Chương
Tuy nhiên, vì Lê Duyệt Tư đã làm quá nhiều chuyện vô liêm sỉ với nhà họ Lâm, cho dù cô ta có trăm anh em, đêm nay Lâm Thúy ‘Vân sẽ khiến cô ta mãi mãi không có ngày chuyển mình!
“Đừng lo lắng, mình biết chừng mực”
Sau khi Lâm Thúy Vân nói điều này, cô ấy lấy ra một bông hồng từ túi áo ngực và đưa cho cô ấy: “Tặng cho cậu.”
Ánh mắt của Tô Kim Thư vô thức nhìn xung quanh, nhưng ngay sau đó đã nhận bông hoa hồng, mỉm cười rất tươi: “Cảm ơn, mình rất thích”
Nhưng hai người họ không biết rằng sự tương tác giữa họ đã bị một đôi mắt kỳ lạ ẩn trong bóng tối chị Khi Lâm Thúy Vân quay người và rời đi một cách duyên dáng để phục vụ người khác, một người đàn ông trong bộ vest màu xám bạc đột nhiên đặt ly rượu trên tay xuống và chậm rãi đi theo.
Những người vẫn đang trò chuyện với anh ta ngạc nhiên nhìn anh ta: “Anh Lê, không tiếp tục nói chuyện thêm một lát sao?”
Đúng vậy, người này chính là cậu cả nhà họ Lê.
Ánh mắt Lê Chí Sơn có một tia sáng kỳ lạ, anh ta lịch sự gật đầu với mọi người xung quanh, coi như một lời xin “Tôi rất xin lỗi, vừa rồi tôi có gặp một người quen, nên muốn đi qua chào hỏi. Mọi “Buổi tối người nói chuyện trước, tôi sẽ quay lại sớm”
Nói xong, Lê Chí Sơn bưng cái cốc đến trước mặt, uống cạn ly rượu vang, sau đó xoay người rời đi “Ôi, anh Lê này thật đúng là một người tài giỏi!”
“Chứ còn sao? Anh ấy là một trong bốn cậu chủ ở thủ đô!”
“Nói ra thì, vẫn là anh Lê có máu mặt nhất, tiệc rượu của anh ấy, bốn cậu chủ của thủ đô đến không thiếu một ail”
“Tất cả ở đây à? Không, tôi nghe nói rắng Lục Mặc Thâm và Lê Duyệt Tư đã hủy bỏ hôn ước. Sao anh ta có thể đến một bữa tiệc ngượng ngùng như vậy?”
“Hủy bỏ hôn ước là hủy bỏ hôn ước, nhưng hợp tác kinh doanh của hai người bọn họ không bao giờ có thể tách rời. Chúng ta người ngoài không thể nói rõ được!”
“Đúng vậy, đúng vậy, tôi nghe nói rằng Lệ Hữu Tuấn cũng ở đây!”
“Không phải sao? Ngay khi bước vào đã bị một nhóm người bao vây, phần lớn đều là phụ nữt”
“Những người phụ nữ này thật sự không biết nhìn xa trông rộng! Không biết trong nước đã đưa tin rồi sao? Anh Lệ đã bí mật kết hôn rồi, có lẽ còn có mấy đứa con trai rồi!”
“Tin tức có nói người phụ nữ giấu mặt là ai không? Lai lịch thế nào?”
“Nghe nói trước đây có rất nhiều chuyện rắc rối, nhưng gần đây tin tức đã bị dập tắt. Có người muốn tìm thông tin nhưng phát hiện trên mạng đã xóa hết. Bây giờ, người vợ giấu mặt của Lệ Hữu Tuấn là ai vẫn còn là một bí ẩn! Nhưng tôi nghe một số tin đồn có vẻ là một sinh viên của Đại học Lan Ly”
Câu chuyện phiếm vẫn tiếp tục ở đó, Tô Kim Thư ngồi vào chỗ của mình, kiên nhẫn chờ đợi phần bắt đầu vở kịch hay Lâm Thúy Vân nói.
Nhưng không lâu sau một bóng người cao lớn đi về phía cô, cô chưa kịp ngẩng đầu đã nhận ra bông hồng trước mặt mình đã bị lấy mất, người đó liền xoay người ném vào thùng rác.
“Này”
Tô Kim Thư lo lắng, cô nhanh chóng ngẩng đầu nhìn sang, Thì nhận ra khuôn mặt khó coi đang đứng trước mặt mình là của Lệ Hữu Tuấn.
Nhìn thấy anh như thế này, Tô Kim Thư không hiểu sao lại muốn bật cười.
Anh chàng này chắc đã hiểu lầm điều gì đót Nhìn thấy nụ cười trong mắt Tô Kim Thư, Lệ Hữu Tuấn nhíu mày chặt hơn.
“Có phải anh nên giữ vợ mình chặt thêm một chút không? Nếu không anh chỉ cần rời đi một chút thôi đã có đám ong ve chạy đến, còn tặng hoa hồng?”