nếu như hai người cuối cùng mà dĩa tiên lựa chọn hoàn thành trò chơi thì quy tắc trò chơi sẽ thay đổi bất cứ lúc nào.
Đèn màu đỏ ở giữa phòng phát sóng sáng lên, người chơi tới đông đủ thì bắt đầu gọi dĩa tiên theo như quy tắc trò chơi, dĩa sứ nhanh chóng xoay tròn, tất cả mọi người đều cực kỳ khẩn trương.
Đầu tiên, dĩa sứ xoay một vòng qua tất cả các con số, sau đó chậm rãi quay tròn giữa số và số , người mới bị doạ tới mức giọng nói cũng run run “Là tôi rồi, là tôi rồi, số không có ai, chắc chắn là tôi rồi, xong rồi…..”
Tề Hoan lắc lắc đầu, trấn an nói “Chắc là không phải.”
Người mới khóc lóc nói “Anh Tề, anh không cần an ủi tôi đâu.”
Người mới vừa nói xong, dĩa tiên đột nhiên đổi hướng, dừng lại ở chỗ số .
Người mới vẻ mặt mộng bức, những người khác cũng nhìn Tề Hoan bằng ánh mắt kinh dị, chỉ có Văn Tu là vui vẻ cười hì hì, đúng như những gì anh Tề đoán, dĩa tiên không phải ngẫu nhiên chọn người chơi, mà là dựa theo mật khẩu trên điện thoại để chọn.
Lúc này trưởng nhóm gửi tin nhắn tới, bảng điện tử trước mắt người chơi cũng được thay đổi.
[Hệ thống thay mặt thông báo: Bởi vì số tạm thời không có ai nên trò chơi lại chọn thêm người chơi khác.]
Sau đó dĩa sứ lại xoay tròn, ngưới mới đã ôm lấy đùi của Tề Hoan khóc lóc nói “Anh Tề, anh Tề, anh lại an ủi em một lần nữa đi, nói rằng lần này không phải em.”
Văn Tu ở bên cạnh liếc mắt nhìn xem thường, lại sợ chết tới mức này cơ à.
Tề Hoan cười cười “Chắc không phải là cậu đâu.”
Người mới được an ủi tâm hồn, nhưng câu nói tiếp theo lại làm người mới sợ chết khiếp.
Bởi vì Tề Hoan nói “Tiếp theo là tôi.”
Lần này không chỉ có người mới khiếp sợ, Văn Tu cũng hoảng hốt kêu lên, lại nhịn không được hỏi “Anh Tề, sao anh không nói sớm?”
“Nói trước thì nó sẽ không chọn anh sao?” Tâm trạng của Tề Hoan rất bình tĩnh, mật khẩu điện thoại của người phát sóng nữ là , sau khi kiểm tra xong thì đó chính là kết quả mà cậu đã biết được, rồi thản nhiên chấp nhận nó.
Mà đúng lúc cậu có điều muốn hỏi dĩa tiên.
Rất nhanh dĩa tiên đã dừng lại ở chỗ vòng tròn số , đúng như lời nói của Tề Hoan.
Sắc mặt của Giai Giai cũng biến đổi, nếu chỉ đoán đúng một lần thì có thể nói là may mắn, nhưng cả hai lần đều đoán đúng thì đây chính là thực lực, chắc chắn là Tề Hoan đang nắm giữ manh mối mà bọn họ không biết tới.
Thấy dĩa sứ dừng hẳn, Tề Hoan bình tĩnh đi tới gương hai mặt, dĩa tiên bên trong có động tác y chang cậu, chính là vẻ mặt có chút phức tạp.
Văn Tu lo lắng cho Tề Hoan, lại nhịn không được chạy lên phía trước nhìn xem, người mới suy nghĩ một chút rồi cũng lặng lẽ đi theo phía sau, cuối cùng mọi người đều chạy tới sau lưng Tề Hoan xem cậu chơi oẳn tù tì.
Người mới cười hì hì nói “Tôi muốn học hỏi cách đạo lão chơi oẳn tù tì một chút, anh Tề cứ tiếp tục đi, đừng để ý đến chúng tôi.”
Tề Hoan đành quay đầu lại, nói với dĩa tiên “Bắt đầu thôi.”
Hôm nay là lần thứ hai cậu chơi oẳn tù tì với dĩa tiên, lý luận chơi của người mới không thể dùng được nữa, theo thông thường từ lần thứ hai chơi trò chơi người chơi sẽ ra khác với lần trước đó, cộng thêm việc dĩa tiên có thái độ thù hằn với cậu, do đó xác suất dĩa tiên ra bao là rất nhỏ, rất có thể sẽ ra kéo hoặc búa, bây giờ Tề Hoan ra búa là an toàn nhất, còn có tỷ lệ thắng nhất định.
“Kéo búa bao!” Tề Hoan vừa hô xong thì hai bên đồng thời giơ tay ra.
