Chương : Lệ Hữu Tuấn nghỉ ngờ
Mắt thấy người vây xem chung quanh càng ngày càng nhiều, Lâm Thúy Vân không những không im miệng mà ngược lại càng ngày càng lớn tiếng.
“Dựa vào đâu mà tôi phải im miệng, tôi cũng không phải là nhân viên của bệnh viện các người, ông dựa vào cái gì mà hô to gọi nhỏ với tôi? Làm chuyện trái lương tâm còn không cho người ta nói có phải hay không?
Hay là nói Giám đốc Lý ông thật sự cho rằng bệnh viện này là nhà mình mở, muốn thế nào thì được thế đó?”
Lúc này Tô Kim Thư cũng đứng ở một bên, gật đầu một cái: “Giám đốc Lý, bạn tôi nói không sai. Ông là giám đốc chuyên điều phối và quản lý nhân sự của bệnh viện nhân dân TP Ninh Hải, ông có quyền đuổi người khác nhưng cho dù là nhân viên của bệnh viện thì tôi cũng có quyền từ chối không làm giấy tờ nhậm chức”
Giám đốc Lý không ngờ Tô Kim Thư lại khó chơi như vậy.
Thấy mềm không được, ông ta lại bắt đầu mạnh bạo.
“Tô Kim Thư, bệnh viện trung tâm thành phố Ninh Lâm chính là bệnh viện bệnh viện nổi tiếng nhất cả nước, người khác muốn vài cũng không dễ dàng như vậy. Tôi cũng đã ni xin lỗi với cô rồi, cô đừng có cho mặt mũi mà không cần.
Tô Kim Thư thấy thái độ này của ông ta, thiếu chút nữa không cười lạnh.
“Giám đốc Lý, xin lỗi, mặt mũi của tôi là tự tôi kiếm, không cần người khác cho. Nếu như ông còn cố chấp như vậy thì chỉ sợ danh tiếng nhiều năm của bệnh viện sớm muộn gì cũng phải bị ông làm xấu. Còn việc ông cho tôi mặt mũi, ai muốn thì muốn, tôi đây không cần: Lạnh lùng bỏ lại lời này, Tô Kim Thư lôi Lâm Thúy Vân xoay người rời đi.
Để lại một mình Giám đốc Lý đứng tại chỗ trợn mắt há hốc mồm.
Ông ta vốn chỉ là định hù dọa Tô Kim Thư một chút mà thôi.
Nhưng bây giờ làm sao lại biến thành như vậy?
Tô Kim Thư là bác sĩ trưởng du họ nước ngoài trở về được bệnh viện mời Là một hạt giống tốt hiếm có.
Nếu như đào tạo nhiều thêm thì nhất định sẽ có tương lai.
Huống chỉ cuộc điện thoại mới vừa rồi kia…
Đây chính là khoa nghiên cứu trường Cao đẳng Y tế Lan Ly hàng đầu cả nước, thậm chí còn có tiếng ở thế giới.
Cứ cách mấy năm bọn họ đều sẽ đến các bệnh viện mũi nhọn lớn nhất cả nước, chọn ra mấy thành viên để học tập đào tạo sâu Bệnh viện trung tâm cũng mới có một nhân vật số một như Tần Tấn Tài vào năm năm trước.
Hôm nay, vậy mà bên kia lại gọi điện thoại tới tỏ ý có hứng thú với Tô Kim Thư, điều này có nghĩa là gì?
Phải biết sau khi Tần Tấn Tài được đào.
†ạo sâu, đã trực tiếp được vào trong phòng nghiên cứu khoa học y học mũi nhọn của quân đt Mà giám đốc của bệnh viện trung tâm trước kia, bây giờ cũng đã sớm được tăng chức, điều đến thủ đô rồi.
Nhưng vừa rồi, vậy mà ông ta lại ra lệnh bắt ép Tô Kim Thư kí tên của mình lên trên danh sách khai trừ!
Ngay lúc giám đốc Lý hối hận đến mức đấm ngực dậm chân, mấy người Tô Kim Thư cũng đã sớm tìm một quán ăn nhỏ, vui vẻ chạm cốc ở bên trong.
“Bác sĩ Tô, cô không biết chứ, dáng vẻ vừa rồi cô bật lại giám đốc quả thực là quá uy phong”
Trong mắt Liễu Minh Hoa tỏa ra ánh sáng sùng bái.
Lâm Thúy Vân cũng cười nói “Khó trách vừa rồi không cô đợi tôi, tự mình đến bệnh viện xử lý. Cô hãy thành thật khai báo, có phải đã sớm chuẩn bị xong chiêu sau rồi hay không?”
Tô Kim Thư im lặng lắc đầu “Sao có thể như vậy được? Thật ra ngay cả tôi cũng không biết rốt cuộc là ai đăng video kia lên. Buổi chiều tôi vừa mới đến trại tạm giam một chuyến, trưởng khoa Đàm nói với tôi, video bị ông ta làm mất rồi. Không nghĩ tới, vậy mà ông ta lại giao cho người khác cố gắng hãm hại tôi…”
“Cái gì? Ngay cả cô cũng không biết là ai đăng video lên?”