Tề Hoan ra búa, mà dĩa tiên ra bao, Tề Hoan thua.
Tề Hoan hơi nhíu mày, theo lý thuyết, vì để ngăn tình trạng giống như lần trước dĩa tiên sẽ chọn ra cái khác, chẳng lẽ dĩa tiên trong gương thông minh tới mức có thể đoán được suy nghĩ của cậu? Cho nên mới tiếp tục ra bao?
Cho dù kết quả như thế nào thì Tề Hoan cũng chỉ nghi ngờ một chút thôi, không có cảm xúc gì lớn lắm, bản chất trò chơi chính là đặt cược, nếu đã là đánh bạc thì sẽ có khả năng thua.
Cậu bình tĩnh nhìn vào mặt gương, chờ đợi chữ ‘thua’ hiện lên trong gương.
Nhưng dĩa tiên trong gương thì vẻ mặt rất kỳ lạ, tối hôm qua nó còn bày vẻ mặt cực kỳ hận Tề Hoan làm ai nhìn cũng thấy được, lúc Giai Giai sử dụng đạo cụ thay đổi thân phận, dĩa tiên cũng không có phản đối, ngược lại còn rất cao hứng.
Tất nhiên đã có ý muốn giết Tề Hoan.
Hôm nay, nó dùng khuôn mặt của Tề Hoan lại bày ra một vẻ mặt rất kinh dị, cứ như là nó sắp chết tới nơi.
Động tác sau đó còn kỳ lạ hơn nữa.
Tề Hoan ra búa, dĩa tiên ra bao, không ai ngờ được là một giây sau, dĩa tiên trong gương đột nhiên thay đổi thế tay, rút lại ba ngón, thế tay biến thành cái kéo.
Sau đó ở mặt ngoài tấm gương bắt đầu viết chữ, chữ ‘thắng’ chậm rãi hiện ra.
Dĩa tiên còn có thể ăn gian như vậy sao?
Những người chơi khác đều hoảng sợ, tất cả đều hiện lên trên mặt rồi.
Giai Giai càng không dám tin, cô nhìn dĩa tiên trong gương, lại liếc mắt nhìn Tề Hoan đang bình tĩnh đứng đó, rốt cuộc cậu là ai?
Sống sót qua trừng phạt của dĩa tiên cũng coi như xong đi, có lẽ là cậu có đạo cụ bảo vệ mạng, điều này Giai Giai có thể hiểu được, nhưng mà hôm nay chơi oẳn tù tì với dĩa tiên, cho dù gian lận thì dĩa tiên vẫn muốn để cậu thắng.
Giai Giai hận không thể nhảy vào trong gương chất vấn dĩa tiên một phen, vì sao lại đối xử khác biệt như vậy? Chẳng lẽ Tề Hoan lén lút đốt vàng mã cho nó, mua phí đi đường, cho nên mới được nó che chở như vậy?
Hay là……..
Bởi vì Tề Hoan nhìn đẹp mắt?
Giai Giai nhìn khuôn mặt Tề Hoàn, ý nghĩ này đột nhiên xuất hiện, chẳng lẽ lúc tại nhà ăn hôm nay, thật sự Tề Hoan không có lừa cô sao?
Lại bình tĩnh quan sát thì thấy khuôn mặt Tề Hoan có thể kích thích tình thương của mẹ ở phái nữ, mà dĩa tiên rất có khả năng là người phát sóng nữ.
Nếu nghĩ như vậy thì đúng là rất có đạo lý.
Giai Giai tinh thần hoảng hốt, mà Tề Hoan nhìn chằm chằm vào dĩa tiên trong gương, nhíu mày không nói gì, cho dù gian lận cũng muốn thua cậu, dĩa tiên có ý đồ gì?
Nhưng mà đây cũng là chuyện tốt, đúng lúc cậu có điều muốn hỏi nó, Tề Hoan hỏi nhỏ “Tôi thắng rồi, vậy có thể hỏi câu hỏi đúng không?”
Dĩa tiên ở trong gương gật đầu.
“Khi cô còn sống, người cuối cùng cô liên lạc trong phần mềm là ai?”
Câu hỏi dùng để hỏi dĩa tiên không được hỏi nguyên nhân cái chết, cũng không thể là nỗi oan, đây coi như là một cái đường vòng của đáp án, có trả lời hay không phải nhìn ý định của dĩa tiên rồi.
Chỉ thấy dĩa tiên ở trong gương lắc đầu.
Tề Hoan nói “Là không thể trả lời sao?”---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---
Dĩa tiên lại lắc đầu.
Dĩa tiên muốn trả lời câu hỏi của cậu, vậy tại sao còn lắc đầu? Tề Hoan suy nghĩ một chút rồi ngạc nhiên nói “Chẳng lẽ cô cũng không biết người kia là ai?”
Lần này dĩa tiên cuối cùng cũng gật đầu.