Lâm Thúy Vân sửng sốt một chút, lập tức hiểu ra “Cô nói xem không phải là Nhan Thế Khải chứ? Hai ngày nay, hình như công ty thiết bị chữa bệnh của cha anh ấy gặp phải phiền phức, gọi anh ấy đến giúp đỡ, anh ấy bận đến mức sứt đầu mẻ trán không có cả thời gian kết nối điện thoại. Bận rộn như vậy, lại còn có thể giành thời gian rảnh để giải quyết tốt hậu quả cho cô, Kim Thư, không phải là Nhan Thế Khải đối với cô…”
“Nào có chuyện đó, đừng nói giỡn” Tô Kim Thư có chút chột dạ Ngược lại Liễu Minh Hoa ở một bên, ánh mắt lấp lóe, đột nhiên mở miệng: “Thật sự không nghĩ tới bác sĩ Nhan lại lợi hại như vậy. Lần trước ảnh của bác sĩ Tô bị đăng lên, mới mười mấy phút mà trang web đã được khôi phục. Mà lần này, sau khi video của trưởng khoa Đàm bị truyền đi, bệnh viện mời kỹ sư máy tính chuyên nghiệp của đại học Ninh Lâm tới, cũng không thể khôi phục lại được đâu!”
Lâm Thúy Vân khẽ gật đầu: “Nếu là như vậy, vậy chắc chắn đúng là Nhan Thế Khải rồi. Lần trước cậu vừa xảy ra chuyện, cũng là anh ấy gọi điện thoại cho mình, nếu không bây giờ chúng ta hẹn anh ấy ra?”
Tô Kim Thư còn chưa mở miệng nói gì, đôi mắt của Liễu Minh Hoa đã sáng lên trước, “Đúng, mấy ngày nay tôi cũng không được gặp bác sĩ Nhan đâu.”
“Hai người đừng nghịch nữa. Thúy Vân, vừa rồi cậu còn nói sư huynh bề nhiều việc, sao lúc này lại đi quấy rầy anh ấy”
Lâm Thúy Vân vốn chỉ nói đùa.
Dù sao ở trong lòng của cô ấy, Lệ Hữu Tuấn mới thật sự là nam thần.
Ngược lại là Liễu Minh Hoa thấy Tô Kim Thư đè chủ đề này xuống, trên mặt hiện lên một vẻ thất vọng.
Ánh nẵng chiếu vào từ ngoài cửa sổ rộng rãi, khiến toàn bộ văn phòng cực kì sáng sủa.
Lệ Hữu Tuấn đang ngồi ở trên ghế sô pha, cúi đầu lật xem tài liệu trong tay.
Lục Anh Khoa thì đứng đối diện anh.
“Xử lý tốt mọi chuyện chưa?” Lệ Hữu Tuấn không ngừng động tác trên tay, giọng điệu có chút hững hờ.
“Đã xử lý tốt”
Nói xong lời này, Lục Anh Khoa trầm mặc một lát.
Ngay sau đó, anh ta vẫn mở miệng hỏi thăm, “Ông chủ, có một chuyện tôi không rõ.”
Trong đôi mắt của Lệ Hữu Tuấn hiện lên một vẻ sâu thẳm, anh đặt tài liệu trong tay qua một bên, nhếch miệng lên thành một đường cong hoàn mi “Anh muốn hỏi tôi đã tra được người đưa video lên là Tô Bích Xuân, vì sao vẫn còn cho cô ta đường sống?”
Lục Anh Khoa cúi đầu, không tiếp tục mở miệng nói nữa.
Bởi vì đúng là anh ta nghĩ như vậy.
Lúc trước ông chủ bảo anh ta đi thăm dò chuyện này, anh ta còn nghĩ răng chuyện này do trưởng khoa Đàm trả thù cơ.
Thế nhưng về sau càng điều tra thêm, ngay cả anh ta cũng thấy kinh ngạc.
Người phụ nữ Tô Bích Xuân này…
Trong tay anh ta đã nắm giữ không ít chứng cứ, tùy tiện lấy ra một cái cũng có thể khiến cô ta thân bại danh liệt.
Hơn nữa theo anh ta biết, nhổ cỏ nhổ tận gốc, ra tay chưa từng để lại lối thoát là tác phong từ trước đến nay của ông chủ, nhưng lúc này vậy mà anh lại để đường lui cho Tô Bích Xuân.
Chẳng lẽ sau khi trả qua nhiều chuyện như vậy, ông chủ vẫn còn nhớ đến ơn cứu mạng anh của người phụ nữ này vào năm năm trước?
Trong đôi mắt của Lệ Hữu Tuấn lóe lên một vẻ khát máu, ngón tay thon dài nhẹ nhàng ma xát, giọng nói trầm thấp khàn khàn: “Trèo càng cao, cuối cùng mới có thể ngã càng đau.”
Lệ Hữu Tuấn nói tới đây hình như đột nhiên nghĩ đến cái gì, hơi dừng ngón tay lại Không sai.
Anh nhớ tới đêm hôm đó, sau khi Tô Kim Thư uống say như chết, năm sấp trong ngực mình cáo trạng: “Bọn họ đều bắt nạt tôi… Năm năm trước, Tô Văn Tâm vì con gái của mình, vậy mà lại đưa tôi lên giường của Vương Tiến Phát!”
Say rượu nói sự thật, anh có thể xác định lời mà Tô Kim Thư nói, tuyệt đối không giả đối Thế nhưng, giám định ADN của Tô Duy Hưng và Tô Mỹ Chi cùng Vương Tiến Phát là anh để Tần Tấn Tài làm.
Bọn họ không có quan hệ máu mủ, đây cũng là chuyện chắc như đinh đóng cột.